Bắt Đầu Làm Thần Hào

Chương 654: Người ngốc nhiều tiền?

Chương 654: Người ngốc nhiều tiền?
Trong Phan Viên, bốn người An Lương thật sự chỉ là đi dạo phố, bọn họ chỉ nhìn, không hỏi không mua.
“An đại tiên, nhìn xem hình như bên kia có náo nhiệt!” Tống Thiến kêu lên.
An Lương nhìn qua đó, phát hiện rất nhiều người tụ tập ở trước cửa một cửa hàng, bọn họ đến đó xem mới phát hiện ra đây là nơi đổ thạch. 'đổ thạch: hoạt động mua và cắt đá thô để lấy phỉ thúy'
“Vậy mà lại là đổ thạch!” Tống Thiến kinh ngạc.
Một người trẻ tuổi đang công khai xẻ đá, dùng đá mài hợp kim cắt khối ngọc phỉ thúy nguyên thạch, nhưng bên trong không có gì cả, đám người quan sát xung quanh cười ồ lên.
Từ lời bàn tán của đám người hóng chuyện xung quanh, An Lương nghe được đại khái là người trẻ tuổi này đã mua bảy miếng ngọc phỉ thúy nguyên thạch, đầu tư vào gần ba trăm vạn, nhưng không thấy bất kì phỉ thúy nào, cho dù là phỉ thúy chất lượng kém nhất cũng không có.
Xem ra vận may của người trẻ tuổi này hơi kém nhỉ?
Tống Thiến cũng nghe thấy một ít tin tức vụn vặt, cô ấy đứng cạnh An Lương nói: “An đại tiên, hình như vận may của anh cũng được đó, anh có muốn thử không?”
An Lương không có hứng thú với đổ thạch!
Nhưng nhìn dáng vẻ của ba cô gái đều hứng thú, anh gật đầu nói: “Được thôi, tôi tách một khối.”
Vừa nãy lúc anh trong nhà hàng lẩu, hệ số hoàn tiền ngẫu nhiên hưởng thụ đồ ngon là gấp 99, chứng tỏ rằng anh rất may mắn nhỉ?
“Chào, người anh em!” An Lương đi đến trước cửa hàng, chào hỏi người trẻ tuổi kia.
Đối phương nhìn An Lương, nghi ngờ nói: “Người anh em có chuyện gì sao?”
“Tôi thấy người anh em đã mở mấy khối rồi, hay là nghỉ một lát, để tôi mở hai khối?” An Lương nói rõ.
Người trẻ tuổi gật đầu: “Được thôi, người anh em, cảm ơn đã đổi vận may, đợi lát nữa tôi mở xong thì để tôi trả ăn khuya cho.”
Người trẻ tuổi này khá thú vị!
Cho dù lỗ cả bảy khối, tâm trạng cũng vẫn ổn định như vậy sao?
“Khách sáo quá!” An Lương trả lời: “Đúng rồi, người anh em, tôi tên An Lương, An trong bình an, Lương trong lương thiện.”
“Ha ha, tên của người anh em thật hay!” Người trẻ tuổi trả lời: “Tôi tên Lưu Hưng Bang, Lưu (刘) có bộ văn(文) và bộ đao(刀), Hưng Bang trong hưng quốc an bang.”
“Tên của người anh em cũng hay lắm!” An Lương trả lời.
“Người anh em cậu phải chọn lựa cẩn thận, đá của Thông Bảo Trai này rất khác thường, tôi đã mở bảy khối, toàn bộ đều là đá vỡ.” Lưu Hưng Bang mắng chửi.
An Lương gật đầu: “Tôi thử xem.”
Lúc An Lương lựa chọn khối ngọc phỉ thúy nguyên thạch, ông chủ của Thông Bảo Trai đích thân quảng cáo bên cạnh: “Xin chào, anh bạn, tôi là Khổng Đức Nghĩa của Thông Bảo Trai, cậu hiểu hết quy tắc của đổ thạch rồi chứ?”
An Lương lắc đầu: “Tôi không rõ lắm, chỉ cảm thấy chơi rất vui, chuẩn bị mua hai khối thử xem.”
Con ngươi trong mắt Khổng Đức Nghĩa chuyển động, ông ta cười nói: “Lúc đổ thạch, quan trọng là tiền trao cháo múc, mua rồi thì không đổi lại, cho dù đế vương lục bảo cậu ra giá hàng ức hay là cứt chó thối không đáng một xu thì đều dựa vào may mắn của cậu, hiểu chưa?”
An Lương gật đầu: “Hiểu rồi!”
“Nếu cậu đã không hiểu đổ thạch, chỉ là cảm thấy chơi vui, tôi giới thiệu một món đồ nhỏ cho cậu, khối đá thô bên này đều là mấy trăm đến mấy nghìn tệ, phù hợp cho người mới học tha hồ chơi.” Khổng Đức Nghĩa cố ý nói khích.
An Lương làm sao có thể không nghe ra ý nói khích của đối phương?
Nhưng trong tình huống như này, lại không xuất hiện Hệ Thống Nhân Sinh Người Thắng?
Không phải chứ!
Lẽ nào không phải là nên có một nhiệm vụ, sau đó chỉ bảo An Lương chọn một khối ngọc phỉ thuý nguyên thạch, lại cắt ra loại ngọc bích có giá trị vượt qua cực phẩm đế vương lục thuỷ tinh hàng ức kia sao?
Mặc dù Hệ Thống Nhân Sinh Người Thắng không để ý đến An Lương, An Lương cũng không đến nỗi chọn khối ngọc thô mấy trăm đến mấy nghìn tệ, anh chỉ đại một cái: “Khối ngọc thô bên đó thì sao?”
“Khối ngọc thô bên đó thì đắt rồi, động một tí là mấy chục, thậm chí mấy trăm vạn đó!” Khổng Đức Nghĩa trả lời.
Ánh mắt của An Lương quan sát Lưu Hưng Bang, anh phát hiện điểm khác thường của Lưu Hưng Bang, bởi vì vốn dĩ Lưu Hưng Bang không để ý có thể mở được ngọc bích hay không? Hai người đánh cược?
An Lương không sợ đánh cược!
Vừa hay An Lương thành bạn bè với Cục điều tra an toàn quốc gia, cậu ta chuẩn bị thăm dò thành ý của Cục điều tra an toàn quốc gia, nếu như cậu ta bị lừa ở đây, có lẽ Cục điều tra an toàn quốc gia sẽ giúp đỡ giải quyết nhỉ?
“Khối đá thô đắt nhất là khối nào?” An Lương hỏi.
Khổng Đức Nghĩa liếc nhìn Patek Philippe G6002-010 ở cổ tay trái An Lương, người lành nghề như ông ta không thể nào nhìn nhầm, vừa nhìn đã nhận ra đó là loại đồng hồ đẳng cấp nhất giá hơn 1700 vạn, cũng không phải là Star Black Edition hơn 200 vạn.
“Khối này!” Khổng Đức Nghĩa chỉ một khối to như quả bóng rổ: “Đây là bảo vật trấn tiệm của chúng tôi, giá 200 vạn, nó làm từ nguyên liệu cổ 4,2 của Miến Điện, nếu như anh bạn thạo nghề, vậy thì đương nhiên hiểu nó chắc chắn là 200 vạn.”
“Dù sao cũng có khả năng kết quả mở nó có giá mấy ức!” Khổng Đức Nghĩa cám dỗ An Lương.
“Không vấn đề gì, vậy lấy nó đi, quẹt thẻ!” An Lương trực tiếp đưa thẻ ngân hàng cho Khổng Đức Nghĩa.
Trong lòng Khổng Đức Nghĩa âm thầm cảm thán, không hổ là người có tiền đeo đồng hồ Patek Philippe đẳng cấp nhất, 200 vạn đối với người có tiền như này chỉ là vấn đề nhỏ nhỉ?
Lưu Hưng Bang kinh ngạc nhìn An Lương, cậu ta thậm chí nghi ngờ có phải An Lương quen biết ông chủ hay không, nếu không thì không hiểu sao lại dứt khoát mua một khối ngọc phỉ thuý thô giá 200 vạn?
Thật sự là người ngốc nhiều tiền sao?

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất