Chương 644: Mạch nước ngầm mãnh liệt của Thái Lan!
Thái Lan, Cốc Mạn.
Hôm nay Cốc Mạn vẫn là thành phố hỗn loạn và ồn ào, rất nhiều du khách trên toàn thế giới đổ vào thủ đô Thái Lan, hoàn toàn không biết mạch nước ngầm mãnh liệt ở Cốc Mạn ngày nay.
Trước mắt trong các thế lực ngầm ở Cốc Mạn, Công Ty Nhân Nghĩa An Toàn và công ty đầu tư Nhân An chiếm 70% định mức nhưng không ai biết, thật ra 30% còn lại cũng ở trong tay hai bên, chỉ là không có bên ngoài quản lý mà thôi.
Trong khi mệnh lệnh của An Lương truyền đến Công Ty Nhân Nghĩa An Toàn, Công Ty Nhân Nghĩa An Toàn lập tức nhanh chóng vận chuyển, công ty đầu tư Nhân An cũng phối hợp hành động.
Một nhà kho ở thành phố Cốc Mạn cổ, nơi này là hang ổ của tổ chức Hải Phổ.
Thủ lĩnh Tô Lạp hỏi: “Uy Sai, cái thằng Luân Uy vẫn không có tin tức gì à?”
Luân Uy chính là tên xui xẻo bị An Lương đánh đến mức phải vào bệnh viện.
Uy Sai là quản lý vận chuyển hàng hóa vào kho của tổ chức Hải Phổ, anh ta phụ trách toàn bộ chuyện hàng hóa, Luân Uy là đệ tử Uy Sai, cũng là anh em đồng hương với nhau.
“Tạm thời không có tin tức gì. Theo như chúng ta đã ước chừng thì chắc nó sẽ gọi chúng ta trước một giờ hai mươi phút và sẽ có phản hồi.” Uy Sai đáp lại.
“Nhất định là đã xảy ra chuyện!” Tô Lạp khẳng định: “Chú ý nghiêm ngặt tình hình bên nước Hạ. Đúng rồi, đống hàng hóa không có vấn đề chứ?”
“Lão đại cứ yên tâm, đống hàng hóa tuyệt đối không sao hết, chúng ta giấu hàng ở biên giới Thái Lan và nước Hạ, đợi sau khi người mua bên nước Hạ xác định thông tin, chúng ta sẽ giao hàng qua đó.” Uy Sai nói rõ.
“Tạm thời không giao hàng, tình hình bên nước Hạ không ổn định.” Tô Lạp đáp lại: “Đúng rồi, cái thằng nhãi Tư Lập Phong này lại đến quán bar rồi à?”
Tư Lập Phong là quản lý tài chính của tổ chức Hải Phổ, anh ta có một tật xấu là cực kỳ thích đi quán bar, lại còn thích cảm giác trái ôm phải ấp.
Uy Sai đáp lại: “Đúng vậy.”
“Thằng khốn kiếp này!” Tô Lạp nói: “Chú đi nói cho nó, bảo nó bớt xuất hiện lại một chút, đừng có gây chuyện cho tôi, gần đây Nhân Nghĩa với Nhân An có hơi mạnh lên rồi.”
Uy Sai đáp lại: “Lão đại yên tâm đi, có Vượng Tây đi với nó mà, còn có ba đứa đệ tử nữa.”
Vượng Tây là quản lý an ninh của tổ chức Hải Phổ.
“Cẩn thận một chút vẫn tốt hơn, tôi cứ cảm thấy thằng khốn kiếp ấy luôn kiếm phiền toái đến cho chúng ta.” Tô Lạp hừ hừ nói.
Trên thực tế thì Tô Lạp đoán đúng rồi!
Bất kể là Tư Lập Phong hay là Vượng Tây bây giờ đã bị Công Ty Nhân Nghĩa An Toàn khống chế, lại còn bị tra hỏi vị trí kho hàng ở phố cổ, nhân viên của Công Ty Nhân Nghĩa An Toàn đã mò đến bên ngoài kho hàng ở phố cổ.
Tiểu đội chiến đấu của Công Ty Nhân Nghĩa An Toàn trang bị cực kỳ tốt, dù là đồ tác chiến hay là súng ống hay các loại trang bị chiến đấu, dường như đều là trang bị quân sự cực kỳ tốt.
Lúc tiểu đội chiến đấu của Công Ty Nhân Nghĩa An Toàn vây quanh kho hàng phố cổ, đạn khói và bom choáng cũng được ném vào, sau đó tiểu đội chiến đấu của Công Ty Nhân Nghĩa An Toàn xông vào.
Tiểu đội chiến đấu của Công Ty Nhân Nghĩa An Toàn đều thuộc đơn vị tác chiến tinh anh, còn đám tay chân bạch phiến của tổ chức Hải Phổ toàn là gà vườn chó xóm không được huấn luyện và vô tổ chức, hành động đánh bất ngờ thành công mỹ mãn.
Tô Lạp và Uy Sai đều bị bắt sống!
Trong hai giờ sau khi An Lương ra lệnh, gần như thành viên cao cấp nhất của tổ chức Hải Phổ bị diệt hết, cấp trung đang liên tục bị truy lùng và chặn lại.
Nếu không có gì ngoài ý muốn, có lẽ sẽ đúng như An Lương đã giao phó, anh hy vọng hôm nay sẽ có kết quả ngay.
Khi Công Ty Nhân Nghĩa An Toàn với công ty đầu tư Nhân An hành động, An Lương và Liễu Tâm Di cùng ra khỏi Quốc Tân quán.
“Cậu muốn đi đâu?” Liễu Tâm Di hỏi.
“Chung cư quốc tế Vân Cảnh.” An Lương đáp lại: “Đúng rồi, trước đó là các chị phong tỏa một phần đường đi đến sân bay đúng không?”
Liễu Tâm Di khẳng định: “Đúng vậy, chúng tôi muốn chặn Renwei Valarillo lại, tên đó là cầm đầu của tổ chức Hải Phổ, nếu bắt được tên đó, chúng tôi sẽ có cơ hội tiến thêm một bước biết về tổ chức Hải Phổ.”
“Tên đó vô dụng, bên chúng tôi chắc chắn sẽ giúp các chị đập tan tổ chức Hải Phổ.” An Lương bình tĩnh nói.
Ánh mắt Liễu Tâm Di phức tạp nhìn An Lương: “Cậu chắc chắn sẽ làm được sao?”
“Chị cho rằng tổ chức Hải Phổ rất lợi hại?” An Lương thuận miệng trả lời: “Tổ chức Bạch Phiến ở Thái Lan chẳng có tiền đồ gì hết. Giờ đã là năm 2020, không phải năm 2000, lấy đầu tư Nhân An làm ví dụ, chúng tôi dựa vào dịch vụ cung cấp tài chính của Thái Lan, mượn hoàn cảnh đặc thù của Thái Lan và toàn bộ Cốc Mạn sẽ là bãi cỏ của chúng tôi, chị hiểu chưa?”
“Các chị đã điều tra tôi chắc cũng biết chúng tôi nắm giữ lực lượng gì ở Cốc Mạn, với tình huống như vậy, chị cảm thấy sao chúng tôi không thể kiếm tiền?” An Lương bổ sung.
Căn cứ vào đề nghị của An Lương, trước mắt Nhân Nghĩa An Toàn và đầu tư Nhân An đã chiếm được 20% trong 2,9 dịch vụ cho vay vừa và nhỏ ở Cốc Mạn, hơn nữa còn đang tiếp tục mở rộng thị trường.
Cốc Mạn có 900 vạn dân, chiếm 44% tổng sản lượng kinh tế của Thái Lan, như vậy trong một thị trường, Nhân Nghĩa An Toàn và đầu tư Nhân An chính đang tăng tốc chiếm lĩnh thị trường dịch vụ cho vay vừa và nhỏ.
Một khi đã chiếm được một nửa thị trường trong tương lai, có khả năng mỗi năm sẽ thu được mấy tỷ lợi nhuận về cho nước Hạ!
Kinh doanh bạch phiến thì sao?
Phải bán bao nhiêu bạch phiến mới có nhiều tiền như vậy?
An Lương muốn QN2 là để bảo vệ doanh nghiệp này, cho Nhân Nghĩa An Toàn và đầu tư Nhân An có thể tiến thêm một bước mở rộng thị trường, trở thành lĩnh vực bá chủ mới!