Mặt Trăng Đỏ

Chương 1140: Xuất Hiện

Chương 1140: Xuất Hiện


Khi đám đông cuồng nhiệt bắt đầu tàn phá thành phố này, bốn con người bình tĩnh đến dị thường chợt xuất hiện trên phố.
Họ đều mặc đồ công sở màu đen, đi giày gót thấp, thân hình phụ nữ, nhưng diện mạo thì mỗi người mỗi khác.
Một người có vẻ ngoài giống như một người đàn ông hơn ba mươi tuổi với kiểu tóc đuôi ngựa. Một người có thân hình mập mạp với đôi má hơi bầu bĩnh và nụ cười ranh mãnh. Tiếp theo là một cô gái trẻ đeo khuyên mũi và trang điểm đậm, và cuối cùng là một người đàn ông với mái tóc nhuộm vàng.
Vì diện mạo và quần áo của họ có sự khác biệt rất lớn, cho nên trông họ rất quái dị.
Cho dù là bước đi, ít nhiều cũng có phần không hài hòa, cảm giác giống như một người mặc váy liền của phụ nữ nhưng lại có dáng đi của đàn ông.
Họ đứng ở đầu phố với đôi mắt đờ đẫn, vừa ngẩng đầu nhìn lên liền trông thấy khắp xung quanh đều là đám đông điên cuồng, giống như cảnh tượng trong ác mộng. Với ánh mắt đây phấn khích và cuồng nhiệt, họ xông về phía Văn phòng Hành chính từ nhiều con đường khác nhau bên trái, bên phải, phía trước, và phía sau.
"Răng rắc..."
Họ đồng thời quay đầu lại, xương sống chợt vang lên một âm thanh giòn giã, họ đưa mắt nhìn nhau.
Họ không nói chuyện, cũng không có bất kỳ ánh mắt đặc biệt nào, mà chỉ nhìn nhau một cách đờ đẫn và trực tiếp như vậy, nhưng họ vẫn hiểu mình phải làm gì.
Sau đó, họ đối mặt với đám đông như những con sóng ở xung quanh đang tràn về phía này, rồi nhanh chóng biến mất trong đám đông.
"Ha ha ha ha, thật đã ghiền..."
Đầu phố có một nhóm người có thể coi là dũng cảm nhất, họ xông đến bất cứ nơi nào không hỗn loạn, chỉ cần họ xông đến, nơi đó chắc chắn sẽ trở nên hỗn loạn.
Thần Lằn ẩn mình giữa đám người này, vui vẻ tận hưởng trải nghiệm chưa từng có này.
Trong lúc tận hưởng, Thằn Lằn còn suy nghĩ làm thế nào để đám đông này càng thêm điên cuồng, ánh mắt của hắn rất nhanh đã nhắm ngay vào Văn phòng An ninh.
Bây giờ, đám đông cuồng nhiệt này thậm chí trông chả ra làm sao, có người còn ném cả dép đi.
Nếu có thể xông vào Văn phòng An ninh và lấy được vũ khí...
Thần Lần bật cười hì hì, rồi hét lên thật to:
"Các anh em, xông lên, hãy đến Văn phòng An ninh để lấy súng..."
Nếu Thằn Lằn không gào lên như vậy, những người khác vẫn chưa nghĩ đến việc lấy súng.
Nhưng sau khi nghe thấy tiếng hét của Thằn Lằn, đám đông lập tức trở nên phấn khích, cuồn cuộn xông về phía Văn phòng An ninh.
Được sự phấn khích và cuồng nhiệt bất chấp này thúc đẩy, gần như không có bất cứ thứ gì có thể ngăn cản được bước chân họ, nhưng khi rẽ qua một ngã tư, động tác của họ chợt vô thức chậm lại, sau đó nhìn về phía trước với ánh mắt ngạc nhiên.
Hai ba ngọn đèn đường mờ mờ chiếu xuống trên con phố âm u này.
Trên phố, một vài chiếc ô tô chắn ngang, nối đuôi nhau, chia con phố thành hai nửa.
Một người đàn ông mặc đồ công sở đang cúi đầu, yên lặng chờ đợi trước mặt những người này.
Dáng vẻ cúi đầu của hắn trông rất kỳ quái.
Phần đầu giống như bị gãy, gục xuống một cách vô lực, rồi khẽ lắc.
"Xông lên... Xông lên nào..."
Trước một kẻ cổ quái như vậy, đám đông không khỏi trở nên sợ hãi, tốc độ của họ cũng chậm lại, như thể bị dội một gáo nước lạnh vào đầu.
Tuy nhiên, ngay sau đó, trong đám đông có người chợt hét lên, tiếp tục cổ động cho mọi người.
"Soạt!"
Sau khi giọng nói này cất lên, bầu không khí trong đám đông lại sôi động trở lại, người ngồi trong ô tô đột nhiên ngẩng đầu lên.
Vừa ngẩng đầu lên, phần cổ giống như đột nhiên được nối lại, thậm chí còn mơ hồ vang lên một tiếng "rắc".
Ánh mắt đó giống như mang theo cảm giác u ám và lạnh nhạt, nhanh chóng quét qua khuôn mặt của những người trong đám đông.
Cuối cùng, ánh mắt đó đổ dồn vào khuôn mặt một người trong số đó một cách chính xác khác thường.
Thằn Lần đang giả vờ tỏ ra cuồng nhiệt và phấn khích giống như thể mình không khác gì so với những người xung quanh. Nhưng lúc này, hắn đột nhiên trở nên kinh hãi.
Ấn mình trong đám đông, bị đối phương phát hiện ra chỉ trong nháy mắt, điều này khiến hắn có cảm giác giống như bị trúng một viên đạn trong lúc hỗn loạn.
Sau đó, Thằn Lằn trông thấy một nụ cười kỳ quái từ từ xuất hiện trên khuôn mặt của người đó.
Người đó đeo dây chuyền vàng, nhuộm tóc vàng, nét mặt trông quê mùa, đã vậy lại còn khảm răng vàng.
Người đó rõ ràng có một khuôn mặt không nói lý lẽ, nhưng nụ cười của hắn lại khiêm tốn và kính cẩn, thậm chí có vẻ hơi nịnh nọt.
Nhìn nụ cười đó, trong lòng Thằn Lằn lập tức trở nên cảnh giác.
Không đợi Thằn Lần quyết định phải xử lý như thế nào, người đàn ông trên nóc chiếc ô tô chợt bắt đầu nhảy nhót.
Cơ thể hắn hơi vặn vẹo, bày ra một tư thế quái dị, đạp lên nóc xe rồi nhảy lên cao đến ba bốn mét, sau đó vươn tay nắm lấy một cây đèn đường, mượn đà lắc người trên không trung, lao về phía Thần Lằn.
Người ở xung quanh đông đúc như vậy, khoảng cách lại xa, nhưng hắn lại có thể nhào người về phía Thằn Lằn một cách chính xác khác thường với động tác linh hoạt đến khó tin.
"Hệ nhện?"
Trong lòng Thần Lần lập tức báo động, hắn bất ngờ vặn người rồi nhanh chóng lùi về phía sau trong đám đông.
Rõ ràng xung quanh có rất nhiều người, nhưng không một ai trong số họ chạm vào cơ thể hắn.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất