Chương 1127: Chất Dinh Dưỡng
Nói tới đây, cô đặt hộp bánh bích quy kia lên trên bàn, đẩy tới trước mặt Lục Tân, sau đó nói tiếp:
"Chính là loại này, sau khi ta cẩn thận hỏi thăm, lại bảo đàn em của... bác Quần tìm cách tìm loại bánh này tới, cuối cùng đã xác định được loại bánh quy này."
Lục Tân cầm lên, chỉ thấy chiếc bánh được đóng gói một cách thô ráp, dường như được làm từ một loại bột mì màu nâu đỏ nướng lên vậy, bên trên có vài mảnh lá vụn.
Sau thời đại Hồng Nguyệt, phần lớn sản phẩm là như thế này, không thể nhìn ra điểm gì từ vẻ bề ngoài.
Hắn có phần không hiểu, ngẩng đầu lên hỏi:
"Thứ này chứng minh được chuyện gì?"
"Bên trong loại bánh quy này có chứa hắc thảo"
Hàn Băng nói:
"Đây vốn là một mắt xích trong sản nghiệp hắc thảo."
"Hả? ?"
Sắc mặt Lục Tân đột nhiên thay đổi, chăm chú nhìn lên hộp bánh bích quy này.
Nếu như ngay cả trong loại bánh bích quy này cũng có thứ đó, vậy chẳng phải trong những chiếc bánh bích quy em trai Diệp Tuyết ăn cũng...
"Không chỉ là loại bánh bích quy này đâu."
Hàn Băng đặt bao thuốc lá, còn cả chai nước kia lên bàn, đẩy tới trước mặt Lục Tân:
"Trong đây đều có."
"Đây vốn là một vụ làm ăn lớn ở thành phố Hắc Chiểu, bọn chúng muốn dựa vào việc bán hắc thảo để kiếm lợi nhuận từ các thành phố và điểm tập trung khác, vậy nên bọn chúng mới nghiên cứu chế tạo ra các loại sản phẩm hắc thảo khác nhau nhằm ngụy trang, vượt qua kiểm tra..."
"Nói một cách đơn giản thì thành phố Hắc Chiểu gần như đã xây dựng cả một nền công nghiệp về thứ hắc thảo này..."
Sắc mặt Lục Tân ngày càng lạnh lẽo hơn.
Rốt cục kẻ đứng sau mang tâm lý như nào mới có thể làm ra được mấy thứ khốn nạn này?
Cũng may trước khi xuất phát, Hàn Băng đã cân nhắc tới thói quen hút một thương hiệu thuốc lá ở Thanh Cảng của mình, bởi vậy đã chuẩn bị cho mình từ trước, nếu không thì rất có thể sau khi hút hết thuốc lá mang theo, mình sẽ đi mua thuốc lá ở thành phố Hắc Chiểu, vậy chẳng phải là...
"Hắc thảo chính là sản nghiệp quan trọng nhất ở thành phố Hắc Chiểu, họ đã phát triển hắc thảo tới mức cực hạn."
Sắc mặt Hàn Băng trầm xuống:
"Thuốc lá, đồ uống, bánh bích quy đặc biệt, thậm chí là hương liệu khi nấu nướng thường ngày đều được cho thêm hắc thảo vào trong. Trong số những thứ này, có cái là do bọn hắn sản xuất ra, thí nghiệm, bán cho các thành phố và các điểm tập trung khác, cũng có cái được người dân thành phố sử dụng làm gia vị..."
"Nhưng bất kể là như nào đi nữa, người trong thành phố này đều tiếp xúc với hắc thảo, chỉ là ít hay nhiều mà thôi."
Lục Tân không biết nên nói gì nữa.
Nghe Hàn Băng bình tĩnh nói rõ mọi chuyện khiến hắn cảm thấy thành phố Hắc Chiểu này dị dạng hơn cả quái vật tinh thần.
"Cho dù là như vậy...
Hắn suy nghĩ vài giây, sau đó hỏi: "Chuyện này có liên quan gì tới việc bọn hắn bị ô nhiễm chứ?"
"Đây chính là điều ta muốn nói."
Hàn Băng dừng lại vài giây, sau đó nói: "Chính hắn khiến ta liên tưởng hai thứ này lại với nhau."
Thuận theo ánh mắt của cô, Lục Tân nhìn thấy người nằm ở trên giường.
"Đan Binh tiên sinh, ngươi đã điều tra rõ ràng những người này chính là bồn nuôi dưỡng loại quái vật tinh thần kia"
"Vậy thì ngươi có nghĩ tới vấn đề này hay không"
Hàn Băng từ tốn đưa ra một câu hỏi:
"Bọn hắn nuôi dưỡng quái vật tinh thần, nhưng dinh dưỡng từ đâu ra?"
"Hả? ?"
Vấn đề này có phần đột ngột khiến Lục Tân không kịp phản ứng lại.
"Nói như vậy..."
Hàn Băng đáp:
"Bên trong tòa nhà đó có bao nhiêu quái vật tinh thần chứ?"
Lục Tân giật mình, thâm tính toán trong lòng, đáp:
"Tối thiểu cũng mấy trăm con, có lẽ còn nhiều hơn..."
Hàn Băng nói:
"Vậy có bao nhiêu người làm bồn nuôi dưỡng chứ?"
Lục Tân đáp:
"Chỉ có hai mươi người."
Hàn Băng gật đầu: "Tổng cộng chỉ có hai mươi người, cường độ tinh thần tổng cộng tối đa cũng chỉ hai ba trăm. Nhưng dựa theo những gì Đan Binh tiên sinh nhìn thấy, quái vật tinh thần bên trong tòa nhà kia lại lên tới mấy trăm con, thậm chí còn nhiều hơn. Hơn nữa cường độ tinh thần của một con quái vật tinh thần tối thiểu cũng trên một trăm, như vậy thì số lượng cường độ tinh thần để bồi dưỡng được số quái vật tinh thần này là một con số đáng sợ tới mức nào?"
Nghe tới đây, Lục Tân đột nhiên phản ứng lại:
"ý của ngươi là..."
"Đúng vậy."
Hàn Băng nói:
"Những người này chỉ là bồn nuôi dưỡng mà thôi, nhưng chất dinh dưỡng thì do người trong cả thành phố này cung cấp."
"Giấc ngủ của những người này chính là chất dinh dưỡng nuôi nấng đám quái vật tinh thần này."
"Điều này sao có thể xảy ra được?"
Trong thời gian ngắn Lục Tân không thể tiếp thu được chuyện này, không phải là hắn cảm thấy những lời Hàn Băng nói quá mức khó tin.
Mà là hắn cảm thấy kết luận này có phần võ đoán rồi, sao hai bên lại có thể liên quan tới nhau chứ?
"Muốn giải thích chuyện này thì phải đưa chủ đề về vấn đề vừa mới nói."
Hàn Băng nói:
"Người ở thành phố Hắc Chiểu và những người tới thành phố Hắc Chiểu gần như không ít thì nhiều cũng có tiếp xúc tới hắc thảo, việc này không hề liên quan tới việc họ có chủ động tiếp xúc với thứ này không. Ngay cả việc nấu cơm mà họ cũng cho vào một ít, vậy chắc chắn họ sẽ bị hắc thảo ảnh hưởng. Bản thân hắc thảo cũng không khiến người dùng bị ô nhiễm tinh thần, nhưng hắc thảo có thể thay đổi trạng thái tinh thần của họ"