Chương 659: Các cậu không biết Ninh Nhược Sương cũng là bạn gái của Lương ca sao?
An Lương cũng không lo đến chuyện cục điều tra an toàn quốc gia không giúp đỡ chuyện này.
Nếu chỉ là điều tra một người bình thường thì có thể cục điều tra an toàn quốc gia sẽ không giúp đỡ, nhưng điều tra một nhân viên lừa gạt có vấn đề rõ ràng thì không có vấn đề.
Trong tiệm thịt dê nướng, An Lương tò mò dò hỏi: “Hải Dương, cậu với Tiểu Ngư ở bên nhau rồi à?”
An Lương vừa hỏi xong thì đón nhận cái nhìn chằm chằm của Vân Hải Dương!
Tiền Tiểu Cương buột miệng cười ha hả.
Lý Tồn Viễn run rẩy không dám hé miệng nói một lời, sợ câu tiếp theo của An Lương sẽ là mình và Miêu Tuyết Y ở bên nhau.
Trái lại Hồ Tiểu Ngư trả lời rất thoải mái: “Tôi và Hải Dương đang tìm hiểu nhau.”
“Khụ khụ, Lương ca, xin cậu tha cho tôi đi!” Vân Hải Dương bất lực nói.
Cái tên An Lương này đã có một cô bạn gái ở Thịnh Khánh rồi, còn có thêm một cô bạn gái khác ở Đế Đô, vậy mà bây giờ còn làm vậy với mình!
Nếu không phải vì Vân Hải Dương muốn thỉnh giáo xem An Lương làm được bằng cách nào thì bây giờ đã đến nước ôm nhau chết chung rồi.
Tiểu Ngư ngồi bên cạnh nói đùa: “Tôi vừa phát hiện một chuyện lớn này!”
Mọi người nhìn Tiểu Ngư, chờ Tiểu Ngư nói vấn đề lớn là gì.
“Mọi người thử nhớ lại xem có phải thế này không, lúc mua xe trước đây, anh Lương dẫn bạn thân của chị dâu theo, sau đó lúc đi ăn cũng dẫn bạn thân của chị dâu theo, bây giờ đi ăn thịt dê xiên cũng dẫn bạn thân của chị dâu theo luôn! Mọi người nghĩ thử đi, nghĩ đi!” Hồ Tiểu Ngư giải thích.
Vân Hải Dương nhìn An Lương đầy hả dạ, gặp quả báo rồi chứ gì!
An Lương im lặng nhìn Hồ Tiểu Ngư, anh đang cố tác hợp cho hai người đó biết không!
Không nhận ra lòng tốt của người ta à?
Khuôn mặt trắng nõn của Ninh Nhược Sương hơi ửng đỏ.
Trước khi An Lương kịp đáp lời thì Trần Tư Vũ đã lên tiếng: “Mọi người không biết thật sao?”
Mọi người nhìn Trần Tư Vũ đầy nghi vấn.
Vân Hải Dương hiếu kỳ hỏi: “Chị dâu, bọn tôi nên biết sao?”
“Cô ấy cũng là bạn gái của Lương ca đấy, Lương ca không nói cho mọi người biết sao?” Trần Tư Vũ thản nhiên nói ra một tin động trời.
Từ Vân Hải Dương đến Lý Tồn Viễn rồi cả Tiền Tiểu Cương, tất cả mọi người đều kinh ngạc nhìn Trần Tư Vũ, rồi lại nhìn An Lương, rồi nhìn Ninh Nhược Sương.
“Lương ca thật ngầu!” Vân Hải Dương thẳng thừng lớn tiếng.
Tiền Tiểu Cương cũng hùa theo: “Lương ca thật ngầu!”
Lý Tồn Viễn bật ngón cái: “Tôi phục cậu rồi! Lương ca, xin bái phục! Nói thật, tôi thấy Lương ca mà mở một buổi tọa đàm thì dù thu phí đắt hơn Cơ Tiêm Tinh cũng không thành vấn đề!”
An Lương không nói gì, anh quay qua bên trái nhìn Trần Tư Vũ, quả nhiên con mèo lớn Đế Đô này nghi ngờ anh!
Rốt cuộc là sơ hở chỗ nào?
Chờ đã!
Cuối cùng An Lương cũng nhận ra vấn đề!
Lúc trước anh và Ninh Nhược Sương từng ôm ôm ấp ấp trong nhà rất nhiều lần, trước khi ra ngoài cũng không tắm rửa, càng không thay quần áo.
Sau đó, trong cửa hàng lẩu, Trần Tư Vũ vừa gặp anh đã nhào đến ôm, lúc ấy Tống Thiến còn trêu chọc nói họ show ân ái trước mặt công chúng nữa mà.
Cho nên khi ấy vốn không phải show ân ái gì, mà là nhân lúc ôm lén ngửi mùi trên người anh, rồi phát hiện có mùi của Ninh Nhược Sương?
Cái con mèo lớn Đế Đô này…
Chẳng trách khi ấy cô lại thử thăm dò An Lương!
Nhưng xảy ra chuyện rồi!
Rõ ràng con mèo lớn Đế Đô này đã phát hiện ra, vậy tại sao Năng lực dự đoán nguy hiểm lại không phát cảnh báo?
Quan trọng nhất chính là, Trần Tư Vũ còn nói nói cười cười với An Lương, cùng nhau ăn lẩu, hơn nữa lúc nhấm nhấp mỹ thực điểm vui vẻ còn đạt tối đa nữa.
Nếu lúc ấy trong lòng Trần Tư Vũ tràn ngập giận dữ, thì sao lại có chuyện max điểm vui vẻ chứ?
Sau đó lúc bốn người thoải mái đi dạo trong Phan Viên, Trần Tư Vũ cũng không có lấy một dấu hiệu bất thường nào, cô như vậy là đã ngầm chấp nhận Ninh Nhược Sương rồi ư?
Chẳng lẽ là do tình cảnh gia đình Ninh Nhược Sương quá thê thảm khiến cô thấy đồng cảm?
Vả lại An Lương cũng đối xử với cô rất tốt, mua tặng đủ thứ, cộng với song thiên phú cực mạnh, có thể xem là một bạn trai hoàn mỹ không tỳ vết như thiên sứ luôn nhỉ?
Căn cứ vào tình hình này thì Trần Tư Vũ đã chấp nhận rồi?
Đối diện với ánh mắt của An Lương, Trần Tư Vũ thản nhiên nhìn lại, ánh mắt chan chứa ý cười, tựa như đang chờ câu trả lời của An Lương.
An Lương im lặng sử dụng Máy quét quan hệ giao tiếp tra thông tin của Trần Tư Vũ.
Độ thiện cảm 96 điểm, không bị giảm xuống!
Ba số liệu sau đó là:
Độ thuần khiết: 79
Phẩm hạnh đạo đức: 91
Tình trạng sức khỏe: 96
Độ thuần khiết 79 là vì sự tồn tại của An Lương.
Vậy mà điểm đạo đức được tận 91 điểm?
Chỉ số sức khỏe cũng cao đến bất ngờ!
Nhìn điểm thiện cảm không bị sụt xuống, lại thêm tình huống hôm ăn lẩu, trong lòng An Lương đã ngầm có đáp án, anh đưa tay một trái một phải ôm lấy Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương.
“Thật ngại quá, tôi quên thông báo cho mấy anh em biết, bên trái đây là chị dâu của mọi người, bên phải cũng là chị dâu của mọi người, hiểu không?” An Lương dứt khoát thừa nhận.
Anh không phát hiện ra điểm thiện cảm của Ninh Nhược Sương đang lặng lẽ tăng lên.
Nghe thấy lời thừa nhận thẳng thừng của An Lương, Trần Tư Vũ hơi hờn dỗi: “Hừm! Em biết ngay mà, hôm nay anh đã ức hiếp Nhược Sương lúc ở nhà chứ gì!”
Ninh Nhược Sương vội vàng phủ nhận: “Không có mà.”
An Lương gật đầu: “Không có đâu. Chuyện này lát nữa về nhà rồi nói với em nhé!”
Ba anh em Đế Đô nhìn cảnh tượng đó thì lập tức ngây người!
Chẳng lẽ những lời của Trần Tư Vũ không phải nói đùa?