Chương 1141: Mạnh Mẽ
Đối phương là một dị biến giả hệ con nhện, và Thằn Lần cũng thuộc hệ con nhện, nếu đối phương có thể bất ngờ nhào về phía hắn, thì hắn cũng có thời gian để tránh đi.
"Soạt!"
Tuy nhiên, điều mà Thằn Lần không ngờ tới chính là, sau khi đối phương nhảy xuống, rõ ràng Thằn Lằn đã tránh đi, nhưng động tác của đối phương vẫn không hề thay đổi, hắn vẫn tiếp tục lao thẳng vào đám đông trong thời gian ngắn nhất, sau đó vươn hai tay ra chộp lấy hai bả vai.
Hai người bị hắn chộp lấy bả vai định há miệng hét lên và chống cự, nhưng họ đột nhiên phát hiện mình không thể nói được.
Cơ thể họ bị một sức mạnh kỳ lạ khống chế, nhanh chóng tóm lấy phía sau một cách mất kiểm soát.
Lần này, họ lại chộp được hai người khác, thế là hai người này cũng đột nhiên mất kiểm soát, bất thình lình giơ tay lên, tiếp tục chộp lấy những người khác, cứ liên tục như vậy, họ dường như đã trở thành một thứ linh kiện cơ giới cực lớn, bị chiếm lấy thân thể.
Vẻ mặt họ đầy sợ hãi và bối rối, nhưng bàn tay họ đã căng lên, lần lượt chộp về phía Thằn Lần như những cái kìm.
"Không hay rồi..."
Thằn Lằn lập tức sửng sốt, chỉ cảm thấy trước, sau, trái, phải đều có những bàn tay đang chộp lấy mình.
Cho dù tốc độ của Thằn Lằn có nhanh đến đâu, Thằn Lần vẫn cảm thấy hơi hoảng hốt khi bốn phía xung quanh đều có người đang chộp lấy mình.
Tuy nhiên, Thằn Lằn cũng đã từng chiến đấu không ít lần, dù hoảng nhưng không loạn, năng lực hệ con nhện của hắn cũng được phát huy đến cực hạn, đồng thời cơ thể của hắn cũng phản ứng nhạy bén khác thường, Trước vô số bàn tay đang duỗi về phía mình, Thần Lần lách người sang trái rồi lại sang phải, nhanh chóng trốn thoát khỏi đám đông.
Lúc quay đầu lại nhìn, Thằn Lần trông thấy nhóm người vừa rồi còn là anh em tốt với mình đều đã xoay người một cách đờ đẫn và cứng ngắc.
Từng người một bất giác ngẩng đầu lên và nhìn về phía Thằn Lần.
Sắc mặt Thằn Lằn nhanh chóng trở nên nghiêm nghị, nhìn về phía người đàn ông mặc đồ công sở của phụ nữ trong đám đông.
Người đàn ông đó đã khống chế đám người này bằng cách va chạm thân thể.
Đối phương đúng là một dị biến giả hệ con nhện.
Nhưng năng lực của đối phương rõ ràng mạnh hơn nhiều so với Thằn Lằn, ít nhất đối phương cũng là một dị biến giả giai đoạn thứ hai.
Thằn Lần thở một hơi thật sâu, trong lúc quan sát các lối thoát xung quanh, Thằn Lần đã hỏi đối phương một câu hỏi với vẻ mặt nghiêm nghị:
"Ngươi rốt cuộc là nam hay là nữ?"
"Xông lên, xông lên, hãy để chúng nhìn xem, ai mới thật sự là người có tiếng nói ở thành phố vệ tinh số ba này!"
Cùng lúc này, trên một con phố nào đó ở thành phố vệ tinh số ba, Quần Gia ngồi trên một chiếc xe mui trần, vung mạnh cây gây trên tay.
Trong lúc toàn thành phố đã trở nên hỗn loạn, Quần Gia chính là một vị lãnh tụ tinh thần, chỉ cần bóng dáng của hắn xuất hiện trong tầm mắt, đám đông cuồng nhiệt kia sẽ càng thêm phấn khích, điên cuồng, chống lại sức mạnh của Văn phòng Hành chính đang ngoan cố chống cự trên con phố đó.
Rắn Đỏ nắm lấy cánh tay của Quần Gia, nhỏ giọng đổ thêm dầu vào lửa:
"Cha, sao người gây chuyện lại ít như vậy..."
"Cha, chẳng phải ngươi đã nói chỉ cần giậm chân một cái, thành phố vệ tinh số ba này sẽ run lên ba lần. Sao bây giờ ta không thấy run gì cả?"
Giọng nói ướt át mang theo chút ngưỡng mộ và nghi ngờ của Rắn Đỏ thật sự khiến Quần Gia có cảm giác giống hệt như khi đứa con gái ba tuổi đang hỏi hắn có thật là cha lợi hại đến thế không, có phải nhất định sẽ bảo vệ được ta, không để ta bị con ngỗng lớn trong sân bắt nạt đúng không.
Ngươi sao có thể nói không phải?
Ít nhất thì Quần Gia không thể nói như vậy.
Vì vậy, với khuôn mặt đỏ bừng, Quần Gia càng vung mạnh cây gây hơn...
Trong phong thái uy phong lẫm lẫm, chỉ tay ở đâu lập tức có người thay mình đánh ở đó, Quần Gia không chú ý thấy, trong góc phố cách đó không xa, có một người phụ nữ đeo khuyên mũi, trang điểm đậm và mặc váy công sở vừa xuất hiện.
Cô ta mỉm cười khiêm tốn và nịnh nọt, có điều sâu bên trong nụ cười đó lại ẩn chứa một cảm giác âm u khiến người ta không rét mà run.
"Có phải chính các ngươi đã kích động trận hỗn loạn này không?"
Giây tiếp theo, cô ta đột nhiên xuất hiện trên xe, đối diện với Quần Gia, giọng nói của cô ta nghe có vẻ cứng đờ một cách máy móc, mang theo tiếng vang kỳ dị.
"Ngươi là ai?"
Quần Gia lập tức sửng sốt, suýt chút nữa thì ngã khỏi xe, nhưng Rắn Đỏ ở ngay bên cạnh đã phản ứng cực nhanh.
Dù sao cũng là người xuất thân từ đội bí mật của Thanh Cảng, ngay sau khi người phụ nữ này xuất hiện, Rắn Đỏ lập tức có phản ứng, cô nhanh chóng vươn tay tóm lấy người phụ nữ này, sẵn sàng thể hiện năng lực của mình, đồng thời rút súng ra từ bên chân.
Nhưng khi Rắn Đỏ vừa vươn tay định tóm lấy người phụ nữ, vừa rút khẩu súng với bàn tay còn lại, thì người phụ nữ bên cạnh lại đột nhiên biến mất.
Hai tay Rắn Đỏ đơ ra giữa không trung, không chộp được bất cứ thứ gì.
Bóng dáng người phụ nữ này đột nhiên xuất hiện trong đám đông hỗn loạn ở hai bên đường.
Không chỉ xuất hiện thôi, mà còn xuất hiện rất nhiều, một người, hai người, ba người...
Hai bên đường, đột nhiên xuất hiện vô số bóng dáng của người phụ nữ đó, với nụ cười nịnh nọt mà ảm đạm, tất cả đều đang gắt gao nhìn Rắn Đỏ.
Rắn Đỏ đột nhiên cảm thấy thân thể có chút rét run.