Mặt Trăng Đỏ

Chương 1117: Trộm Chìa Khóa

Chương 1117: Trộm Chìa Khóa


Thật ra tòa nhà số chín chính là mảnh đất tối tăm mờ mịt phía trước mặt.
Đó là một tòa nhà cao hơn mười tầng, cấu trúc bên ngoài có hơi khác so với những tòa nhà còn lại.
Xung quanh hầu hết những kiến trúc khác đều có một ngọn đèn đường chiếu sáng cả mảnh sân và tòa nhà.
Chỉ duy nhất xung quanh tòa cao ốc này lại là đen thui một màu.
Ngay cả bên trên tòa nhà cũng chẳng hề có chút ánh sáng phản chiếu lại từ thuỷ tinh, cửa sổ từng phòng nom âm trầm đến lạ.
Vì vậy nếu không tiến sát lại gần sẽ không nhận ra được rằng trên mảnh đất trống này lại tọa lạc một tòa nhà có kiến trúc quái lạ như thế.
"Này quả thực là viết rõ ba chữ có vấn đề ra ngay trước mặt mà..."
Lục Tân vừa nghĩ thầm trong vừa, vừa quan sát bốn phía. Xung quanh không có ai, cũng không có ánh đèn nào chiếu tới được, vậy là hắn trực tiếp đi thẳng về phía tòa nhà.
Khi tới trước cửa tòa nhà, hắn bỗng nhận ra một chuyện vô cùng quan trọng: không vào được, phải quẹt thẻ.
Ngẩng đầu nhìn quanh, toàn bộ cửa sổ của tòa nhà đen như mực này đều đã được đóng kín, không thấy có cái nào đang dù chỉ một cánh hết. Chuyện này khiến hắn phải suy xét một việc, có phải tất cả cửa sổ đều đã được khóa trái từ bên trong không. Nếu vậy thật, hắn cũng không tiện dùng vũ lực đập vỡ cửa sổ, bởi vì như vậy, lần đột nhập này của mình sẽ không tránh được mà để lại dấu vết...
Thật ra nếu bắt buộc phải để lại chút dấu vết thì cũng không phải chuyện gì không thể chấp nhận được, chỉ là nếu như vậy thì lần đột nhập này sẽ không còn hoàn hảo nữa.
Nếu đã vậy...
Lúc Lục Tân đang đứng trước cửa tòa nhà suy nghĩ đối sách, bỗng nhìn thấy phía xa xa có ánh đèn pin cường độ mạnh đang đung đưa.
Xung quanh cũng vọng lại tiếng bước chân đạp bình bịch trên đất, hai đội ngũ được võ trang đầy đủ đang phi nước đại xông tới từ hai bên trái phải. Trong quá trình chạy tới đây, chẳng ai trong số họ phát ra tiếng, tất cả đều im lặng vô cùng, trông cực kỳ chuyên nghiệp.
Lục Tân nhất thời lắp bắp kinh hãi.
"Ở chỗ này...
"Tìm được chưa?"
Chỉ trong ba bốn giây ngắn ngủn, hai đội bảo vệ cố ý vòng qua hai bên để đánh bọc sườn kia đã chạy được khoảng hai mươi, ba mươi mét, nhanh chóng bao vây phía trước tòa cao ốc. Lúc bấy giờ, có tiếng người quát lớn vang lên, ánh đèn pin đan chéo vào nhau, chiếu thẳng vào tòa nhà trước mặt.
"Người nào?"
Hai đội bảo vệ chạm mặt, nhưng trước cửa đã rỗng tuếch, một bóng người cũng không có.
Họ không khỏi lắp bắp kinh hãi:
"Sao lại thế này? Vừa nãy ta còn nhìn thấy có một bóng đen đứng ở đây cơ mà."
"Đúng vậy, hắn còn ngông nghênh đi ngang qua cửa sổ trước mắt ta để tới đây...
"Camera ẩn cũng quay được cảnh hắn tới chỗ này mà..."
Hai nhóm người vừa sợ vừa giận, miệng không ngừng hỏi han, chân tiếp tục bước đi, tản ra khắp nơi tìm kiếm, nhưng sau một hồi lâu, trên mặt ai cũng hiện vẻ mờ mịt.
"Không tìm thấy người...
"Chắc không phải là quỷ đâu nhỉ?"
Trong lúc mọi người còn đang khó hiểu, có người chợt quay đầu nhìn thoáng qua tòa nhà bị bao phủ trong bóng tối kia, hơi rùng mình một cái.
"Lẽ nào là có liên quan tới thứ bên trong?"
Câu nói này khiến rất nhiều người cảm thấy sợ hãi vô cùng, vội vàng dùng mắt ra hiệu cho hắn dừng lại, sau đó đồng loạt nhìn về phía một người đội trưởng trong đó. Lúc này đối phương cũng nghi thần nghi quỷ mà giơ đèn pin lên, rọi khắp nơi một vòng, sau khi xác định ngay cả một bóng người cũng không thấy, sắc mặt không khỏi trầm xuống.
Hắn suy tư một lúc, sau đó khẽ lắc đầu, nhỏ giọng nói:
"Không thể đứng ngốc ở đây quá lâu đâu, nhanh chân rời khỏi đây đi...
Có người lo lắng hỏi:
"Đội trưởng, có cần vào trong kiểm tra không?"
"Vào đó ư?"
Người đội trưởng kia sờ sờ chìa khóa treo bên hông, trên mặt hiện vẻ do dự.
Nhưng khi tầm mắt đối diện với tòa nhà tối đen này, hắn vội vàng lắc đầu, cười lạnh nói:
"Cửa sổ và cửa kính xung quanh đều còn nguyên, không có tí vết nứt nào, khả năng có người xông vào bằng không. Bây giờ nếu chúng ta mở cửa, trái lại có thể sẽ tạo thành nguy hiểm cho người bên trong, nên..."
Hắn nhanh chóng đưa ra quyết định, lắc đầu nói:
"Đi"
"Sau khi trở về kiểm tra băng ghi hình lại lần nữa, sau đó tăng mạnh việc tuần tra chung quanh..."
Hai đội bảo vệ vội vàng lui lại, tính ra còn nhanh hơn cả lúc tới.
"Hửm?"
"Còn có cả camera ẩn ư?"
Sau khi họ đã rời đi, trên tầng hai, ở vị trí ẩn giữa hai cửa kính, vừa lúc bị vách tường nhô ra hai bên che khuất, hay nói đúng hơn là trong một khe hở mà người thường chắc chắn không thể nào nép vào nổi, Lục Tân tò mò thò đầu ra.
Bản thân rõ ràng đã chuyên nghiệp như vậy mà vẫn bị người khác phát hiện hả?
Không ít thì nhiều hắn cũng thấy hơi tức giận, tay vịn vách tường, từ từ bò xuống đất.
Sau khi ngồi trên bậc thêm đợi một hồi, ở nơi cách đó không xa nhanh chóng xuất hiện một bóng người mặc váy trắng đang chạy lại gần.
Khi người đó đi tới trước mặt, đập vào mắt là vẻ mặt đầy cảnh giác của em gái, trong miệng còn đang ngậm một chùm chìa khóa, trên chìa khóa còn treo tấm thẻ màu trắng.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất