Chương 1145: Lãnh Địa Của Ta, Ta Có Quyền
Cảnh vật xung quanh bỗng trở nên hư ảo, giống như màu sắc của mọi vật đang bị đốt cháy và nhạt dần.
Trong nháy mắt, họ đã đến một thế giới khác, liếc nhìn xung quanh, nóc phòng đã biến mất không thấy đâu, chỉ còn lại một nửa bức tường, mọi thứ xung quanh như muốn bốc cháy, bốn phía chỉ là những tòa nhà đổ nát, âm u và đáng sợ.
Tại nơi này, họ đều không thể cảm nhận được chút hơi thở của sự sống.
Họ chỉ có thể nhìn thấy một vài ánh mắt lén lút và quái dị sâu bên trong những khung cửa sổ đổ nát và dày đặc.
"Cho dù năng lực mạnh đến đâu, sau khi tiến vào Thâm Uyên, đều sẽ lộ ra bản chất..."
Một giọng nói quái dị mang theo tiếng vọng phát ra từ bên cạnh, dường như có thể nghe ra sự căm tức giống như đang trút giận ở trong đó.
Lục Tân vừa quay đầu liền trông thấy cách đó không xa có một bóng người buộc tóc đuôi ngựa đang bay lơ lửng trên không, trông hắn rất khác với dáng vẻ vừa rồi, hắn mặc một bộ quần áo lộng lẫy và quái dị, trên tay còn cầm một cây gậy, với tạo hình kỳ lạ đến khó tả mang theo cảm giác không chân thực, trông hắn giống như một nhân vật trong bộ bài poker, hơn là một tồn tại chân thực.
Giọng nói của hắn mang theo tiếng vọng cực lớn, vang vọng trong căn phòng đổ nát này, thậm chí còn mang theo cảm giác một cấp trên tuyệt đối đang nhìn xuống lãnh địa của mình. Hắn chậm rãi cúi đầu từ trên không trung, dùng ánh mắt lãnh đạm liếc nhìn những người bình thường và những dị biến giả đang có mặt trong căn phòng này.
"Cho nên, các ngươi..."
Hắn không nói những lời tiếp theo, bởi vì hắn đột nhiên phát hiện tình hình dường như có chút không ổn.
Không ai có thể tiếp tục giữ được bình tĩnh và lý trí khi bị cưỡng bức kéo vào Thâm Uyên, nhưng trong căn phòng này, Lục Tân lại vẫn lặng lẽ đứng đó, chậm rãi hít một hơi thật sâu, vẻ mặt có phần say mê...
Lục Tân khẽ quay đầu, ngoái cổ trong một tư thế không hợp với lẽ thường, sau đó, hắn nhìn Black Jack với một nụ cười chân thành và hỏi:
"Ngươi muốn xem bản chất của ta sao?"
"Ầm..."
Trong chớp mắt, Black Jack bỗng cảm nhận được sự sợ hãi đến phát run trước nay chưa từng xuất hiện trên người hắn.
Vì không biết sợ, hắn mới chọn cách thi triển năng lực mạnh nhất của mình, kéo đối thủ vào Thâm Uyên. Nhưng hắn không ngờ rằng, sau khi tiến vào Thâm Uyên, trông bề ngoài thì người đối diện hắn không có gì khác lạ, nhưng hắn quả thật cảm nhận được rất rõ ràng rằng từ lúc kẻ đó đặt chân vào đây, dường như đã có thứ gì đó được tăng lên.
Nếu nói bản chất của nó vốn đại diện cho thứ hắn muốn thấy.
Vậy thì bây giờ căn bản hắn không muốn nhìn nữa, hay nói trắng ra là không dám nhìn thấy nữa.
"Lãnh địa của ta, ta có quyền..."
Đúng lúc này, một giọng nói nặng nề lại quái dị thình lình vang lên. Phản ứng của Black Jack xem như cực nhanh, chỉ trong nháy mắt đã nhận ra có điều gì đó không ổn, kế đó lập tức giơ cao quyền trượng trong tay lên. Quyền trượng chỉ thẳng về phía những đám mây đỏ sậm đang trôi lững lờ trên không và cả ánh trăng tròn trịa đỏ rực đang ẩn núp sau những đám mây trôi kia nữa.
Ngay sau đó, ánh sáng tỏa ra từ Trăng Máu như càng thêm lóa mắt. Lực thủy triều như đã thay đổi, dẫn đến sức mạnh vô hình bỗng ập tới từ bốn phía, bao vây kín kẽ căn phòng nho nhỏ này.
Xung quanh căn phòng, giữa đống đổ nát vô cùng vô tận, dường như càng ngày càng xuất hiện nhiều thứ quái lạ đang đột ngột ngóc đầu dậy.
Chúng tham lam, kích động bò về phía căn phòng.
Cùng lúc đó, khi Black Jack thi triển sức mạnh tinh thần cường đại nhất của bản thân để tấn công căn phòng này, cơ thể hắn bỗng trở nên quái dị lạ thường, tựa như một con rắn đang vội vàng uốn éo bò ngược ra khỏi căn phòng, sau đó nhanh chóng phi thẳng vào chỗ sâu nhất trong mảnh đổ nát hoang tàn này.
Hắn không dám chắc bản thân có thể địch lại đối thủ, dù là bước vào Thâm Uyên cũng không địch nổi. Vậy thứ hắn có thể làm cũng chỉ là mượn nhờ Thâm Uyên để chạy đi.
Trong lúc sức mạnh tinh thần vô cùng vô tận và đám quái vật kia tràn tới từ khắp bốn phương tám hướng, Lục Tân còn đang nghiêm túc đánh giá thế giới này.
Khó trách trước kia, khi đấu tay đôi với Black Jack, hắn cứ có cảm giác năng lực của Black Jack rất lạ, thậm chí có hơi trái ngược với quy tắc vật lý.
Thì ra năng lực của hắn thuộc hệ Thâm Uyên.
Loại năng lực cho phép người dùng dựa vào đặc tính riêng biệt của bản thân để du hành qua lại giữa Thâm Uyên và thế giới thực này thoạt nghe có vẻ rất khó tin. Tựa như Hạ Trùng có thể thông qua một cánh cửa để đi đến một nơi nằm trong phạm vi cách đó vài chục cây số chỉ trong nháy mắt vậy.
Tất nhiên năng lực của người đàn ông thắt bím đuôi ngựa này không hề giống Hạ Trùng, nhưng tựu chung lại thì cũng thuộc kiểu mượn dùng Thâm Uyên để lần lượt di chuyển giữa hiện thực và nơi đó mà thôi.
Tuy nhiên, hắn không chỉ biến thành như vậy thôi.