Mặt Trăng Đỏ

Chương 1138: Kích Động

Chương 1138: Kích Động


"Đó là chuyện tất nhiên"
Hàn Băng lên tiếng giải thích: "Vì đây chính là đặc thù của thành phố Hắc Chiểu, khiến cho rồng rắn lẫn lộn với nhau, cuối cùng khiến uy tín của tòa thị chính bị giảm thấp"
"Cho nên trong lòng dân chúng địa phương tích trữ lòng căm hận đối với hệ thống cảnh sát cũng là chuyện hiển nhiên. Theo lẽ thường, có lẽ chính những tên lưu manh, du côn kia mới là mối nguy hại đối với những dân chúng tầng dưới chót, nhưng đối với những người dân sống dưới đáy xã hội mà nói, họ sẽ trút hết lòng căm hận này lên trên hệ thống cảnh sát."
"Vậy cho nên khi thấy được cơ hội, lòng căm hận ẩn sâu trong con người họ đã bị dẫn ra""
Lục Tân đột nhiên nhận ra mình hiểu quá ít về con người.
Dường như hắn có điều suy nghĩ, gật đầu đáp:
"Như vậy là đã có thể đạt được mục đích của chúng ta rồi sao?"
Hàn Băng lắc đầu:
"Vừa mới chỉ bắt đầu mà thôi."
Nói xong, cô nhìn về phía xa, cười lạnh:
"Nếu như ta đoán không sai thì lực lượng quân sự chân chính của thành phố Hắc Chiểu đang ở bên ngoài."
Mọi chuyện diễn ra không khác suy đoán của cô là mấy, khi cuộc bạo loạn này bùng phát ra, cách đó ba con đường, những chiến sĩ trang bị đầy đủ xung quanh mấy chiếc xe bọc thép lập tức nhận được tin tức. Hiển nhiên mọi chuyện đã phát triển ra ngoài dự đoán của bọn hắn. Nhưng khi bọn hắn nghe tin bên trong xảy ra bạo loạn, thậm chí ngay cả nhân viên cảnh sát tới đó bắt người cũng bị bắt giữ thì họ lập tức ra lệnh.
"Hiện giờ dọn dẹp con đường, tất cả mọi người lập tức trở về trong nhà."
"Hiện giờ ta lệnh cho các ngươi, lập tức dừng tấn công cảnh sát, lập tức quay trở về trong nhà..."
"Xin hãy dừng hành vi tấn công của các ngươi lại, mười giây sau, chúng ta sẽ bắn bom cay..."
Xe quân đội ầm ầm tiến về phía trước, những chiến sĩ vũ trang tới tận răng ở hai bên xung quanh đẩy thẳng về phía trước, từ bên trong xe bọc thép không ngừng phát ra tiếng loa.
Nếu như là lúc bình thường, khi thấy một đội quân như này tiến tới, người bình thường, thậm chí là đám côn đồ cũng cảm thấy sợ hãi.
Nhưng khi cảm xúc điên cuồng mới được đốt cháy, mọi người đang điên cuồng nhất, những lời uy hiếp từ trong xe bọc thép quân đội càng khiến bọn hắn không phục hơn.
Rất nhiều người đưa mắt nhìn về phía Quần gia, nếu như Quần gia sợ thì khả năng cao bọn hắn sẽ đánh mất hết toàn bộ dũng khí đấu với đối phương.
Nhưng không thể ngờ rằng Quần gia một tay khiêng con gái của mình, biểu cảm như một con sư tử đang giận dữ:
"Mẹ kiếp, chúng mày là ai mà dám tới đây bố đời vậy hả?"
"Xe quân đội thì sao chứ, đập hết luôn..."
Thái độ cứng rắn của Quần gia lập tức làm bùng lên cảm xúc điên cuồng, đối mặt với chiếc xe quân đội và những chiến sĩ vũ trang tới tận răng đang tới gần, đám người tập trung ở xung quanh chẳng những không hề giảm bớt, ngược lại càng ngày càng đông hơn, đua nhau lên tiếng trào phúng các chiến sĩ vũ trang đầy đủ ở giữa con đường.
"Mặc một bộ đồ đen thì tự thấy mình oai phong lắm hả?"
"Có bản lĩnh thì bỏ súng xuống, tới đây solo với ông nào!"
"Đậu xanh rau má nhà chúng nó nữa, dù sao thì chúng ta cũng không thể ngủ được, dựa vào đâu mà phải về nhà?"
Lúc ban đầu chỉ là tiếng mắng chửi, nhưng về sau, đột nhiên có người cầm đầu, ném một cục gạch tới.
"Chát!"
Khi cục gạch kia đập lên xe quân đội, hai hàng chiến sĩ lập tức quay đầu nhìn về phía đám người.
Khi đối mặt với ánh mắt sáng bén và họng súng đen ngòm, những người bị bọn hắn nhìn chằm chằm vào cũng cảm thấy e ngại vài phần.
Nhưng bọn hắn vẫn không thể tìm ra được là ai đã ném gạch từ trên những gương mặt sợ hãi kia.
"Chát!"
Bọn hắn còn chưa quay trở lại thì đột nhiên có một cục gạch ném tới.
Một chiến sĩ tránh thoát cục gạch này, hét lên về phía đám người: "Là ai ném vậy hả?"
Không có ai đáp lời, chỉ có một tiếng "chát" vang lên, lại có một cục gạch ném ra.
Lửa giận bùng lên trong lòng tên chiến sĩ kia, hắn vừa định hét lên thì có một cục gạch ném tới tiếp.
Sau đó lại là một cục nữa...
Lại một cục...
Không chỉ có các chiến sĩ giận điên người, ngay cả đám người xung quanh cũng đưa mắt nhìn nhau.
Chuyện gì đang xảy ra vậy, người cách xa nơi này chỉ nhìn thấy gạch đá không ngừng bay ra, ném về phía đám binh sĩ kia, rất sướng con mắt.
Nhưng những người ở gần đó lại cảm thấy rất kinh dị, chỉ thấy không ngừng có gạch đá ném ra ngoài, không hề phát hiện được ai ném.
Giống như có một người tàng hình trốn trong đám đông ném gạch đá ra vậy.
"Đàn áp đám người bên kia cho ta!"
Từ trong xe quân đội, có người lớn tiếng ra lệnh. Ngay sau đó, có ba bốn chiến sĩ xông vọt về phía gạch đá bay tới.
Bọn hắn không tìm được kẻ ra tay, định bắt hết toàn bộ mọi người lại.
"Bắt ai vậy hả, đánh bọn chúng..."
Nhưng bọn hắn còn chưa kịp xông tới thì ngay sau đó, có vô số gạch đá, trứng thối, rau xanh liên tục ném về phía xe quân đội.
Thậm chí có kẻ còn điên cuồng hơn, ném cả bạn gái của mình tới.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất