Chương 697: Nhất định có âm mưu?
Trong phòng khách, An Lương đang hưởng thụ trái ôm phải ấp trong sự chúc mừng của mọi người, anh để Trần Tư Vũ khóa thẻ ngân hàng có số đuôi 1888 lại ở Wechat và bảo đảm thanh toán trên đó.
Trần Tư Vũ hôn một cái lên mặt An Lương: “Cảm ơn chồng!”
“Hả?” An Lương hỏi: “Em mới gọi anh là cái gì?”
Trần Tư Vũ hơi đỏ mặt, nhưng không chịu gọi lại, đối mặt tình huống như vậy, tự nhiên sẽ xảy ra miệng lưỡi giao tranh, gần ba phút sau, An Lương mới buông Trần Tư Vũ ra.
“Em nên gọi anh là cái gì?” An Lương lần nữa hỏi lại.
Trần Tư Vũ nhỏ giọng kêu: “Chồng.”
An Lương lại nhìn Ninh Nhược Sương, trước đó Ninh Nhược Sương chưa kịp trả lời, An Lương đã miệng lưỡi giao tranh một hồi, trước tiên phải trừng phạt trước rồi nói sau.
Sau khi Ninh Nhược Sương bị trừng phạt xong, cô ấy cũng nhỏ giọng nói: “Chồng.”
“Ngoan!” An Lương ôm hai người, xem ra khoảng cách đến giữa hai bên lại gần thêm một chút đúng không?
Trong khi An Lương tận hưởng cảm giác trái ôm phải ấp thì bộ phận điều tra của Bộ Kinh tế Nhật Bản bên lại đang chau mày ủ dột vì bọn họ phát hiện ra hình như công ty đầu tư An Tâm đang có âm mưu.
Naoto Sankan chỉ vào số liệu hiển thị trên màn hình máy chiếu: “Công ty An Tâm của nước Hạ đầu tư đúng như chúng ta dự đoán, sau khi thị trường chứng khoán của chúng ta mở ra, bọn họ đã lao vào.”
“Chỉ trong năm phút đầu tiên, tổng số tiền đã vượt quá 150 ức yên Nhật, số tiền mà bọn họ đang nắm trong tay rất lớn.” Naoto Sankan nói rõ.
“Mong các vị hãy chú ý đến tình hình từ phút thứ năm đến phút thứ bảy. Trong khoảng thời gian này, công ty đầu tư An Tâm đã tiến hành thay đổi nội bộ, từ đó tạo nên một lượng lớn các giao dịch. Tôi nghi ngờ bọn họ đang có âm mưu!” Naoto Sankan giải thích.
Takasaki Koduda tán thành: “Tôi đồng ý! Tôi cũng nghi ngờ công ty đầu tư An Tâm đang có âm mưu, bọn họ vội vàng chèn ép giá cổ phiếu, rồi lại nhanh chóng kéo giá cổ phiếu lên. Tôi nghi ngờ bọn họ đang muốn xáo trộn thị trường chứng khoán của chúng ta, để khiến các nhà đầu tư ở Nhật Bản của chúng ta mất đi niềm tin.”
Satoru Yamazaka cũng bày tỏ sự đồng ý: “Trước mắt thì giá cổ phiếu của hãng xe hơi Honda đang lưu động lên xuống thất thường, ngược lại, công ty đầu tư An Tâm không hề hoạt động, tôi lo lắng về sau bọn họ sẽ có những hành động lớn hơn, hiện giờ bọn họ chỉ mới thăm dò thôi.”
Hiroga Kosaburo trầm mặc, lúc trước anh ta đã đấu trí với bên này nên bây giờ anh ta cảm thấy vấn đề không hề đơn giản như vậy.
“Bộ trưởng, phương án bảo vệ của chúng tôi có được thông qua không?” Hiroga Kosaburo hỏi.
Naoto Sankan phủ nhận: “Với tình hình trước mắt, có vẻ như chúng ta đã thất bại, ý của các bộ trưởng là để hãng xe hơi Honda giao dịch với công ty đầu tư An Tâm, nếu đến cuối cùng Honda không thể đấu lại với công ty đầu tư An Tâm thì chúng ta mới gia nhập thị trường để giúp đỡ.”
Hiroga Kosaburo thở dài: “Chỉ mong công ty đầu tư An Tâm không có thêm thủ đoạn gì nữa!”
Takasaki Koduda hừ nhẹ nói: “Tất nhiên công ty đầu tư An Tâm có rất nhiều thủ đoạn!”
Hiển nhiên là tên này vẫn còn đang ôm hận trong người mà!
Trước kia Hiroga Kosaburo dám phạm thượng khiến cho Takasaki Koduda rất khó chịu, bây giờ tất nhiên là anh ta muốn tìm cơ hội để phản bác lại Hiroga Kosaburo.
Theo Takasaki Koduda, công ty đầu tư An Tâm đã tốn công như vậy, tất nhiên phải có nhiều có nhiều âm mưu quỷ kế, nếu không chẳng phải là đầu voi đuôi chuột sao?
Chuyện đầu voi đuôi chuột như vậy, sẽ đánh bại toàn bộ công ty đầu tư An Tâm!
Satoru Yamazaka đồng ý: “Hy vọng bọn chúng nhất định sẽ thất bại, chúng ta phải theo dõi thật kỹ tình hình của công ty đầu tư An Tâm, chờ bên kia ra tay!”
Mười giờ sáng.
Thị trường cổ phiếu Nhật Bản đã đóng cửa phiên giao dịch sáng sớm.
Khi thị trường sáng sớm đóng cửa, giá cổ phiếu của hãng xe hơi Honda trên thị trường chứng khoán Nhật Bản là 3103 yên, nhưng giá mở cửa trước đó là 3102 yên.
Cho nên nhóm Ảnh Tử muốn chèn ép giá cổ phiếu cửa hàng xe hơi Honda nhưng thay vào đó lại tăng giá cổ phiếu cửa hàng xe hơi Honda lên 1 yên?
Không hổ là một đám người không ra gì!
An Lương nhận được bức ảnh do Lý Tồn Viễn gửi tới, đang gối đầu trên đùi của Ninh Nhược Sương, đột nhiên An Lương bật cười lên ha hả.
“Ha ha ha ha, những thứ này buồn cười chết mất!” An Lương cười lớn.
Trần Tư Vũ ngừng đánh đàn, cô tò mò hỏi: “Có chuyện gì đáng cười sao?”
Ninh Nhược Sương cũng tò mò nhìn An Lương.
An Lương nói rõ, cũng đồng thời nói về hoạt động từ đầu đến cuối của nhóm Ảnh Tử, bao gồm cả tình hình thu hoạch nội bộ, An Lương cũng đều nói ra.
Trần Tư Vũ sau khi nghe xong than thở: “Những người này không thể đoàn kết một chút sao?”
Ninh Nhược Sương đồng ý: “Nếu như nhóm bọn họ đoàn kết, chắc hãng xe hơi Honda sẽ rất khó khăn rồi?”
“Không!” An Lương phủ nhận: “Bọn họ không thể đoàn kết được.”
Đoàn kết là là việc không thể nào!
Nếu như đoàn kết dễ dàng như vậy, thì tại sao trên thế giới lại có ít người thành công như thế?
Bất kể khi nào nhóm Ảnh Tử đoàn kết lại một chút, tấn công trước vào cổ phiếu của hãng xe hơi Honda, sau đó trực tiếp tạo sóng gió trên toàn bộ thị trường chứng khoán Nhật Bản. Dựa theo số vốn lên tới 300 ức của bọn họ, chắc chắn nó sẽ gây ra sóng gió cho thị trường cổ phiếu Nhật Bản trong một khoảng thời gian ngắn.
Mặc dù dưới tình huống không thể thu hoạch được lợi nhuận khổng lồ như vậy, nhưng kiếm 5% đến 10% chắc hẳn không có vấn đề gì.
Kết quả nhóm Ảnh Tử lại lựa chọn thu hoạch nội bộ!
Cho nên An Lương mới nói bọn họ là đám không ra gì, An Lương hoàn toàn không hề để bọn họ vào trong mắt!