Chương 409: Buổi biểu diễn (1)
"Phụt!" Leona đứng ở một bên tựa như nghĩ tới cái gì, nghe được David hỏi không khỏi cười ra tiếng.
"Buổi biểu diễn của em không có khách mời trợ xướng!" Emma liếc Leona, sau đó vừa cười vừa nói.
"Leona, cô nói một chút là nguyên nhân gì?" David quay đầu nhìn Leona cười trộm mà hỏi.
"Tiểu thư lúc ban đầu mở buổi biểu diễn thì quả thật mời khách quý trợ xướng, nhưng. . ." Còn không chờ Leona nói xong, Emma liền ngăn cản cô ta tiếp tục nói.
Lòng hiếu kỳ của David nổi lên, bản thân tìm kiếm trên vòng tay thân phận, cuối cùng cũng rõ ràng nguyên do trong đó.
Trong buổi biểu diễn đầu tiên của Emma, mời năm ca sĩ nổi tiếng, bởi vì lúc đó danh tiếng của Emma còn chưa lớn, cho nên lựa chọn năm ca sĩ nổi tiếng này cũng vô cùng chú ý.
Bất quá năm ca sĩ nổi tiếng này tất cả đều là ca sĩ đặc biệt có thể chế tạo bầu không khí, chính là an bài đến hỗ trợ Emma.
Nhưng khi Emma hát, giọng ca dung hợp tinh thần mang đến sức cuốn hút cực hạn, khiến khán giả của buổi biểu diễn say mê trong đó.
Mà khi khách mời trợ xướng hát, loại giọng ca bình thường ở thời điểm bình thường quả thật có thể điều động tâm tình của khán giả, nhưng có giọng ca của Emma, liền mất đi hiệu quả ban đầu của nó.
Khán giả dùng phương thức kích liệt nhất, khách mời trợ xướng chưa hát hết bài, đã đem khách mời trợ xướng đuổi xuống sân khấu.
Loại tình huống này ai cũng không có ngờ tới, nhưng có thể lý giải, khán giả ăn tiệc lớn, nhưng đưa lên một ngọn nến bảo khán giả ăn đi, khán giả sao có thể không trở nên kịch liệt.
Cũng từ đó về sau, buổi biểu diễn của Emma liền không có khách mời trợ xướng.
Đương nhiên cũng không phải không có ca sĩ có thể sử dụng tinh thần dung nhập, nhưng những ca sĩ này mỗi một vị đều là ca sĩ đỉnh cấp, thân phận căn bản không có khả năng được mời tới làm khách mời trợ xướng.
Không nói mời ca sĩ đỉnh cấp tới sẽ tiêu tốn bao nhiêu, chỉ nói về hiệu quả cũng có khả năng đoạt mất vị trí của ca sĩ chính, khiến chủ nhân của buổi biểu diễn mất đi sự rực rỡ.
"Ngài David, tôi thu xếp vị trí ở hàng đầu cho cậu, buổi biểu diễn lập tức sẽ bắt đầu!" Người đại diện Lucia đi đến, thấy David nhẹ giọng nói.
Từ sau khi nghe nói mẹ của Emma mời David tham gia tiệc rượu gia đình, thái độ của cô ta đối với David liền càng thêm cung kính.
Cho nên cho đến khi buổi biểu diễn sắp sửa bắt đầu, lúc này mới tới nhắc nhở David, bằng không đã sớm tới đây không cho David ảnh hưởng Emma chuẩn bị.
David ngồi vào vị trí, nơi này là vị trí gần sân khấu nhất trong sân vận động.
Giữa sân vận động là sân khấu, chỗ ngồi bốn bề vây quanh sân khấu, nhưng phòng ở đây cũng không phải tốt nhất, bởi vì là sân vận động, phòng được thiết kế ở trên chỗ ngồi sau, trái lại không gần sân khấu.
Buổi biểu diễn một trăm ngàn người, David vẫn là lần đầu tiên tự mình tham dự, một trăm ngàn người cùng một chỗ là một tình cảnh cực kỳ chấn động.
Bất quá khi ánh đèn trong sân vận động tối xuống, âm thanh của một trăm ngàn người lập tức liền biến mất, toàn bộ sân vận động chỉ nghe được khúc nhạc dạo ban đầu.
Sau đó chùm tia sáng rọi lên trên bục cao trôi lơ lửng trên không trung, lộ ra Emma mặc quần áo vô cùng xinh đẹp.
Sân vận động yên tĩnh bộc phát ra tiếng hoan hô kinh người, bục cao trôi lơ lửng dưới chân của Emma từ không trung hạ xuống sân khấu, chùm tia sáng phủ lớn, thắp sáng toàn bộ sân khấu.
Ánh đèn thay đổi, quần áo không ngừng lấp lánh trong ánh đèn, đều khiến Emma trở thành tiêu điểm duy nhất của một trăm ngàn người.
Ngay khi Emma hít vào chuẩn bị cất giọng, một trăm ngàn người đồng thời iml ặng.
Giọng ca du dương mang theo tinh thần nhàn nhạt trong nháy mắt lướt qua toàn bộ sân vận động, dù cho tinh thần của David mạnh hơn Emma rất nhiều, nhưng mỗi lần nhận biết phạm vi mở rộng tinh thần của Emma, đều có một loại tán thưởng không gì sánh được.
Không có do dự, tinh thần của David thuần thục dung nhập vào tinh thần của Emma, hầu như là trong nháy mắt, sức cuốn hút trong giọng ca của Emma được nâng cao mấy lần.
Tinh thần của David mang theo nhận biết của hắn, theo giọng ca của Emma thổi qua trên người mỗi một khán giả, tinh thần trong giọng ca như một bàn tay nhẹ nhàng mơn trớn mỗi một khán giả.
Khán giả vui sướng, bi thương, say mê, điên cuồng, các loại cảm tình bạo phát, đều sẽ phản hồi cho David.
Mà Emma lúc này giống như là thần linh, hỉ nộ ái ố của một trăm ngàn người đều dưới sự ảnh hưởng từ giọng ca của nàng, theo tâm ý của nàng mà thay đổi.
David cảm thụ được tâm tình của những khán giả bị giọng ca ảnh hưởng, tinh thần có thể cảm thụ được năng lượng yếu ớt toả ra từ trên người những khán giả này, dung nhập vào trong tinh thần dung hợp của David cùng với Emma.
David vô cùng hưởng thụ loại cảm giác này, đây là cảm giác của Emma chia sẻ cho hắn.
Bất quá loại cảm giác này bị phá vỡ khi tinh thần của David đảo qua một khán giả, đương nhiên chịu ảnh hưởng chỉ là David, David nhận biết tên khán giả này khác thường, mạnh mẽ ngăn chặn loại cảm giác này, cũng không truyền lại cho Emma.
Đây là buổi biểu diễn của Emma, David cũng không muốn cho Emma bị ảnh hưởng.
Tên khán giả này nhìn như vô cùng bình thường, vị trí tại hàng hai mươi, có chút gần, nhưng cũng không phải đặc biệt gần, chỉ là tương đối tốt trong số chỗ ngồi bình thường.
Quần áo trên người cũng là của giai tầng bình thường, mặc dù có vẻ chú ý một chút, nhưng giá cũng không tính cao, cái này không kém với khán giả bên cạnh.
David sở dĩ đặc biệt chú ý tới tên khán giả này, chính là bởi vì tinh thần mơn trớn tên khán giả này, phát hiện tên khán giả này cũng không có bị giọng ca ảnh hưởng.
Trên người của tên khán giả này có sát ý nhàn nhạt, sát ý tựa hồ là bị áp chế, nếu như không phải David nằm trong trạng thái tinh thần đặc biệt, cũng không cách nào phát hiện sát ý trên người của tên khán giả này.
David cũng không lập tức có hành động, ngày hôm nay vô cùng quan trọng đối với Emma.
Hắn vẫn tiếp tục duy trì dung hợp với tinh thần của Emma, tiếp tục thông qua giọng ca giao lưu với một trăm ngàn khán giả trong sân vận động.
Mà một phần tâm thần tiến vào trong thân thể Ảnh Thị, cự ly hai mươi mét, vừa lúc là cự ly giữa David cùng với tên khán giả kia.
Ảnh Thị bay tới bên cạnh của tên khán giả kia, đây là một người trung niên có dung mạo cực kỳ bình thường, Ảnh Thị vươn tay đặt trên người của tên khán giả này.
Đây là phương thức tìm kiếm mà David nghĩ ra, thông qua cảm ứng xuyên thấu yếu ớt của Ảnh Thị đối với vật phẩm, phát hiện một vài vật phẩm đặc biệt.