Mặt Trăng Đỏ

Chương 1160: Đội Trưởng Mẫu Mực

Chương 1160: Đội Trưởng Mẫu Mực


Khi nghe mẹ nhắc tới từng cái tên một, trên mặt Lục Tân để lộ biểu cảm vừa quen thuộc lại vừa xa lạ. Sau vài phút trầm ngâm, hắn bỗng ngẩng đầu cười nói:
"Kỳ thật, ta chẳng thấy hứng thú là bao với những thứ mà ngươi nói nãy giờ."
"Nhưng nếu đã bắt gặp, vậy thì cứ đi xem thử thôi, đúng không?"
Mẹ khẽ biến sắc, vội ngẩng đầu nhìn về phía Lục Tân:
"Ngươi định dọn dẹp nó?"
Nghe thấy mẹ hỏi vậy, cha và em gái cũng hoảng hốt cả lên, tầm mắt quét tới quét lui giữa Lục Tân và mẹ.
Lục Tân gật đầu thật mạnh, tựa như có thể nghe thấy cả tiếng gió, hắn nói:
"Ta quả thật có hơi tức giận khi nghe thấy chuyện này...
"Nhưng ta cảm thấy hai chữ "dọn dẹp" của ngươi không chính xac.
Hắn vừa nghĩ ngợi, vừa dựa vào cảm giác của mình để tìm từ thích hợp.
Sau đó hắn chậm rãi ngẩng đầu lên, nhìn về phía mẹ:
"Nếu chúng ta gọi việc này là "hành quyết"...
Trên mặt hắn bỗng để lộ nụ cười tươi rói:
"Vậy có phải nghe ổn hơn một chút không?"
Lúc Hàn Băng từ nhà vệ sinh đi ra, Lục Tân đã xách một bao rác lặng lẽ đứng chờ ở hành lang.
Thấy cô đi ra, hắn liền mỉm cười rồi tiện tay giấu bao rác ra phía sau, không muốn để cô nhìn thấy. Tự nhiên Hàn Băng cảm thấy trong hành lang hình như có rất nhiều ánh mắt đang nhìn mình, nhưng vì đầu óc hiện giờ vẫn còn hơi rối loạn nên cô cũng không đám hỏi nhiều.
Hai người đi xuống lầu liền nhìn thấy Thằn Lằn trèo xuống từ bức tường bên cạnh, còn hứng khởi gọi Lục Tân:
"Đội trưởng."
Hắn vừa gọi vừa nhanh nhảu chạy đến bên Lục Tân, còn nghiêng qua ngó lại giống như đang tìm cái gì.
Lục Tân tò mò hỏi:
"Ngươi tìm cái gì?"
Thần Lằn vẫn vừa tìm vừa nói:
"Em gái đâu? Vừa rồi đã nói là cùng nhau chơi đồ chơi mà....
Lục Tân:
Lục Tân đúng là đã gặp được người dũng cảm nhất rồi....
Đây là người đầu tiên muốn đến nhà hắn làm khách, cũng là người đầu tiên nhớ đến việc chơi đồ chơi cùng em gái...
"Két két..."
Một chiếc xe jeep mui trần dừng ở ven đường, ngồi trên xe là Rắn Đỏ còn chưa hoàn hồn và Quần Gia còn đang lộ vẻ nghi hoặc.
Dường như Quần Gia đang không hiểu sao vừa mới trải qua sự việc kỳ quái như vậy mà con gái của mình lại lập tức quyết định gấp gáp trở về để gặp bạn trai, chắc chỉ có thể là yêu thôi... Rắn Đỏ thì vẫn còn sợ hãi khi nhìn thấy Lục Tân lắm, cô còn muốn hỏi có phải vừa rồi hắn đã giúp mình không.
Nhưng nhìn thấy lúc này vẻ mặt Lục Tân có chút buồn bực nên cũng không biết mở lời thế nào.
Sau khi suy nghĩ một hồi, cô nói với Thằn Lần:
"Ly hôn đi!"
Thằn Lằn:
Ta làm gì nên tội mà cô đòi ly hôn với ta?
Khung cảnh trở nên hỗn loạn và kỳ dị.
Nhưng cơ bản Lục Tân có thể hiểu được sự quái dị này từ đâu đến, hơn nữa hiện tại hắn cũng không quan tâm đến chuyện này cho lắm. Hắn chỉ xách bao nylon đi đến bên cạnh thùng rác, hắn nhìn thấy trên hai bên của thùng rác có đề chữ "khô" và "ướt" đã bị nhòe mực liền do dự một hồi lâu rồi mới chọn vứt bao rác vào chỗ "ướt", sau đó xoay người nói:
"Đi thôi?"
"Được được..."
Cả nhóm đều cảm thấy kính nể.
Trong thời điểm mấu chốt như vậy mà đội trưởng oai phong còn biết tiện thể đi vứt rác nữa chứ.
Họ lên xe jeep, Lục Tân ngồi ghế phó lái, Thằn Lằn chủ động đuổi Quần Gia xuống ghế sau.
Rắn Đỏ nhìn Hàn Băng chằm chằm như muốn xác định gì đó, sau đó thở phào nhẹ nhõm, quay đầu nhìn Quần Gia, cười nói:
"Ba, bọn ta còn có chuyện cần phải làm, tạm thời ba không cần đi theo, bây giờ lập tức về nhà, tự nhốt mình lại, nếu có thể thì trực tiếp trói mình ở trong phòng đi, khóa cả cửa sổ, nếu điều kiện cho phép thì nhớ chăm coi người nhà, ba ngày sau mới được trở ra.
"Tại sao?"
Quần Gia lắp bắp kinh hãi:
"Ngươi muốn đi đâu?"
Rắn Đỏ cười nói:
"Bọn ta còn chút chuyện phải xử lý, không thể đưa ngươi theo nữa."
Cô dừng lại một chút rồi tiếp tục:
"Nguy hiểm lắm"
"Ta không sợ, ba của ngươi chỉ cần dậm chân một cái là người của cả thành phố Hắc Chiểu phải run rẩy...."
Xe jeep đã nổ máy, Quần Gia lập tức luống cuống chạy bước nhỏ theo sau:
"Ta phải chăm sóc ngươi mà..."
"Không cần, ngươi không chăm sóc được ta đâu, có bạn trai ta được rồi...
Rắn Đỏ cười rồi vẫy vẫy tay với hắn:
"Về nhà đi, nhớ kỹ lời ta nói..."
Thấy vẻ mặt nghiêm túc của cô, Quần Gia cũng không dám nói thêm vì sợ chọc cô giận, hơn nữa lúc này Rắn Đỏ nói chuyện có vẻ rất dứt khoát, điều này cũng khiến cho trái tìm đang tràn đầy nhiệt huyết của hắn cũng chững lại, giống như hắn đã tự ý thức được có gì đó không phù hợp, dần dần cũng không đuổi theo chiếc xe nữa.
Nhưng sau khi trầm ngâm hồi lâu, hắn vẫn hét lớn về phía chiếc xe:
"Xong việc nhớ về nhà ăn cơm nha...
"Ta đưa ngươi đi gặp bảy người má nhỏ, tám đứa em gái và hai đứa em gái của ngươi..."
"Được rồi, giờ thảo luận về kế hoạch công tác tiếp theo thôi?"
Lục Tân ngồi ở ghế phó lái chậm rãi đảo mắt nhìn qua ngã tư đường hỗn loạn, cùng với đám người cuồng nhiệt ở phía xa.
Cả thành phố này thoạt nhìn cứ như bị cháy rừng vậy.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất