Chương 1115: Công Ty Thiên Hòa
Một lúc sau cô mới nói:
"Có thể nói Thanh Cảng chúng ta nghiên cứu các loại năng lực sâu hơn các thành phố lớn khác."
"Nhưng năng lực của Đan Binh tiên sinh dường như đã vượt qua phạm vi nghiên cứu năng lực của Thanh Cảng rồi...
Sau khi đi xuống bên dưới, Quần gia đã sắp xếp người, chuẩn bị xe cho Lục Tân.
Lúc này Quần gia đã chủ động đứng ra gánh vác nhiệm vụ giúp đỡ và bảo vệ cùng các công việc hậu cần thay tổ điều tra Đan Binh. Mấu chốt nhất là ông ta không hề hỏi nguyên nhân, bởi vì ông ta có tình cảm cha con đậm sâu với Rắn Đỏ, bên trong còn kèm theo tâm lý áy náy và đền bù. Yêu ai yêu cả đường đi lối về, vậy nên ông thích luôn người bạn trai của con gái là Lục Tân, sắp xếp xe cho hắn cũng là loại xe đi trên đường sẽ hấp dẫn tất cả ánh nhìn của những người xung quanh.
"Chiếc xe này không được, đổi sang chiếc khác đơn giản hơn."
Lục Tân cân nhắc tới việc mình đang đi điều tra chứ không phải là đi khoe khoang, vậy nên đưa ra yêu cầu của mình.
Thế là đám đàn em của Quần gia tản ra xung quanh, không lâu sau đó đã lái một chiếc Volkswagen T1 cũ nát tới.
Lục Tân cười nói:
"Chiếc xe này được đó, tìm được ở đâu vậy?"
Tên đàn em lái xe đắc ý đập vô lăng:
"Mới trộm ở ven đường, nếu ngươi không hài lòng thì ta tìm xe khác."
Lục Tân không biết phải trả lời như nào nữa, cảm giác tội lỗi xen lẫn khâm phục xuất hiện trong lòng.
Cho dù hắn không đồng tình với loại hành vi này, nhưng hắn vẫn quyết định ưu tiên nhiệm vụ điều tra, lắc đầu đi lên xe.
"Nghe nói ngươi là bạn trai của đại tiểu thư của chúng ta, sao có thể để ngươi tự lái xe được, để ta lái xe đưa ngươi tới đó nhé?"
Tên đàn em kia nịnh nọt, ân cần hỏi, xung phong nhận việc.
"Cảm ơn."
Nhưng khi Lục Tân thấy hai mắt hắn quầng thâm, lắc đầu đáp:
"Không cần đâu, lái xe trong tình trạng mệt mỏi cũng không hay lắm"
Lục Tân lên xe, học cách quẹt hai sợi dây điện vào nhau để nổ máy, sau đó hỏi rõ địa chỉ của bảo vệ Thiên Hòa, sau đó một mình lái chiếc xe Van cà tàng này đi về phía nam thành phố vệ tinh số ba của thành phố Bắc Chiểu. Ban đầu hắn lo lắng mình không tìm được địa chỉ, thế nhưng khi đi tới trước tòa cao ốc bảo vệ Thiên Hòa, hắn lập tức cảm thấy yên lòng.
Tòa nhà trước mắt thậm chí khiến hắn cảm thấy có phần kinh ngạc.
Quá cao lớn...
Hắn lái chiếc xe Van, đi một vòng xung quanh công ty bảo vệ đã tốn tổng cộng hai mươi phút.
Đây mà là công ty bảo vệ cái nỗi gì, rõ ràng là một căn cứ quân sự cỡ nhỏ.
Tường vây cao lớn, nghiêm ngặt, kéo dài tận vào trong bóng đêm, bao phủ những tòa kiến trúc ở bên trong.
Từ xa xa là đã có thể nhìn thấy trong khu vực này có những công trình kiến trúc cao lớn, lạnh lẽo, nghiêm ngặt.lộ) trong thành phố vệ tinh khắp nơi đều là sự xa hoa trụy lạc, chật chội, đè nén này, nó tựa như hạc giữa bầy gà, cao tới mức không thể chạm tay, tựa như đế vương nhìn xuống đám dân chúng thấp cổ bé họng trong thành phố.
Chẳng trách một kiêu hùng xã hội đen, thế lực tương đối lớn như Quần gia cũng phải kiêng kị khi nhắc tới công ty bảo vệ Thiên Hòa.
Cho dù là ở thành phố Hắc Chiểu thì công ty quy mô này cũng thuộc hàng thế lực hàng đầu rồi, sở dĩ xây dựng công ty ở thành phố vệ tinh số ba chắc hẳn là vì giá đất ở thành phố vệ tinh rẻ hơn, ngoài ra còn vì cách xa tòa thị chính của thành phố Hắc Chiểu.
"Chậc chậc..."
Lục Tân đỗ chiếc xe Van ở trong bóng tối, cách bảo vệ Thiên Hòa hơn một trăm mét, xách một cái túi đen đi xuống.
Hắn đi bộ tới bên cạnh một bức tường cao tới bốn năm mét, hít thở sâu một hơi.
Nếu xét một cách nghiêm túc thì mình đang lén lút xông vào địa bàn của người khác nhỉ?
Trước kia mình chưa từng làm qua việc tự tiện xông vào địa bàn của người khác, dù sao lúc ở Thanh Cảng, mình luôn làm việc theo luật.
Nhưng hiện giờ tới thành phố Hắc Chiểu, mục đích cuối cùng của mình là giải quyết sự kiện ô nhiễm đặc biệt ở nơi này, vậy nên về tình có thể hiểu được.
Nhưng hắn vẫn quyết định phải thật cẩn thận.
Rốt cục thì trong lòng hắn cũng không muốn vi phạm pháp luật, vậy nên không thể để người khác nhìn thấy được.
Tiếp nữa là trước đó Hàn Băng từng nói trước khi điều tra rõ mọi việc, tốt nhất đừng để lộ hành tung ra ngoài, tránh dẫn tới phiền phức không cần thiết.
Sau khi ổn định tâm trạng, Lục Tân lén lút trèo lên tường, từng chút từng chút leo lên trên. Trên đỉnh bức tường là những sợi dây thép đan xen vào nhau tạo thành tấm lưới. Lục Tân đưa tay tóm lên tấm lưới, lập tức cảm thấy bàn tay tê dại, còn có ánh lửa tóc lên.
Hắn không thèm để ý tới, nhẹ nhàng nhảy lên cao một cái, lộn một vòng, vượt qua bức tường, thầm nghĩ:
"Cao vậy mà còn đấu điện cao thế...
Một công ty bảo vệ lớn như vậy còn phải sử dụng lưới điện phòng vệ, không biết tiếc tiền điện hả?
Làm vậy để phòng trộm sao?
Tên trộm nào ngu ngốc đến nỗi tới công ty bảo vệ để trộm đồ?
Sau khi vượt qua bức tường cao, Lục Tân nhìn thấy một bãi đất nhìn không thấy biên giới. Õ gần bức tường trồng rất nhiều cây cối, chỗ xa hơn là những lớp lưới sắt bao quanh sân huấn luyện và các kiến trúc cao thấp khác nhau.
Nhìn tổng thể thì không hề giống như một công ty, nơi này rộng rãi, sạch sẽ, khắp nơi là ánh đèn sáng tỏ, giống như một công viên vậy.