Chương 1106: Tôn Hắc Tử
Nếu phía Quần Gia có việc gì sẽ dặn dò những tên đàn em của hắn, những tên đàn em này sẽ lần lượt tìm đến thân tín của mình, cứ như vậy, chẳng mấy chốc sẽ có thể tập hợp được một đám người, bất kể là ra ngoài chém ai đó hay làm việc gì khác, đều có vẻ người đông thế mạnh, oai phong lẫm liệt.
Tuy nhiên, thông thường, những tên côn đồ này về cơ bản chỉ là những thành viên vòng ngoài, chúng vẫn là ai kiếm sống phần người nấy.
Vì vậy, họ mới vừa được coi là người dưới của Quần Gia, nhưng cũng có thể được phía công ty dịch vụ bảo vệ Thiên Hòa gọi đi làm một số việc khác.
Tất nhiên, côn đồ cũng có kẻ bóc lột, và tên Ngân Mao này rõ ràng là một kẻ rất biết cách bóc lột...
Người ta kiếm được năm trăm Liên minh tệ công tác phí, vậy mà hắn đã lấy của mỗi người hai trăm Liên minh tệ, đã vậy hắn còn nói thật là dễ nghe.
Cảm xúc của Hàn Băng cũng bị tên đàn em này khiến cho trở nên rối loạn, cô thở một hơi thật dài, sau đó mới đi thẳng vào vấn đề:
"Những người mà ngươi nói đã trở nên hứng thú với cỏ đen sau khi trở về đúng không?"
Ngân Mao đáp:
"Không phải, họ vốn dĩ đã hứng thú với cỏ đen từ trước..."
Thấy sắc mặt của Quần Gia có vẻ hơi khó chịu, hắn vội nói tiếp:
"Nhưng quả thật họ có vẻ càng hứng thú hơn, dù sao thì trong tay cũng đang có tiền"
Nghe đến đây, trong lòng Hàn Băng đã có tính toán, cô khẽ thở dài.
Cô quay sang Quần Gia rồi nói với về nghiêm túc:
"Ta muốn gặp những người này.
Lần này, không đợi Rắn Đỏ làm nũng, Quần Gia đã nhìn về phía Ngân Mao rồi nói:
"Có những ai đã tham gia?"
Ngân Mao lẩm bẩm:
"Trong những người mà ta quen có Tôn Hắc Tử, tên chân cao chân thấp, Đại Hồ Lô..."
Quần Gia hừ lạnh một tiếng rồi quát:
"Toàn một đám không khác gì bùn nhão, mau gọi chúng tới đây."
"Mau..."
Ngân Mao chợt trở nên hơi bối rối, nói:
"Không dễ gọi cho lắm, ta đã không gặp họ rất nhiều ngày rồi..."
Quần Gia liếc mắt nhìn hắn, có vẻ như sắp nổi giận.
Tuy nhiên, Hàn Băng đã nghiêm túc suy nghĩ, đầu tiên, cô liếc nhìn Lục Tân với ánh mắt như muốn hỏi ý kiến.
Sau đó, cô khuyên nhủ Quần Gia và nói với Ngân Mao:
"Vậy ngươi có biết hắn sống ở đâu không?"
Ngay sau đó, dưới sự hộ tống của một đám côn đồ với dáng vẻ hung thần ác sát, đám người Lục Tân và Hàn Băng đã ngồi lên mấy chiếc ô tô màu đen.
Đây là những chiếc xe do những người bên dưới sắp xếp cho họ theo mệnh lệnh của Quần Gia.
Trước sau có tổng cộng bảy tám chiếc xe, tất cả đều là những chiếc xe cao cấp đẹp mã nhưng không có tính thực dụng, phía sau là xe mười sáu chỗ và xe tải. Trong xe mười sáu chỗ là mười mấy tên côn đồ tay cầm mã tấu, trong khoang xe tải phía sau, rất nhiều người đang chen chúc...
Họ đi ngoài đường lớn, ngay cả cảnh sát tuần tra cũng không dám cản đường, vừa hỏi thì họ đã trả lời là người của cô chủ ra ngoài làm việc, những ai không liên quan thì mau tránh ra.
Ngồi bên trong chiếc xe màu đen, Lục Tân liên tục cảm thán, không ngờ mình vẫn có ngày phải hợp tác với bọn xã hội đen.
"Bác ơi, mấy người bọn ta lên trên đó là được rồi, đừng nên làm ầm ĩ như vậy."
Khi đến dưới khu lầu nơi Tôn Hắc Tử sống, xuất phát từ sự thận trọng, Hàn Băng đã quay sang nói với cha của Rắn Đỏ.
"Cũng phải."
Quần Gia đồng ý, dù sao thì họ chỉ tới tìm người, chứ không phải tới để giết người diệt khẩu.
Theo ý của Hàn Băng, Quần Gia cũng có thể đợi ở dưới lầu, nhưng không ngờ vì thương con gái nên hắn cũng đòi đi theo đám người Hàn Băng.
Vì vậy, đám người Hàn Băng, Lục Tân, Thằn Lằn, Rắn Đỏ, Quần Gia, và Ngân Mao đã tiến vào tòa nhà vừa thấp vừa cũ kỹ, họ bước lên những bậc thang bằng xì măng rồi đi vào hành lang chật hẹp đến trước căn nhà của Tôn Hắc Tử trên lầu tám.
Đèn trong hành lang đã hỏng từ lâu, hơn nữa lại còn mờ đục, xung quanh im ắng đến mức khiến người ta không khỏi hoảng hốt.
Đến trước cửa phòng 802, Ngân Mao bước tới gõ cửa ầm ầm, lập tức làm chấn động đến mức khiến tai mọi người đều trở nên tê dại.
"Hắc Tử, mở cửa, xem ai đến này?"
"Hắc Tử, ngươi CMN ngủ rồi sao?"
"Hắc Tử, ngươi còn không mở cửa, ông đây sẽ đổ dầu..."
Sau khi gõ một hồi, trong nhà Tôn Hắc Tử vẫn không có ai đáp lại, nhưng có một tiếng tách nhẹ chợt vang lên phía căn phòng sát vách.
Mọi người vô thức quay đầu lại, liền trông thấy đằng sau cánh cửa đang mở kia là một bà lão với quầng mắt thâm đen đội mũ trùm đầu, lặng lẽ ló đầu ra từ trong cánh cửa. Bà lão không nói lời nào, mà chỉ nhìn đám người đứng trước cửa nhà Tôn Hắc Tử bằng ánh mắt lạnh lùng.
Cảnh tượng đột ngột này hiển nhiên khiến Hàn Băng, Rắn Đỏ và Quần Gia giật mình đánh thót.
Ngay cả Lục Tân cũng vô thức trở nên cảnh giác.
Nửa đêm nửa hôm, trong hành lang tối tăm đột nhiên xuất hiện một bà lão lặng lẽ đứng nhìn họ...
.. Bầu không khí này thực sự có chút quỷ dị.