Chương 1119: Thật Đáng Sợ
Lục Tân nghĩ cứ tiếp tục mò mẫm như vậy cũng không phải cách. Nếu để đám người Thằn Lằn biết hành động xâm nhập của đội trưởng của bọn họ chính là lần lượt mò mẫm từng tầng một, chuyện này mà truyền ra ngoài, nghe có vẻ rất không chuyên nghiệp...
Đã như vậy, thì chỉ có...
Lục Tân thở một hơi dài, hắn có thể cảm giác được thứ đi theo ở phía sau hắn dường như càng lúc càng nhiều hơn.
Chúng cứ lén lén lút lút, rón ra rón rén như vậy.
Giống như ma quỷ trong bóng tối đang nhìn hắn bằng ánh mắt tham lam và u ám.
Tuy nhiên, chúng giống như những ngôi sao đang mắc cỡ trên bầu trời vào một đêm không mấy quang đãng, khi nhìn kỹ thì không thể thấy được, nhưng khi nhìn sang chỗ khác, dư quang của mắt lại có thể bắt được chúng.
Những con quái vật trong bóng tối này dường như cũng như vậy.
Khi dừng lại hoặc chăm chú lắng nghe, Lục Tân phát hiện tất cả cử động đều biến mất.
Hành lang trống rỗng, dường như chỉ có một mình Lục Tân.
Nhưng khi Lục Tân chuyển sự chú ý và tiếp tục đi về phía trước, cảm giác lén lút đó lại xuất hiện.
"Phù..."
Lục Tân rất nhanh đã có cách khắc phục.
Lục Tân bắt đầu chậm rãi đi xuyên qua hành lang của tầng một, rồi đi lên các tầng cao hơn.
Những thứ đang theo dõi hắn từ phía sau cũng càng ngày càng nhiều. Hắn cảm thấy dường như tất cả những góc tối trong toàn bộ hành lang đều tụ tập những thứ quái dị đó, chúng dày đặc ở phía trước, phía sau, trên trần, tất cả đều đang nhìn trộm hắn.
Khi Lục Tân dò dẫm bước về phía trước, các đầu ngón tay hắn thậm chí có cảm giác như sắp chạm vào chúng.
Cảm giác này khiến Lục Tân rất hài lòng, hắn cứ như vậy mà chậm rãi vừa đi vừa tìm kiếm trong hành lang, các đầu ngón tay chạm vào bức tường xung quanh, khi đến cuối hành lang, phát hiện thấy có một căn phòng không đóng cửa, Lục Tân liền bước vào.
Cho dù tất cả các phòng trên tầng này đều đang đóng cửa, nơi này chắc chắn sẽ mở cửa.
Ở đây là một không gian trống, không quá lớn, dưới sàn lát gạch men bóng loáng.
Đây là phòng vệ sinh.
Tuy nhiên, vì không nhìn thấy gì nên Lục Tân không biết nơi này là phòng vệ sinh nam hay phòng vệ sinh nữ Lục Tân mò mẫm rồi đi vào, sau đó đi vào sâu bên trong, xoay người dựa vào tường và nhìn ra ngoài.
Lục Tân không thể nhìn thấy bất cứ thứ gì.
Thế nhưng, Lục Tân có thể cảm nhận được có rất nhiều thứ quái dị đi theo hắn đang tranh nhau bò vào trong này.
Chúng có vẻ rất tò mò không biết Lục Tân vào trong này để làm gì, chúng tranh giành nhau, từng con từng con một chen chúc bò vào trong không gian chật hẹp này.
"Lấu ríu..."
Trong bóng tối, âm thanh vỡ vụn kia vang lên không ngừng, thậm chí còn có thể nghe thấy âm thanh tương tự như một tiếng cười khẩy.
"Soạt!"
Lông tơ trên mặt Lục Tân khẽ dựng lên.
Đó hẳn là cảm giác khi một thứ gì đó cực kỳ sắc bén, xẹt qua ở vị trí rất gần với làn da của Lục Tân.
Trong bóng tối, Lục Tân cảm thấy thời cơ đã đến rất gần.
Vì vậy, Lục Tân lấy ra một điếu thuốc từ trong túi, ngậm trên miệng, sau đó lấy ra chiếc bật lửa ZIPPO yêu thích của mình.
Trên khuôn mặt đang chìm trong bóng tối của hắn chợt hiện lên một biểu cảm vui vẻ.
Sau đó, Lục Tân nhẹ nhàng bật bánh răng của chiếc bật lửa.
"xẹt một tiếng, tia lửa lóe lên, và một ngọn lửa nhỏ chiếu sáng khu vực nhỏ ở xung quanh.
"Chít chít..."
Sự xuất hiện của ngọn lửa trong nháy mắt đã gây ra một trận hỗn loạn không nhỏ.
Trong không gian nhỏ hẹp này, một làn gió nhẹ đến nỗi không thể thổi tắt ngọn lửa của chiếc bật lửa thổi qua.
Nhờ ngọn lửa này, Lục Tân trông thấy vô số ánh mắt lạnh lùng quái dị, và dày đặc giống như rất nhiều cây kim thép đâm vào cơ thể một cách dữ dội, chủ nhân của vô số ánh mắt này, bị ngọn lửa làm cho giật mình, chúng nhanh chóng bò qua bò lại trên tường, trên trần nhà, và trên mặt đất hai bên một cách điên cuồng, giống như những con ong đang bay loạn.
"Đây là cái quái gì vậy?"
Lục Tân mượn ánh sáng của ngọn lửa, cẩn thận nhìn sang với vẻ tò mò.
Đó là rất nhiều con quái vật với chiều dài khoảng bốn mươi năm mươi cm, có hình dạng giống như con rắn.
Chúng đều có vảy đen và đầu người, có điều, phần đầu của chúng rất nhỏ, cố bằng nắm tay.
Cơ thể chúng có hình dạng giống như cột sống, nhìn tổng thể chỉ là phần đầu nối liền với cột sống, phần cột sống có các khớp xương sắc nhọn và các đoạn hình vòng, linh hoạt như rắn, khớp xương cột sống và phần đuôi đều có lưỡi câu sắc bén.
Chính loại lưỡi câu này khiến chúng có thể trèo lên tường và trần nhà của nhà vệ sinh.
Mượn ánh sáng yếu ớt, chúng đang trừng to đôi mắt trắng dã của mình, gào lên trong im lặng, để lộ ra khoang miệng đen kịt và đầy chất nhày.
Đó thực sự là một cảnh tượng hệt như trong ác mộng.
Đối mặt với cảnh tượng hệt như trong ác mộng này, Lục Tân tỏ ra hết sức nghiêm nghị, sau đó, hắn chậm rãi lẩm bẩm một mình:
"Thật đáng sợ..."
Lục Tân vừa nói vừa lộ ra một nụ cười không thể kìm nén.
Những con quái vật nhỏ chen chúc ở xung quanh đồng loạt tỏ ra ngạc nhiên.
Chúng trừng to đôi mắt nhìn Lục Tân, người đàn ông đang dựa vào tưởng với điếu thuốc trên miệng và chiếc bật lửa trên tay.