Chương 1112: Sợ Lây
Hèn gì gần đây trật tự ở khu dân cư Thiên Hòa lại trở nên hỗn loạn như vậy, đồng thời công việc kinh doanh của Ngân Mao đã trở nên khởi sắc hơn.
Hèn gì người đội trưởng tên là Từ Côn này lại miệng hùm gan sứa như vậy, chân tay của hắn đều trở nên lóng ngóng trước sự uy hiếp của Quần Gia.
Hèn gì một thế lực lớn như công ty dịch vụ bảo vệ Thiên Hòa lại ra giá cao để tuyển người từ bên dưới phối hợp trong hành động lần đó...
Một câu nói đó của Từ Côn đã giải thích được nguyên nhân của rất nhiều vấn đề không hợp lý trước đó.
Lục Tân liếc nhìn Hàn Băng, thấy cô bé này đang trầm ngâm, chắc hẳn cô cũng đã phát hiện ra vấn đề.
Lúc này, không biết Quần Gia có tin hay không, hắn bắt đầu thẩm vấn Từ Côn từ một vài góc độ khác một cách bình tĩnh, xem ra hắn đang kiểm chứng liệu Từ Côn có đang nói dối hay không, nhưng Lục Tân và Hàn Băng đã hiểu ra, người đàn ông tên là Từ Côn này hẳn là đã không nói dối trong chuyện này.
Tất cả họ đều có những phương pháp riêng để kiểm chứng.
Hàn Băng dựa trên kinh nghiệm thẩm vấn và một số suy luận nào đó, trong khi Lục Tân có thể sử dụng trực giác để xác định tính chân thực của một số việc.
Trong khi Quần Gia còn đang tiếp tục thẩm vấn, Lục Tân đã nháy mắt với Hàn Băng.
Hai người họ đi đến bên cửa sổ, cách mọi người hơi xa, Lục Tân mở cửa sổ cho thông thoáng, sau đó châm một điếu thuốc.
Vốn dĩ Lục Tân không định hút thuốc trước mặt Hàn Băng, nhưng kể từ khi bước vào căn phòng này, Quần Gia vẫn luôn ngậm điếu xì gà trên miệng, đã vậy, dù Lục Tân có cố kiềm chế bản thân cũng vô ích, chẳng bằng cũng châm một điếu thuốc, rồi chậm rãi sắp xếp lại suy nghĩ của mình.
"Nhiệm vụ nửa tháng trước đã khiến Tôn Hắc Tử và không ít người giống như hắn đã bị mất ngủ trầm trọng, cuối cùng, người thì phát điên, người thì chết. Sau khi biết được nội tình, những quản lý cấp cao của công ty dịch vụ bảo vệ Thiên Hòa đã mở một cuộc họp trong tòa nhà số 9, đến nay, không có bất kỳ ai bước ra khỏi tòa nhà đó, vì vậy, công ty dịch vụ bảo vệ Thiên Hòa đã trở nên như rắn không đầu, bên dưới dần dần bắt đầu hỗn loạn..."
Hàn Băng vừa nói vừa sắp xếp lại suy nghĩ:
"Ngoài ra, có thể chắc chắn khi đó rất nhiều nhân viên bên dưới của công ty dịch vụ bảo vệ Thiên Hòa, thậm chí cả người nhà của họ đã bị mất ngủ, vì vậy, họ mới đột nhiên trở nên vô cùng hứng thú với cỏ đen."
Lục Tân khẽ gật đầu, những điều này đều rõ rành rành, Lục Tân hoàn toàn không cảm thấy ngạc nhiên khi Hàn Băng có thể phân tích như vậy.
Dù sao thì Lục Tân cũng đã nghĩ đến những điều này.
"Tuy nhiên, ngoài những điều này ra, còn có một vài điểm đáng ngờ...
Hàn Băng chậm rãi suy nghĩ, rồi nói tiếp:
"Chẳng hạn như, lúc đó, rốt cuộc công ty dịch vụ bảo vệ Thiên Hòa đã làm nhiệm vụ gì?"
"Chẳng hạn như, Từ Côn nói rằng cấp trên bảo hắn tuyển một nhóm người có mạng sống không đáng tiền. Rốt cuộc thì nhiệm vụ gì mới phải dùng đến những người có mạng sống không đáng tiên?"
"Chẳng hạn như, làm thế nào mà những người có mạng sống không đáng tiền này lại có thể bình an vô sự trở về như vậy?"
"Và điều quan trọng nhất..."
Hàn Băng dừng lại giây lát rồi khẽ nói:
"Sau khi vào tòa nhà số 9 để họp, các lãnh đạo cấp cao của họ vẫn chưa ra khỏi đó.."
"Họ ở bên trong để trốn tránh một tai họa nào đó, hay là họ đã... chết rồi?"
Lục Tân không khỏi liếc nhìn Hàn Băng, cô bé này cân nhắc vấn đề rất tỉ mỉ.
Lục Tân đã không suy nghĩ sâu sắc về những vấn đề này như vậy.
"Ít nhất thì hiện tại chúng ta có thể xác định một vài điểm đáng ngờ.
Hàn Băng búng nhẹ ngón tay và nói tiếp:
"Về mặt thời gian, Từ Côn cũng tham gia nhiệm vụ với những người đó, nói cách khác, có thể hắn cũng là một trong những người đầu tiên tiếp xúc với nguồn ô nhiễm gây mất ngủ, tuy nhiên tình trạng của những người đó đã trở nên vô cùng nghiêm trọng, mặc dù chưa chết, nhưng trạng thái tinh thần của họ đã hoàn toàn suy sụp, nhưng Từ Côn thoạt nhìn vẫn được coi là bình thường"
"Rất có thể hắn đã sử dụng một phương pháp nào đó để trì hoãn vấn đề mất ngủ của mình"
"Ngoài ra, Từ Côn là một người đã có gia đình, tuy nhiên, nghe các thuộc hạ của Quần Gia nói hắn đã ở bên ngoài và không về nhà trong một thời gian dài. Khi Quần Gia vừa đề cập đến người nhà của hắn, hắn lại có vẻ vô cùng quan tâm, xem ra, hắn cũng không phải là một người vô tâm."
"Phải chăng điều này cũng có nghĩa là, thực ra bây giờ hắn đang không dám gặp người nhà của mình?"
"Vậy nguyên nhân khiến hắn không dám gặp người nhà của mình chính là...
Hai mắt Hàn Băng hơi sáng lên:
",. Hắn đang lo lắng một số trạng thái nào đó của mình sẽ lây truyền cho người nhà?"
Nghe đến đây, Lục Tân cũng hơi ngây ra, phải một lúc lâu sau mới phản ứng lại, dáng vẻ của Lục Tân kiểu như: ta cũng đã nghĩ tới từ lâu rồi.
Cô bé này thật lợi hại, không ngờ cô ấy lại có thể nghĩ sâu xa đến như vậy?
Sau khi giải quyết xong những điểm đáng ngờ này, hai người nhỏ giọng thảo luận vài câu rồi bước đến chỗ đám người Quần Gia.
Lúc này, Quần Gia đã xác thực xong những lời nói của Từ Côn từ nhiều góc độ, sau đó thì cau mày, như thể đang suy nghĩ phải xử lý Từ Côn như thế nào.
Từ Côn vẫn uể oải ngồi dưới đất, chốc chốc lại nhìn trộm họ.