Chương 208 - Người Thừa Kế (2)
Nhìn thấy tiểu thư nhà mình ngây ngốc không nói lời nào, Lục Ly đẩy âẩy Yến Khuynh Tuyết.
Yến Khuynh Tuyết cười cười, nàng đi tới bên cạnh Tô Tín và nói: “Mạnh công tử, ta có thể đạt được vị trí người thừa kế thì công lao của ngươi lớn nhất, nói thật ta cũng không biết nên cảm tạ ngươi thế nào.”
Tô Tín nói khẽ: “Yến tiểu thư, ngươi đừng vội cảm tạ ta, vấn đề này còn chưa xong đâu.”
Yến Khuynh Tuyết sững sờ: “Ngày mai phụ thân muốn tuyên bố ta trở thành người thừa kế thành chủ, chẳng lẽ còn có biến cố hay sao?”
Tô Tín nói: “Ta nói một chuyện để các ngươi hiểu rõ, trước Đại Chu vương triều chính là Đông Tấn hùng bá thiên hạ tám trăm năm, nhưng sau Huệ Văn Đế bảy trăm năm trước, hoàng đế mỗi triều đại xuất thân không phải thái tử, mỗi lần hoàng quyền thay đổi đều là một lần giết chóc.”
Tô Tín nói ra lời này làm mọi người hiểu rõ.
Ngay cả vị trí thái tử còn bị lật đổ, huống chi chỉ là một cái vị trí người thừa kế thành chủ nhỏ nhoi.
Thực lực đám người Yến Trọng Hằng còn mạnh hơn Yến Khuynh Tuyết, bọn họ cam tâm nhìn thế hệ nữ lưu làm thành chủ ngồi lên đầu bọn họ?
Lục Ly và A Nhượng lo lắng nói: “Vậy làm sao bây giờ?”
Tô Tín không sao cả: “Binh tới tướng đỡ, nước đến đất ngăn, cầm được vị trí thành chủ mới có lợi với chúng ta, tối thiểu trên danh phận chúng ta chiếm cứ đại nghĩa.”
Yến Khuynh Tuyết nghe thấy tin tức này cũng không có lo lắng, ngược lại trong nội tâm nàng còn vui vẻ.
Nếu nguy cơ chưa giải trừ, chẳng phải nói Mạnh công tử vẫn ở lại thành Thương Sơn?
Giữa trưa ngày hôm sau, Yến Hoàng Cửu liền thông tri người cả thành Thương Sơn đến xem lễ, chuẩn bị chính thức thông tri tất cả mọi người, Yến Khuynh Tuyết trở thành người thừa kế thành Thương Sơn.
Phong vân lôi nằm ở trung ương thành Thương Sơn dựng lên cài cao thật lớn, mười ba con cái Yến Hoàng Cửu đều ngồi trên đài cao, lại phân biệt hai bên trái phải, một bên là đám người Yến Trọng Hằng, một bên chỉ có một mình Yến Khuynh Tuyết.
Tô Tín đứng dưới lắc đầu, Yến Hoàng Cửu làm như vậy vẫn có chút không phóng khoáng, hắn cho rằng đám người Yến Trọng Hằng sẽ buông tha vị trí thành chủ hay sao?
Hiện tại Yến Hoàng Cửu còn sống, nếu hắn lựa chọn trực tiếp thoái vị đỡ Yến Khuynh Tuyết lên vị trí thành chủ, sau đó hắn ở phía sau tọa trấn, qua vài năm Yến Khuynh Tuyết ngồi vững vàng vị trí này sẽ không có nhiều phiền toái như thế.
Hiện tại hắn hết lần này tới lần khác muốn lập người thừa kế gì đó, đương nhiên đám người Yến Trọng Hằng sẽ có ý khác.
Buổi trưa vừa đến, mấy trăm tên võ giả thành Thương Sơn mang theo cung liễn tới dưới phong vân lôi..
Cung liễn này có một cái ghế bằng vàng ròng, một lão giả áo đen ngồi trên đó với uy thế vô song.
Đây là âần đầu tiên Tô Tín nhìn thấy Yến Hoàng Cửu.
Tuy tướng mạo Yến Hoàng Cửu già nua nhưng ấn tượng của người ta nhìn hắn không phải già ua, mà là đôi mắt lợi hại có thể xé rách tất cả.
Đây là kiêu hùng tự tay sáng lập thành Thương Sơn, mặc dù già nua vẫn có uy thế vô thượng, hắn vừa ra xuất hiện làm tất cả võ giả thành Thương Sơn đều cúi đầu hỏi thăm, ngay cả những võ giả đại phái võ lâm Tương Nam cũng không dám làm càn.
Đương nhiên ngoại trừ Tô Tín, hắn cũng không có chút kính sợ nào với Yến Hoàng Cửu.
Nhìn thấy Yến Hoàng Cửu diễn xuất như vậy, Tô Tín đã biết rõ vù sao Lục Phiến Môn không muốn Yến Hoàng Cửu đầu nhập vào triều đình.
Tuy Yến Hoàng Cửu không muốn bị đại phái võ lâm Tương Nam biến thành khôi lỗi, hắn cũng không có tâm kính sợ nào với triều đình.
Ngươi nhìn hắn ngồi ghế rồng bằng vàng như thế, trang trí bàn long chính là tượng trưng cho hoàng gia, nhưng Yến Hoàng Cửu lại sử dụng nó trước mặt mọi người, nói rõ hắn căn bản không đặt hoàng thất vào trong mắt.
Yến Hoàng Cửu ho khan một tiếng, trầm giọng nói: “Thành Thương Sơn là ta một tay thành lập, thành Thương Sơn đại biểu công bằng tuyệt đối tại Tương Nam, cho dù là võ giả tán tu hay đệ tử tông môn, chỉ cần hắn ở trong thành Thương Sơn đều đố xử như nhau.”
Yến Hoàng Cửu nói lời này làm không ít võ giả tán tu cảm động, đúng thế, bất luận Yến Hoàng Cửu làm người như thế nào, nhưng tối thiểu ở điểm này võ giả tán tu Tương Nam đều cảm kích Yến Hoàng Cửu.
Nếu tại những thành thị khác, những võ giả tán tu chọc phải người đại phái Tương Nam cũng chỉ có thể trốn chết.
Cũng tỷ như Đào Thiên, hắn vốn là đại nhân vật tại Đông Lâm Phủ, kết quả bởi
vì chọc giận Thiên Cơ Thần Đao môn, cuối cùng náo tới kết cục cửa nát nhà tan, chỉ có hắn chạy trốn tới thành Thương Sơn, như vậy Thiên Cơ Thần Đao môn mới không dám làm càn trong thành Thương Sơn nên mới có thể sống tới bây giờ.
“Thành Thương Sơn thành lập hơn ba mươi năm, hiện tại ta cũng đã già, từ nay về sau nữ nhi Yến Khuynh Tuyết của ta sẽ là người thừa kế thành Thương Sơn, sau khi ta chết, nàng chính là thành chủ thành Thương Sơn.”
Yến Hoàng Cửu vừa dứt lời làm người chung quanh thất kinh.
Tuy bọn họ biết chuyện tranh giành vị trí người thừa kế nhưng đại đa số chỉ biết chứ không phải hiểu kỹ càng.
Kế quả hôm nay nằm ngoài dự đoán của mọi người, không ai nghĩ tới người đạt được vị trí thừa kế chính là Yến Khuynh Tuyết.
Dù sao lúc trước bọn họ xem ra, cho dù đại công tử Yến Thư Hằng lớn tuổi nhất hay nhị công tử Yến Trọng Hằng thực lực mạnh nhất, ưu thế của bọn họ đều lớn hơn Yến Khuynh Tuyết, không nghĩ lúc quyết định người thừa kế lại là nữ nhân này.
TỐI CƯỜNG PHẢN PHÁI HỆ
THỐNG
Phong Thất Nguyệt