Chương 1101: Bạn Trai? Chồng?
Lục Tân thầm cảm thán trong lòng, Thanh Cảng quả nhiên là tàng long ngọa hổ.
Ví dụ như loại năng lực này, nếu dùng để đi thừa kế tài sản của người khác, chắc chắn sẽ thu được kết quả bất ngờ.
Hắn vừa cảm khái, vừa xoay người lại. Lúc này Quần Gia đã nắm chặt lấy tay Thần Lần, liên tục nói lời xin lỗi với hắn. Vừa nói, hắn còn vừa mắng yêu Rắn Đỏ, trách cô rằng thật ra không cần phiền phức như vậy, cứ trực tiếp tìm tới cửa là được, sao bản thân mình có thể không nhận lại cô cơ chứ?
Dù sao tuy gầy dựng được cơ nghiệp khổng lồ như vậy, nhưng bản thân hắn vẫn luôn cảm thấy rất cô độc, tịch mịch...
Đảo mắt nhìn quanh, hắn củng chỉ có bốn người vợ, ba người con gái đang sống tại thành phố vệ tinh số 3 và hai đứa con trai học cấp hai ở chủ thành mà thôi.
Hắn còn ra sức cam đoan, bảo Rắn Đỏ hãy yên tâm. Người mà hắn đối xử tệ bạc nhất chính là hai mẹ con cô, vì vậy, tương lai hắn nhất định sẽ chia một phần lớn gia sản cho cô.
Sau khi nói xong, hắn lại cẩn thận buông lời hỏi thăm rằng: mẹ ngươi là ai?
Rắn Đỏ lại bảo hắn tự đoán đi, vì vậy, chỉ một thoáng mà trong đầu hắn đã hiện ra mười mấy đáp án...
Sau một màn cha và con gái nhận lại nhau đầy cảm động, Quần Gia trở nên cực kỳ tin tưởng người con gái từ trên trời rơi xuống này của mình. Thời gian dần trôi qua, tình cảm hắn dành cho Rắn Đỏ cũng ngày càng sâu, rất nhanh đã vượt qua tình cảm dành cho những người thân khác, thậm chí trong lòng còn nảy sinh cảm xúc cưng chiều vì đã khiến cô chịu thiệt thòi. Lúc này, dù Rắn Đỏ muốn sao trên trời thì hắn cũng sẽ ngay lập tức phái đàn em tìm một cây thang có thể leo lên trời cao.
Sau khi lửa đã cháy, Hàn Băng lặng lẽ nháy mắt với Rắn Đỏ.
"Cha, thật ra lần này, ba người chúng ta tới đây là vì có chuyện muốn nhờ ngươi giúp."
Rắn Đỏ lập tức lau sạch nước mắt, yếu ớt nói hết câu với Quần Gia.
Quần Gia lập tức quan tâm hỏi:
"Chuyện gì? Con gái ngoan, ngươi cứ việc nói, ở thành phố Hắc Chiểu này không có gì mà ta không làm được."
Rắn Đỏ nói:
"Ta muốn trở thành vợ của bộ trưởng bộ hành chính"
Quần Gia ngẩn ngơ:
"Chuyện này quả thực ta làm không nổi..."
Rắn Đỏ lập tức tặng cho hắn một ánh mắt oán trách.
Quần Gia hoảng hốt, vội vàng nói:
"Đừng vội, đừng vội, để ta nghĩ cách. Hay là giờ ta giết chết người vợ hiện tại của hắn trước...
Rắn Đỏ cảm thấy thời cơ đã tới, khẽ gật đầu với Lục Tân.
Trong lòng Lục Tân tấm tắc kêu lạ, hắn phát hiện Rắn Đỏ đúng là rất thuần thục mấy chuyện này. Ví dụ như khi đưa ra yêu cầu với Quần Gia, trước tiên cô sẽ nói một chuyện mà hắn không thể làm được, khiến hắn chìm trong áy náy, sau đó được nước lấn tới đưa ra một yêu cầu khác, như vậy khả năng đạt được mục đích sẽ lớn hơn nhiều. Không chỉ không khiến hắn hoài nghi vì mình đã đưa ra những yêu cầu mà còn có thể dựa vào đó để thúc đẩy tình cảm càng thêm sâu sắc...
Hắn vừa nghĩ thầm, vừa tiến lên trước, cười nói:
"Thật ra chúng ta muốn nhờ ngươi điều tra giúp ta một việc."
Quần Gia liếc mắt nhìn Lục Tân, khẽ cau mày, nói với Rắn Đỏ:
"Người đó là ai?"
Rắn Đỏ lập tức lắc lư thân mình, ra vẻ thẹn thùng nói:
"Hắn là bạn trai của ta."
Quần Gia như bừng tỉnh đại ngộ, quay phắt qua nhìn Lục Tân.
Sau đó, hắn lại khó hiểu nhìn sang Thần Lần:
"Vậy hắn.."
Rắn Đỏ nói:
"Hắn là chồng ta."
Thần Lằn nghe thế, trên mặt tức khắc để lộ nụ cười tươi tắn, nhưng chỉ một giây sau lại nhận ra có gì đó không đúng, rồi quay sang nhìn Lục Tân đầy u oán.
Lục Tân:
Thằn Lằn nhập diễn hơi nhanh đó, cảm giác như thể mình thật sự cắm sừng hắn vậy...
"Không hổ là con gái của ta, điểm này thật sự rất giống ta..."
Quần Gia như sợ thiên hạ không loạn, còn phải mở miệng khen ngợi một câu, rồi mới nhìn về phía Lục Tân:
"Chuyện gì?"
Lục Tân đọc lướt qua tờ giấy mà Hàn Băng nhét cho mình, nhẹ giọng nói:
"Ta cần ngươi giúp ta điều tra hướng đi của một đống hắc thảo."
ở mấy chương trước từng nhắc qua với tên cỏ đen Những chuyện họ cần hỏi thăm và điều tra đã được Hàn Băng tổng hợp và sắp xếp lại, sau đó ghi ra tờ giấy kia.
Mục đích quan trọng nhất của họ bây giờ là tìm được nguồn ô nhiễm của thành phố cũng như quy luật khách quan của thể của nguồn ô nhiễm.
Vì thế cô đã cẩn thận tiến hành phân tích.
Thành phố Hắc Chiểu lớn như vậy, còn được chia thành chủ thành và thành phố vệ tinh, vì thế để ô nhiễm lan tràn theo quy mô lớn thế này sẽ cần có một quá trình.
Đầu tiên có thể loại trừ khả năng ô nhiễm ở thành phố Hắc Chiểu đột ngột bùng nổ, nháy mắt lan tràn khắp cả thành phố.
Nếu vậy thật thì sẽ tạo ra một thay đổi to lớn, cư dân ở thành phố Hắc Chiểu sẽ có ấn tượng sâu sắc với chuyện đó chứ không phải như bây giờ, đã bị ô nhiễm mà còn không hay biết gì.
Nếu đã có quá trình lay lan ô nhiễm, vậy chứng mất ngủ nhất định sẽ xuất hiện theo tuần tự.
Những người tiếp xúc sớm nhất với nguồn ô nhiễm cũng sẽ là người nảy sinh nhu cầu ngủ sớm nhất, tức là họ sẽ phải sử dụng một lượng lớn thuốc ngủ.
Sau khi thời đại Trăng Máu bùng nộ, đa số nhà máy xí nghiệp đã sụp đổ, lượng thuốc thang được sản xuất ra cũng không phong phú như trước.
Cho nên, thông qua sự phân tích và phán đoán của mình, Hàn Băng cho rằng họ sẽ chuyển hướng sang một loại khác, chính là hắc thảo.
Trong thành phần của hắc thảo có chứ chất gây mê và chất gây ảo giác, nghĩ theo hướng nào đó thì quả thật thứ này cũng có công dụng làm giảm triệu chứng mất ngủ của người bệnh.