Chương 1128: Mắt Xích
"Người ở thành phố Hắc Chiểu dù ít dù nhiều cũng tiếp xúc với hắc thảo, trạng thái tinh thần của họ có điểm khác thường có chung vài điểm giống nhau."
"Cộng thêm khi nãy ta đã tiến hành kiểm tra tinh thần sơ bộ cho người này, phát hiện ra cho dù hắn nằm ở trên giường nhưng khi Đan Binh tiên sinh ở bên cạnh, lực lượng tinh thần của hắn tăng lên một chút..."
"Ta nghĩ tới đây là có thể đưa ra kết luận"
Hàn Băng ngẩng đầu lên nhìn về phía Lục Tân:
"Quái vật tinh thần đang sinh sôi trong cơ thể hắn, chúng có thể cướp đoạt lực lượng tinh thần của người xung quanh."
"Nhưng không phải bất kỳ loại lực lượng tinh thần nào chúng cũng cướp đoạt được."
"Lực lượng tinh thần chúng cướp đoạt được chắc hẳn chính là những người từng sử dụng hắc thảo, lực lượng tinh thần bị biến dị"
"Hậu quả bị cướp đoạt chính là đánh bất giấc ngủ"
Sau khi nói ra toàn bộ những điều này, Hàn Băng thở dài một tiếng, sắc mặt trở nên có phần đè nén.
"Chỉ có cách suy luận này mới giải thích được vấn đề mất ngủ lan rộng khắp thành phố Hắc Chiểu"
"Người nào càng ỷ lại vào hắc thảo thì càng dễ bị cướp đoạt giấc ngủ.
"Chị em Diệp Tuyết và Diệp Tiểu Vũ bị ô nhiễm ở mức độ khác nhau là vì Diệp Tiểu Vũ từng ăn loại bánh bích quy này, còn Diệp Tuyết thì không"
"Sau khi trong nhà hết sạch thức ăn, Diệp Tuyết dẫn theo Diệp Tiểu Vũ ra ngoài ca hát, kiếm tiền."
"Trong thời gian này, hai chị em cũng nhiều lần tiếp xúc với đồ nướng những người khác cho, thức ăn trong quán cơm, trong những món ăn này có những món sử dụng hắc thảo làm gia vị, vậy nên dù ít dù nhiều thì hai chị em cũng bị ô nhiễm. Nhưng vì Diệp Tuyết nhường phần lớn đồ ăn người khác cho hai chị em cho em trai, vậy nên em trai bị mất ngủ nặng hơn cô nhiều."
"Từ Côn, đội trưởng đội B của bảo vệ Thiên Hòa sau khi phát hiện ra việc mình bị mất ngủ sẽ ảnh hưởng tới người nhà, lo lắng mình sẽ lây cho người nhà, bởi vậy trốn ở bên ngoài không dám trở về."
"Nhưng hắn không hề biết rằng tình trạng mất ngủ này không truyền nhiễm cho người nhà mà là do hắn hút hắc thảo ở trong nhà, trong quá trình đó vợ con sẽ hít vào một phần, vậy nên mới bị ô nhiễm"
Lục Tân trố mắt ra nhìn Hàn Băng, nhưng biểu cảm của cô vẫn vô cùng bình tĩnh, thậm chí còn đưa ra một kết luận vô cùng chắc chắn.
"Hiện giờ chúng ta không biết được khởi nguồn của loại ô nhiễm này, nhưng trên cơ bản đã có thể xác định được mắt xích liên kết của loại ô nhiễm này."
"Trước khi ta khởi hành đi tới nơi này, giáo sư Bạch từng giảng dạy cho ta một ít kiến thức, quái vật tinh thần cấp lãnh chúa có thể tạo thành ô nhiễm trên diện tích lớn, vô cùng ổn định, thậm chí là hình thành lực lượng tinh thần. Nhưng việc này cũng cần có điều kiện nhất định, tựa như Búp Bê tiến hành ô nhiễm trên diện tích lớn cần phải để những người bị ô nhiễm thấy cô ấy, ô nhiễm của người cá cần khiến những người bị ô nhiễm nghe thấy tiếng hát của nó..."
"Mỗi loại ô nhiễm trên diện tích rộng đều có một điểm mấu chốt, đó chính là mắt xích liên kết."
"Sự kiện thành phố Hắc Chiểu mất ngủ, mắt xích liên kết chính là hắc thảo."
"Người sử dụng hắc thảo càng nhiều thì tinh thần sẽ càng khác thường, cũng dễ dàng bị ô nhiễm hơn. Thành phố Hắc Chiểu lạm dụng hắc thảo như vậy khiến gần như toàn thành phố bị hắc thảo ảnh hưởng, đây chính là cơ sở khiến thành phố bị ô nhiễm!"
"Thành phố Hắc Chiểu dùng hắc thảo để nhận được vô số lợi ích."
Thậm chí bọn hắn còn lập kế hoạch thành lập một loại sản nghiệp mới, khiến hắc thảo trải rộng khắp các thành phố và điểm tập trung khác!"
Càng về sau, gương mặt Hàn Băng càng trở nên lạnh lùng hơn:
"Hiện giờ...
"Bọn hắn phải trả một cái giá thê thảm vì loại ích lợi này, đó chính là mất ngủ!"
Nhờ hắc thảo mà từng kiếm được lợi nhuận rất lớn, bây giờ cũng vì hắc thảo mà phải trả một cái giá rất đắt?
Sau khi nghe xong những suy đoán của Hàn Băng, Lục Tân chợt rơi vào trầm tư.
Hắn đột nhiên cảm thấy rất thú vị.
Tất nhiên, tình trạng ô nhiễm mất ngủ đã gây ra những hiện tượng đáng sợ ở thành phố Hắc Chiểu, hầu như tất cả những người bị mất ngủ đều trở nên phờ phạc và kiệt sức, khiến người khác không khỏi thương cảm. Tuy nhiên, khi nghĩ đến nguyên nhân của chứng mất ngủ này, Lục Tân dường như cảm thấy không đáng được cảm thông.
Tất nhiên, rất nhiều người trong thành phố này đáng được đồng cảm.
Bất kể là cô bé lễ tân tính tình nóng nảy nhưng lại sẵn sàng tự mình lên lầu dọn dẹp thi thể trong phòng của khách, hay cô bé học sinh cấp hai dù tuổi còn nhỏ nhưng đã phải dựa vào giọng hát để kiếm tiền chăm sóc em trai, tất cả họ đều là những người đáng được đồng cảm.
Và trong thành phố này, chắc chắn còn có rất nhiều người vô tội bị liên lụy như họ.
Tuy nhiên, chính thành phố này - thành phố đã có được lợi nhuận rất lớn từ việc kinh doanh hắc thảo, vốn dĩ xứng đáng gặp phải thảm họa như vậy.
Bắt đầu từ hắc thảo, chết vì hắc thảo, điều này không hợp lý sao?