Chương 663: Đóng gói hoàn tất!
Trong thang máy của chung cư quốc tế Vân Cảnh, bầu không khí hơi nặng nề.
Tay trái của An Lương đang nắm lấy tay Trần Tư Vũ, tay phải nắm tay Ninh Nhược Sương, hai em gái đều không nói gì. Dù sao cũng là ba người cùng nhau về nhà, hình như là rất kỳ quái? Đến lầu thứ 88, An Lương buông tay hai người, anh dùng vân tay để mở cửa, Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương đi vào nhà trước, An Lương đi theo sau.
An Lương vừa bước vào nhà, điện thoại di động đã vang lên, trên màn hình hiển thị “số lạ”, đây là cuộc gọi đặc biệt của Công Ty Nhân Nghĩa An Toàn.
An Lương nghe máy.
Giọng nói của Đường Cẩm Thắng vang lên bên kia đầu dây: “Mười sáu cái đều đã được đóng gói hoàn tất, đang chuyển đến đảo Hồng Khang. Toàn bộ thuốc phiện tương ứng đã bị phát hiện, cũng đã bị khống chế, tin tức chi tiết có liên quan đã được gửi đi, xin hãy ra chỉ thị tiếp theo.”
Hiệu suất của Công ty Nhân Nghĩa An Toàn cũng cao phết nhỉ.
Giống như lời dặn dò của An Lương, anh mong nhận được kết quả trong hôm nay, thế là hôm nay nhận được kết quả thật!
“Gói tương ứng đã được đưa đến đảo Hồng Khang như kế hoạch ban đầu, sau khi bố trí xong sẽ có thông báo tiếp, tôi sẽ sắp xếp người đến nhận.” An Lương ra chỉ thị.
“Về phần chuyện thứ hai, các anh hãy kiểm soát chặt chẽ trước, chờ bên tôi xử lý tình báo xong sẽ có thêm thông tin phản hồi.” An Lương nói.
“Đã nhận.” Đường Cẩm đáp.
An Lương cúp máy.
Trần Tư Vũ dò hỏi: “Có chuyện gì sao?”
“Ừm, anh phải đi xử lý công việc, các em tự chơi đi.” An Lương đáp.
Trần Tư Vũ kéo Ninh Nhược Sương vào phòng ngủ, cũng không biết hai cô đang thì thầm cái gì với nhau nữa.
An Lương nhìn tin tức tình báo Đường Cẩm Thắng gửi đến, anh đang định gọi cho Hoàng Quốc Tường bên Cục điều tra an toàn quốc gia thì Liễu Tâm Di đã nhanh hơn một bước gọi đến, An Lương bấm nghe máy.
“Người cậu muốn điều tra, đã tra được rồi.” Liễu Tâm Di nói.
“Có làm chuyện gì phạm pháp không?” An Lương hỏi.
Nếu Cơ Tiêm Tinh đó có làm chuyện gì trái pháp luật bị ghi chép lại thì căn bản không cần An Lương phải ra tay cũng giải quyết được dễ dàng.
An Lương thích dùng quy tắc để giải quyết đối thủ hơn.
Trừ phi như Giả Đức Văn phá hỏng quy tắc của trò chơi, nếu không An Lương sẽ không dùng cách phá quy tắc để giải quyết vấn đề.
Bởi vì phá vỡ quy tắc sẽ bị kẻ khác loại trừ!
Dù cho Cơ Tiêm Tinh không nằm trong địa bàn của An Lương, nhưng nếu bỏ qua quy tắc sẽ dễ gây ra kiêng kỵ.
Lại nói, nếu như có thể dùng quy tắc để giải quyết đối thủ, thì cần gì phải biến mình thành lưu manh, ngoại trừ chém giết ra thì không biết làm gì khác sao?
Liễu Tâm Di đáp: “Tình hình của người này tương đối phức tạp, những chuyện anh ta từng làm đã sát biên rồi, thuộc loại có vấn đề nhưng không cấu thành tội được, chúng ta không thể dùng biện pháp cưỡng chế để xử lý anh ta được.”
“Hồ sơ cá nhân của anh ta đâu?” An Lương hỏi.
“Hồ sơ cá nhân của anh ta khá là đặc sắc, bọn tôi đã đã chụp một bản gửi cho cậu rồi. Phải rồi, sau lưng anh ta cũng có một nhóm lợi ích, cậu phải chú ý một chút đó.” Liễu Tâm Di đáp.
“Sao?” An Lương nói: “Nhóm lợi ích nào?”
“Dù gì cũng chỉ là một số thành viên trong nhóm lợi ích, nếu không thì cơ cấu huấn luyện của anh ta đâu thể thuận lợi đến vậy, nếu cậu muốn làm gì anh ta thông qua lực lượng cảnh sát thì e là khó lắm.” Liễu Tâm Di nói tiếp.
An Lương nhíu mày: “Được rồi, tôi sẽ chú ý. Phải rồi, lão Hoàng vẫn ở đó chứ?”
“Cậu có chuyện muốn tìm lão Hoàng?” Liễu Tâm Di hỏi lại.
“Có vài điều muốn nói thôi.” An Lương đáp.
“Tôi sẽ đưa thông tin liên lạc cho cậu, cậu tự mình liên hệ nhé.” Liễu Tâm Di đáp.
“Được!” An Lương nói thêm: “Nhớ nhanh chóng gửi thông tin của Cơ Tiêm Tinh cho tôi.”
“Được.” Liễu Tâm Di đáp rồi cúp máy.
An Lương tiếp tục gọi cho Hoàng Quốc Tường, Hoàng Quốc Tường vừa bắt máy, An Lương đã nói trước: “Chào buổi tối Lão Hoàng, ngủ chưa vậy?”
Hoàng Quốc Tường đáp: “Vẫn chưa, cậu An cần gì sao?”
“Liên quan đến chuyện thảo luận lúc trước, ngày mai chúng ta hẹn gặp mặt nói chuyện một chút, hay là nói trong điện thoại đây?” An Lương cẩn thận hỏi.
“Cậu chờ một lát.” Hoàng Quốc Tường đáp.
Khoảng mười giây sau, Hoàng Quốc Tường hỏi lại: “Có tiện nói chuyện không?”
“Tôi đang ở chung cư quốc tế Vân Cảnh, rất an toàn.” An Lương đáp.
“Vậy thì cứ nói qua điện thoại đi.” Hoàng Quốc Tường đáp: “Có phải là chuyện của Hải Phổ đã có kết quả rồi không?’
“Đương nhiên!” An Lương khẳng định: “Lúc trước tôi đã nói rồi, tôi rất mong đợi kết quả hôm nay.”
“Dựa theo tin tức bên tôi có được, bao gồm cả tên đầu sỏ Tô Lạp của tổ chức Hải Phổ, phụ trách vận chuyển hàng hóa, và cả Vượng Tây phụ trách bảo vệ, những người ở trên cao đều bị bắt hết, tổng cộng mười sáu người.” An Lương đáp.
Anh bổ sung: “À đúng rồi, quản lý tài vụ Tư Lập Phong đã tử vong, vì để tránh phiền phức, chúng tôi định để lại Thái Lan, đợi người bên các anh đến rồi sẽ đưa cho các anh.”
Quản lý tài vụ đã tử vong sao?
Hoàng Quốc Tường lập tức cảm thấy có vấn đề.
“Thuốc phiện đâu?”
“Đương nhiên là bị thu giữ toàn bộ!” An Lương đáp: “Vẫn chưa có số liệu cụ thể, nhưng ít nhất cũng phải hơn hai tấn, cho nên tôi báo cho anh trước, để anh mau mau phái người qua.”