Mặt Trăng Đỏ

Chương 1158: Lá Poker

Chương 1158: Lá Poker


Lục Tân thấy bộ dạng vất vả như vậy của hắn, khẽ thở dài một tiếng, rồi nhẹ nhàng cầm lấy cái đầu của Black Jack.
Thời điểm hắn nâng cái đầu của Black Jack lên, "ầm" một tiếng, cái thân xác kia cuối cùng cũng thối rữa hoàn toàn, đầu và mình phân ly, cũng nhờ vậy mà hắn có thể bưng lấy đầu Black Jack lên hẳn, quay mặt hắn về phía mình, sau đó nghiêm túc gật đầu.
"Ta hứa với ngươi."
Black Jack khẽ mở miệng, trút hơi thở cuối cùng, đôi mắt dần mất đi ánh sáng, trở nên ảm đạm.
Bầu không khí trong phòng yên ắng cực độ. Hàn Băng nhìn thấy bộ dạng nghiêm túc hứa hẹn với Black Jack của Lục Tân, không hiểu sao trong lòng lại cảm thấy được an ủi, thậm chí còn vô cùng cảm động.
Nhưng hỉnh ảnh Lục Tân dùng hai tay nâng đầu người lên nói chuyện thật sự khiến cô cảm động không nổi.
Trái lại, sau khi chắc chắn rằng Black Jack đã chết thật, Lục Tần chầm chậm đứng dậy, đặt cái đầu của Black Jack lên chiếc bàn làm việc cạnh giường, rồi thở nhẹ một hơi dài. Hắn xoay người lại, tầm mắt đối diện với Hàn Băng còn đang bối rối. Rõ ràng bộ dạng Hàn Băng lúc này có hơi luống cuống tay chân, vì vậy Lục Tân cũng không hỏi thêm gì, chỉ khẽ lắc đầu, rồi đứng dậy đi vào nhà vệ sinh.
Lát sau, hắn cầm một chiếc khăn thật dày bước ra, bắt đầu cẩn thận lau chùi từng li từng tí lớp chất lỏng nhầy dính màu đen.
Vừa lau, hắn vừa nói:
"Hôi lắm, tối nay Thằn Lần còn phải ngủ trong căn phòng này nữa...
...
Hàn Băng nhất thời ngây ngẩn cả người, đúng vậy, tại sao mình lại không nghĩ tới chứ...
Sau khi cẩn thận lau sạch vũng nhầy đen thui trên đất, Lục Tân đứng dậy, ưỡn lưng, chiếc khăn trên tay đã biến thành một màu đen sì, tỏa mùi hôi tanh nồng nặc. Nhưng trên thảm trải sàn vẫn có một mảng vải lớn bị nhuộm đen thui, mùi hôi trong phòng cũng không biến mất, trái lại còn càng thêm gay mũi.
Lục Tân cũng hiểu không thể nào dọn sạch được, nếu muốn dọn dẹp sạch sẽ, ít nhất cũng phải có khăn lau và thuốc tẩy chuyên dụng...
.. Hoặc là đổi một căn phòng mới.
"Nếu đã hứa với hắn, vậy thì phải làm được""
Hắn quay đầu liếc nhìn Hàn Băng, thấy gương mặt tái nhợt của cô, hắn vội nhỏ giọng giải thích:
"Ngươi không nên trách hắn, tuy lúc mới gặp chúng ta, hắn quả thật đã có ý đồ đả thương ngươi, nhưng lúc đó, thật ra hắn cũng chỉ là thân bất do kỷ..."
"Ta hiểu mà ngài Đan Binh..."
Hàn Băng không nhịn được mà cắt ngang hắn, chỉ là cô không nói nốt câu phía sau ra khỏi miệng: Điều ta sợ bây giờ là có phải ngươi thật sự muốn mổ đầu hắn ra hay không...
Lục Tân thật sự mổ đầu Black Jack ra.
Dù sao cũng đang ở trong khách sạn, công cụ phẫu thuật cực kỳ thiếu thốn, nên Lục Tân cũng không định đi gây tai họa cho phòng khác, mà quyết định sẽ mổ đầu Black Jack bằng các công cụ đơn sơ ở ngay phòng này, trên chiếc bàn làm việc cạnh giường này luôn.
Sau một hồi tìm kiếm, hắn vậy mà tìm được một lá bài poker màu đen trong đầu Black Jack thật...
Lâ bài kia lớn hơn các lá bài poker bình thường một chút, trên mặt phải tấm bài in ký hiệu J bích, bên mặt trái vẽ một dạng họa tiết phức tạp và thần bí, dường như ẩn chứa ý nghĩa đặc biệt nào đó.
Lục Tân cẩn thận nghiên cứu hồi lâu nhưng chẳng phát hiện được gì, kiểu họa tiết này không khác họa tiết in trên những lá bài poker bình thường là bao.
"Kỳ lạ thật đấy..."
Sau khi rửa sạch tay, Lục Tân cầm lá bài bước ra khỏi phòng, đưa cho Hàn Băng xem, miệng tò mò hỏi:
"Thứ này cũng xem như là di vật của Black Jack nhỉ? Nhưng mà, nếu là di vật thật, tại sao lại không bảo chúng ta giao cho Trường Hồ, mà lại đưa cho trụ sở Bích gì gì đó?"
Hàn Băng đã ra ngoài cửa đứng chờ từ mười phút trước, lúc này, vừa nhìn thấy vết màu còn đọng lại trên lá bài, mặt mũi của cô lại trở nên tái nhợt hẳn đi.
"Ọe..."
Cô nhanh chân vọt vào nhà vệ sinh đối diện, nôn mửa một trận.
Sau khi quay lại, mặt mày vẫn còn xanh mét, cô cố gắng kiểm soát bản thân, không để hai mắt mình nhìn về phía lá bài, thay vào đó là dán chặt lên người Lục Tân:
"Ta cũng không biết nữa, nhưng nếu biệt danh của Black Jack có liên quan tới lá bài này, vậy không chừng giữa hắn và trụ sở Bích này có tồn tại mối quan hệ nào đó."
"Trên thế giới này vẫn còn một vài tổ chức thần bí và kỳ quái tồn tại.
"Sức mạnh của những tổ chức thần bí này cực kỳ lớn, thậm chí đủ để chống lại thành phố Cao Tường"
"Suy cho cùng, sự tồn tại của Đặc Thanh Bộ ở các thành phố Cao Tường lớn là để dọn dẹp nguồn ô nhiễm đặc biệt, còn mục đích của phần lớn tổ chức thần bí là theo đuổi sức mạnh thần bí. Thứ hai bên quan tâm vô cùng khác biệt, dẫn đến những hiểu biết về sức mạnh thần bí của cả hai cũng không giống nhau."
"Được rồi..."
Lục Tân nhét lá bài Black Jack để lại vào balo màu đen của mình, sau đó xách một cái túi ny long vứt trong góc tường lên.
"Đây là...
Hàn Băng vô thức dõi mắt theo nhìn, cái túi đó phồng như cái trống, bên trong hình như có chất lỏng đang chảy ra.
Lục Tân cười cười, đáp:
"Đây là..."
"Đừng nói..."
Hàn Băng chợt hiểu ra, vội vàng vươn tay ngăn lại lời hắn nói. Sau vài giây im lặng, cô thình lình chạy vội vào phòng vệ sinh.
"Ọe... ' Bên trong truyền tới tiếng nôn ói dữ dội.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất