Mặt Trăng Đỏ

Chương 1147: Lôi Cổ Nó Ra.

Chương 1147: Lôi Cổ Nó Ra.


Vì thế, dưới vầng Trăng Máu bị mây đỏ che khuất một nửa, trong thế giới có vô số bức tường vĩnh viễn đổ nát giăng đây, cái bóng màu đỏ như máu run rẩy đứng dậy.
Trong những tòa nhà lớn vì không có cửa sổ mà trông như mọc ra vô số cái miệng, trong những chiếc xe méo mó, cũ nát đang không ngừng chạy qua lại trên con đường nứt nẻ, trong những khe hở giữa các bức tường lớn, một đám bóng đen quỳ rạp xuống đất, đầu của chùng đều đồng loạt chỉ về một hướng.
Trong căn phòng khách sạn đổ nát kia, Lục Tân chậm rãi bước tới bên cửa sổ, hai con mắt tối đen nhìn thẳng về phía trước.
"Sao có thể..."
Thời điểm sức mạnh vô hình này bùng nổ, Black Jack đã kịp thời trốn ra xa mấy trăm mét.
Nhờ sự tồn tại đặc biệt như Thâm Uyên, đôi khi cách xa mấy trăm mét cũng đã đại biểu cho việc đang cách rất xa, tức đại diện cho an toàn.
Nhưng cảm giác sợ hãi bỗng ập tới từ phía sau lại khiến hắn đánh mất sự cân bằng chỉ trong nháy mắt, cảm giác như bị treo ngược giữa trời đất.
Trong Thâm Uyên thế mà lại xuất hiện một lực hấp dẫn như trong thế giới thực, tức khắc kéo hắn rơi mạnh xuống đất.
Trong khung cảnh trời đất đảo lộn, hắn nhìn thấy vầng trăng Máu trên bầu trời và đống nhà cửa đổ nát lần lượt tráo đổi vị trí cho nhau. Dù hắn đã cố gắng hết sức nhưng cuối cùng vẫn không thể ổn định cơ thể trong cơn choáng váng dữ dội này, cuối cùng chỉ đành để mặc cho bản thân xoáy tròn giữa không trung.
Khi khung cảnh cuồng quay này dừng lại, trước mắt hắn là căn phòng khách sạn đổ nát, chiếc TV méo mó và mấy đóa hoa nhựa khô vàng.
Bản thân lại quay về căn phòng này. Rõ ràng đã chạy ra xa mấy trăm mét, nhưng khi ngã xuống, bản thân lại vẫn đang ở trong căn phòng kia.
"Ha ha ha...
Tiếng cười chế nhạo vang lên từ phía sau.
Black Jack xoay người, trước mặt là có một hàng người đang đứng, người ở chính giữa chính là đối thủ trước đó của hắn, là cái người trẻ tuổi trông rất bình thường kia. Đứng hai bên có tổng cộng ba người, hai lớn một nhỏ. Từ trên người người trẻ tuổi kia đang tản ra luồng phóng xạ tinh thần mãnh liệt, làm cho bóng dáng của ba người đứng cách hắn thoạt trông có hơi mơ hồ, thoát ẩn thoắt hiện, hệt như vì sao đứng cạnh mặt trời.
Mới đầu hắn tưởng tất cả bọn họ đều đang cười nhạo mình, nhưng sau khi nhìn kỹ lại, hắn phát hiện chỉ có duy nhất người trẻ tuổi kia đang cười mà thôi.
Còn bóng dáng hai lớn một nhỏ đứng cạnh hắn, nói là cười, chỉ bằng nói là tỏ thái độ kiêng kị nồng đậm thì đúng hơn.
"Rầm...
Người trẻ tuổi kia vừa cười, vừa giơ bàn tay ra, vồ về phía hắn.
Black Jack phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết, chuẩn bị tinh thần đón nhận bàn tay đang đánh về phía mình, cả người không còn sức lực để phản kháng lại.
Nhưng kỳ quái thay, bàn tay vồ tới thật, nhưng lại không đập thẳng vào mình, mà là nhào về phía sau lưng hắn.
"Bộp...
Phía sau Black Jack, đám tơ quái dị kia vẫn còn đang phấp phới dày đặc trong không trung, như có như không.
Các sợi tơ này dán lên người Black Jack, đầu còn lại thì kéo dài về phía nơi cực sâu trong thế giới Thâm Uyên.
Lục Tân vẫn còn nhớ bản thân đang làm gì.
Hắn đến đây là để điều tra sự kiện ô nhiễm đặc biệt ở thành phố Hắc Chiểu. Bây giờ những thành viên còn lại của tổ điều tra hẳn là đang làm theo đề nghị của Hàn Băng, chọn cách "lấy dưới khắc trên", kích động nhân dân thuộc tầng chót của thành phố Hắc Chiểu trở nên bạo động, từ đó bức ép bộ hành chính của thành phố Hắc Chiểu phải lộ ra dấu vết của thế lực quỷ dị đứng sau tất cả mọi chuyện.
Nhờ Black Jack trong Thâm Uyên, hắn đã phát hiện ra rằng đúng là có thứ quái dị nào đó đang ẩn náu ở sâu bên trong. Nó vẫn còn đang tránh ở nơi đó, chưa có ý định để lộ chân tướng ra ngoài.
Nếu con quái vật tinh thần kia không chịu để lộ chân tướng, vậy phải làm sao bây giờ?
Đương nhiên là lôi cổ nó ra rồi!
Hợp lý quá đúng không?
Công việc mới là quan trọng nhất...
Ôm dòng suy nghĩ đơn giản ấy, Lục Tân lập tức bắt lấy sợi tơ mờ ảo phía sau Black Jack sau đó kéo mạnh xuống. Vốn dĩ sợi tơ ấy không có thật, nó giống như ảo ảnh hình thành từ những vặn vẹo trong môi trường ánh sáng yếu hơn.
Nhưng khi Lục Tân đưa tay ra lại thật sự bắt được chúng, sau đó hắn còn dùng lực mạnh mẽ kéo về phía mình.
"Bặc...
Sợi tơ liền căng cứng, thẳng tắp.
Hình như có thứ gì đó được cột ở phía cuối sợi tơ nằm sâu trong Thâm Uyên đã bị Lục Tân kéo trúng.
Cảm giác nặng nề như kéo cả ngọn núi.
Lục Tân lại ra sức kéo sợi tóc nhưng nó vẫn đứng yên không động đậy.
Hắn khẽ nhíu mày, rồi lại ra sức kéo...
Ẩm!
Cả thế giới Thâm Uyên rung lắc dữ dội như có động đất, những tòa nhà đổ nát lần lượt sụp đổ, mặt đất xuất hiện những vết nứt đáng sợ, tất cả quái vật tinh thần ở xung quanh đều nằm run rẩy trên mặt đất.
Phía xa xa có một thứ gì đó đã bị Lục Tân kéo gần lại.
Màn sương mù màu đỏ tươi, dày đặc đến mức những tưởng không thể tan biến kia cũng đang bắt đầu tản dần ra như nước suối.
Từng tầng khói bụi quỷ dị bốc lên che khuất cả mặt trăng trên vùng trời của thế giới đổ nát.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất