Chương 1109: Bắt Người
Kế hoạch nhanh chóng được định ra, cả đoàn người quay trở về khách sạn, sau đó Hàn Băng đề nghị Quần Gia sắp xếp người, đi kiểm tra tình trạng của những người từng tham gia vào hạng mục bảo vệ Thiên Hòa nửa tháng trước giống Tôn Hắc Tử. Quần Gia lập tức hành động, ra lệnh cho mười mấy tên đàn em lái xe chạy tới chỗ ở của những người này.
Rất nhanh đã tập hợp được thông tin.
Tất cả những người từng tham gia hạng mục bảo vệ Thiên Hòa, thậm chí là những người thân của bọn hắn đều gặp chuyện.
Có những trường hợp khi tìm tới nơi ở của người này phát hiện một nhà ba người đang ngồi trên ghế sofa xem TV, nhưng gọi như nào bọn hắn cũng không phản ứng lại.
Khi tới gần thì mới phát hiện ba người này đều đã chết rồi, trên gương mặt còn mang theo nụ cười, vẻ buồn ngủ, đôi mắt cũng mở thật to, sớm đã xám xịt nhìn chằm chằm lên màn hình, không rõ là đã chết bao lâu.
Có người treo mình trên xà nhà, con chó hắn nuôi đang ăn phần thịt đùi của hắn.
Có người nằm trên giường, xung quanh là làn khói ma túy, dáng vẻ như đang nằm trong bồn tắm vậy.
Có người khi đám đàn em tìm tới cửa thì đang ngồi trên nóc nhà ở tầng 18, khi đám đàn em phá cửa xông vào thì hắn đang hút thuốc, vừa xoay đầu lại vừa nở một nụ cười chết lặng, lẩm bẩm:
"Cuối cùng ta cũng tìm được một biện pháp để ngủ ngon rồi..."
Vừa nói xong, hắn chậm rãi đi ra phía bên ngoài, mang theo nụ cười mỉm, miệng ngậm điếu thuốc rơi xuống dưới đất.
"Tất cả đều đã xảy ra chuyện rồi sao?"
Quần Gia nghe vậy thì sắc mặt trở nên hoảng hốt, bắp thịt trên gương mặt giật giật một cách bất thường.
Trạng thái tinh thần của bọn hắn ít nhiều cũng có phần u mê đần độn, bất kể là phản ứng hay nhận biết những điều xung quanh đều chậm chạp hơn nhiều.
Chính bọn hắn cũng ý thức được vấn đề mất ngủ, nhưng bởi vì hiện giờ không phải bất cứ ai cũng hoàn toàn mất ngủ, thỉnh thoảng cũng có thể ngủ một lúc, vậy nên trong cơn mơ màng, đại đa số mọi người đều không ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề này.
Nhưng hiện giờ khi thấy nhiều người xảy ra vấn đề như vậy, bọn hắn rơi vào khủng hoảng.
"Xem ra chúng ta lại có thêm một nhiệm vụ rồi."
Hàn Băng mới rửa mặt xong, đi ra ngoài, mấy sợi tóc ướt nhẹp dính lên trán, khẽ nói:
"Hiện giờ gần như có thể khẳng định những việc những chuyện kỷ quái này xảy ra có liên quan tới hành động ở công ty bảo vệ Thiên Hòa rồi."
"Như vậy phải nghĩ cách mục tiêu lần hành động đó của công ty bảo vệ Thiên Hòa là gì, đây chính là nhiệm vụ điều tra quan trọng nhất"
Lục Tân gật đầu, nhìn đôi mắt đã hơi đỏ lên của Hàn Băng:
"Ngươi đang rất mệt rồi nhỉ?"
Hàn Băng giật mình, lúc này mới hiểu vì sao Lục Tân hỏi như vậy, vội vàng dụi mắt, ngượng ngùng nói:
"Sớm biết vậy thì ta không nên tháo Lens ra... Đan Binh tiên sinh hãy yên tâm, trong thời khắc khẩn cấp hiện giờ, ta nhất định có thể chịu đựng được."
"Hiện giờ ta phải lập ra một kế hoạch chi tiết, đào ra được bí mật của bảo vệ Thiên Hòa."
Lục Tân khẽ thở dài, gật đầu với cô.
Đi đường suốt mấy ngày, tới thành phố Hắc Chiểu lại phải xử lý một tình hình phức tạp, trong thời gian ngắn xem xét lại toàn bộ trình tự kế hoạch, lập ra một kế hoạch kín kẽ khách, hỗ trợ điều tra, thu thập tin tức, thậm chí trong quá trình này còn giúp đỡ một trận đánh...
Dù sao đây cũng chỉ là một cô gái mới hai mươi tuổi mà thôi!
Nhưng hắn cũng biết loại tầm quan trọng cùng mức độ khẩn cấp của nhiệm vụ liên quan tới an nguy tính mạng của cả một thành phố như này, vậy nên cũng không tiện nói gì cả.
"Là phải tìm hiểu rõ nhiệm vụ của Thiên Hòa phải không?"
Không ngờ rằng Quần Gia ở bên cạnh lại đột nhiên lên tiếng một lần nữa, âm trầm nói:
"Việc này cũng giao cho ta đi:
Ông ta vừa nói vậy, Hàn Băng và Lục Tân, thậm chí là cả Rắn Đỏ đều nhìn ông ta với ánh mắt ngạc nhiên:
"Cha...
Rắn Đỏ nũng nịu hỏi:
"Cha có cả con đường làm việc này hay sao?"
"Đương nhiên là không"
Quần Gia cưng chiều xoa đầu Rắn Đỏ, ra lệnh cho Ngân Mao:
"Gọi Dũng Tử với Cường Tử tới."
"Dẫn theo một nhóm người, trói tên quản lý của Thiên Hòa lại, mang tới đây cho ta."
Một câu này khiến đám người Lục Tân giật mình ngơ ngác.
Trong ấn tượng của bọn hắn, an ninh Thiên Hòa có thế lực hùng hậu, lại có quan hệ phức tạp với bộ hành chính, do đó, nếu muốn điều tra xem nhiệm vụ bí mật mà họ đã nhận trước kia rốt cuộc là gì thì thật sự có hơi hao tổn tâm trí. Nhưng không ngờ vị Quần Gia này lại quyết đoán tới vậy, chỉ một câu thôi đã khiến người ta cảm thấy chuyện này dường như đơn giản hơn rất nhiều.
"Hừ, ngay cả ta mà các ngươi còn dám trói, chẳng lẽ lại thật sự không nghĩ tới biện pháp này sao?"
Quần Gia phát hiện về mặt họ không đúng lắm, thế là lại hừ lạnh một tiếng:
"Ta không biết an ninh Thiên Hòa đang làm gì, nhưng có nhiều người đều bị chuyện xấu họ làm hại cho thê thảm như vầy, nếu không làm rõ chuyện này cho ra lẽ, sao ta có thể ngủ yên được?"
"Đi thôi!"