Chương 681: Địa vị cao hơn
“Lương ca, anh đến đây đi!” Trần Tư Vũ gọi An Lương.
An Lương giơ điện thoại trong tay, ra hiệu mình còn đang xử lý công việc.
Trần Tư Vũ gọi một lần nữa: “Anh mau tới đây nhìn xem, bọn em thích hai chiếc đồng hồ này.
An Lương âm thầm thở dài.
Con mèo lớn Đế Đô này!
Được rồi!
Dù sao thì nhiệm vụ cũng không có trừng phạt nào, nhìn qua một chút cũng được, cùng lắm thì nhận thưởng ít hơn, sau này sẽ kiếm lại ở những phương diện khác.
An Lương cất điện thoại đi tới: “Chiếc đồng hồ đeo tay nào?”
“Đây, là bọn chúng!” Trần Tư Vũ chỉ vào Bí mật cúc Ba Tư và Bí mật Margaret.
An Lương gãi đầu: “Nhìn cũng tạm được! Trông khá đẹp mắt! Quẹt thẻ đi!”
“Anh thấy có đẹp mắt không?” Trần Tư Vũ hỏi.
“Cũng bình thường!” An Lương thuận miệng nói: “Lần trước khi chúng ta ở Patek Philippe chẳng phải em không thích tất cả các thiết kế có kim cương sao?”
Trần Tư Vũ hờn dỗi nói: “Thiết kế của Patek Philippe quá xấu, hoàn toàn chỉ là để lấy kim cương ra mà thôi, hơn nữa Patek Philippe quá đắt, vẫn là Van Cleef & Arpels tốt hơn.”
Trần Tư Vũ tiếp tục nói: “Anh xem đi, có phải hình dáng của nó giống như cúc Ba Tư không, còn có thể biến thành trâm cài, đẹp mắt hơn so với Patek Philippe phải không?”
An Lương bật cười: “Chỉ sợ đó là một lần tồi tệ nhất của Patek Philippe!
Lâm Ny nín cười, đồng hồ Van Cleef & Arpels của cô có thể so sánh với Patek Philippe được sao?
“Đồng hồ này là đồng hồ thạch anh, còn Patek Philippe đều là đồng hồ cơ cao cấp, em hiểu chưa?” An Lương giải thích.
“Em thích Van Cleef & Arpels!” Trần Tư Vũ hờn dỗi.
“Được, được rồi, Van Cleef & Arpels đẹp hơn Patek Philippe!” An Lương nhận thua, anh cùng cô em gái này nói về đồng hồ cơ làm gì cơ chứ?
Tự chuốc họa vào thân mà!
“Mua, mua đi, tổng cộng bao nhiêu tiền, trực tiếp quét thẻ là được rồi.” An Lương đáp lại.
“Cô Trần, xin hỏi cô muốn mua hết bốn phụ kiện trang sức này sao?” Lâm Ny hỏi Trần Tư Vũ, cô chỉ vào bốn phụ kiện trang sức bao gồm cả sợi dây chuyền gắn mười bông hoa.
Trần Tư Vũ gật đầu: “Ừ, tôi muốn lấy toàn bộ!”
“Tổng cộng là 374,5 vạn.” Lần này, Lâm Ny nhìn về phía An Lương, dù sao người trả tiền cũng là An Lương, nếu như An Lương từ chối thì phải chịu thôi?”
An Lương trực tiếp đưa thẻ ngân hàng ra: “Không có vấn đề gì.”
Tống Thiến ở một bên phàn nàn: “An đại tiên, anh cũng hào phóng quá rồi đó!”
“Anh phải chăm sóc hai cô gái phá sản đó cho đàng hoàng!” Tống Thiến tiếp tục phàn nàn: “Chưa đầy hai mươi phút mà bọn họ đã tiêu của anh gần 400 vạn, anh không đau lòng sao?”
“Đương nhiên là tôi đau lòng chứ!” An Lương khẳng định đáp.
“Vậy anh cứ mặc kệ không quản các cô ấy sao?” Tống Thiến nghi hoặc.
“Tôi đau lòng lắm!” An Lương vừa đáp lại vừa mở rộng bàn tay phải từ ngón tay cái đến lòng bàn tay rồi khép lại, khi ngón áp út cũng khép vào lòng bàn tay, việc đếm bốn ngón tay có ý nghĩa là: “Sự đau lòng của tôi đã được chữa lành rồi, toàn bộ số tiền vừa mới tiêu xài tiền đã được kiếm lại rồi, cô nói xem tại sao tôi phải quản các cô ấy chứ?”
“Dù sao họ đều là bạn gái của tôi, họ thích thì cứ mua, tôi sẽ cố gắng kiếm tiền, họ cố gắng tiêu tiền, có vấn đề gì sao?” An Lương nhìn Tống Thiến đáp.
“Không hổ là anh, vẫn là vị m Dương Sư kia!” Tống Thiến hừ nhẹ.
Khi Lâm Ny đang quẹt thẻ thì nghe được lí do của An Lương, cô ta âm thầm cảm thán là quả nhiên Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương đều là bạn gái của An Lương. Mặc dù sự kết hợp của ba người có chút kỳ quái, nhưng khi Lâm Ny đặt mình vào hoàn cảnh người khác suy nghĩ, nếu cô ta gặp một bạn trai như An Lương thì chắc hẳn cô ta cũng sẽ đồng ý chia sẻ đúng không?
Dù sao Lâm Ny cũng gặp quá nhiều người thành công cùng cô bạn gái nhỏ đi mua sắm, cô bạn gái nhỏ đã cố gắng hết sức, mới miễn cưỡng mua một số đồ trang sức và phụ kiện bình thường mà thôi.
So sánh như thế, An Lương có cái gì không tốt chứ?
“Đúng rồi, bên kia còn có Hermes, bọn em có muốn xem hay không?” An Lương hỏi.
Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương đã đeo hai chiếc đồng hồ trang sức cao cấp, họ cũng nghe thấy những gì An Lương nói với Tống Thiến, bọn họ đều rất hài lòng.
“Túi nút vàng Hermes sao?” Trần Tư Vũ lắc đầu từ chối: “Nhìn có chút cổ hủ, em không thích đâu!”
Mặc dù Hermes là vị vua mạnh nhất trong các nhãn hiệu cao cấp, nhưng cũng chỉ là nhãn hiệu cao cấp mà thôi!
Trần Tư Vũ có cần một chiếc túi có nút vàng sao?
Chiếc đồng hồ Bí mật cúc Ba Tư cao cấp trên tay trái cô có giá trị đến 146 vạn, có thể so sánh với bao nhiêu chiếc túi xách chứ?
Trong lĩnh vực cao cấp, nhất định các loại trang sức cao cấp sẽ vượt mặt mấy chiếc túi xách này.
Dù sao nếu có khả năng mua được một chiếc túi nút vàng Hermes, thì nên thử mua một đồng hồ đeo trên cổ tay của Trần Tư Vũ.
Cái gọi là quyền lực tối cao của Hermes cũng phải tùy cái mà so sánh!
Vẫn nên lấy Trần Tư Vũ làm ví dụ, cả người cô mặc toàn đồ Zara, nhưng cổ tay trái lại đeo đồng hồ Bí mật cúc Ba Tư, thuận tiện phối thêm một sợi dây chuyền kim cương Van Cleef & Arpels gắn mười bông hoa, chẳng lẽ không sánh bằng một bộ quần áo Louis Vuitton cao cấp sao?
Chi phí để mua quần áo Louis Vuitton là bao nhiêu tiền?
Từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoài, 10 vạn đúng là một nhịp điệu thích hợp.
Cho nên Trần Tư Vũ không thích túi nút vàng Hermes, ngược lại với khí chất thực sự của cô, cô không cần túi vàng để chứng minh điều gì.
Ninh Nhược Sương tán thành đáp lại: “Em cũng không thích Hermes lắm, thiết kế của bọn họ có hơi trẻ con.”
Tống Thiến ở bên cạnh nhỏ giọng nói: “Tôi thích Hermes.”
An Lương nói tiếp: “Đáng tiếc là cô không có bạn trai!”