Mặt Trăng Đỏ

Chương 1174: Xử Lý Gọn Gàng

Chương 1174: Xử Lý Gọn Gàng


"Rắc...
Cùng lúc đó, Lục Tân nhấc một khối đá rộng ba bốn mét, dài hai mét từ trên mặt đất lên.
Mặt đường ở đây được tạo thành từ những tảng đá xanh dày mười mấy centimet, từng khối từng khối liền nhau, dùng xì măng kết nối lại.
Nhưng Lục Tân lại nhấc lên cả một mảng lớn, ngăn chặn ở trước người.
Màn mưa đạn gào thét, bắn lên trên "tấm khiênn" này, trong nháy mắt đã khiến tấm khiên đá tan nát.
Nhưng sau khi đá bay tán loạn dừng lại, khói lửa ản đi, ở chỗ đó chỉ có hai đống máu thịt nát vụn, không hề có Lục Tân.
Ba tên dị năng giả ở sau điều khiển ba khẩu súng đều tỏ giật mình, vẻ hung ác sâu trong mắt dường như không có chỗ nào phát tác.
Nhưng ngay sau đó, bọn hắn nghe được tiếng hít thở từ phía sau lưng.
Có kẻ phản ứng cực nhanh, lập tức nhận ra tình hình không ổn, lấy dao găm trên chân ra, quay người lại, đâm mạnh xuống.
"Rác"
Con dao găm trong tay hắn dừng lại ở giữa không trung, không thể tiến thêm một phân nào nữa.
Ngay sau đó, thân thể của hắn đột nhiên vặn vẹo, bẻ gập, ép chặt lại thành một cục.
Hai người chịu trách nhiệm bắn súng khác cũng bị luồng sức mạnh vô hình này ép thành thịt viên, sau đó bị ném ra phía xa.
Lục Tân đúng ở phía sau ba khẩu súng nòng xoay, lặng lẽ nhìn về phía đối thủ.
"Và...
Dường như có một bàn tay vô hình điều khiển, ba khẩu súng nóng xoay đột nhiên quay về phía sau, họng súng chỉ về phía trước.
Ngay sau đó, nòng súng phun lửa, đạn bắn liên tiếp ra ngoài.
Trên quảng trường, hơn chục tên dị năng giả còn lại đang dùng đủ các phương thức xông vọt tới phía Lục Tân.
Cho dù là ba khẩu súng nòng xoay thì cũng không thể ngăn cản hơn mười tên dị năng giả dùng đủ các phương pháp nhanh le, quỷ dị áp sát.
Nhưng khi Lục Tân ngẩng đầu lên nhìn về phía bọn hắn thì có một gợn sóng vô hình tỏa ra, thân thể những dị năng giả này lập tức bị chậm lại, cho dù có một số người thi triển ra năng lực ảo ảnh thì cũng dần dần bị xóa mờ, tựa như đang tẩy một bức tranh vậy.
Năng lực ảo ảnh giống như trải ra một tấm vải vẽ lên trên hiện thực.
Dị năng giả có thể vẽ lên trên đó những thứ mình muốn người khác nhìn thấy, thay thế cho hiện thực.
Nhưng ở trước mắt Lục Tân, những bức vẽ này trở nên nhạt dần, rồi trong suốt, thậm chí là hoàn toàn biến mất.
Tốc độ giảm xuống, ảo ảnh không còn.
Thế là những dị năng giả này chỉ có thể trơ mắt nhìn những họng súng đang phun lửa kia.
"Vù vù vù vù vù..."
Lúc này, tiếng đạn bay không còn giòn tan nữa, mà nó lại tựa như tiếng gió bão rít gào.
Lập tức có cảnh từng thân thể máu thịt bị xét nát xuất hiện trên quảng trường.
Những dị năng giả này bị sức mạnh tinh thần ảnh hưởng, tốc độ chậm hơn, năng lực bọn hắn thi triển ra cũng bị lực lượng tinh thần khổng lồ của Lục Tân pha loãng, vậy nên bọn họ biến thành bia sống của những khẩu súng nòng xoay này.
Máu thịt bắn tung tóe khắp nơi, thân thể xuất hiện trăm ngàn lỗ thủng.
Lục Tân hở hững nhìn những đóa hoa máu nổ tung, nhìn những khẩu súng nòng xoay người người điên cuồng bắn phá.
Thẳng tới khi bắn hết sạch đạn.
Sau đó hắn chậm rãi ngẩng đầu lên, tiến vào sâu trong quảng trường.
Trên tòa nhà, mấy người Thằn Lần và Hàn Băng tựa bên cửa sổ, ngơ ngác nhìn quảng trường bên dưới.
Bọn hắn nhìn Lục Tân từng bước từng bước tiến về phía trước, không thể nói xung quanh không có người sống được nữa.
Mà phải nói xung quanh hoàn toàn không có thi thể nào nguyên vẹn.
"Rốt cục là ở chỗ nào?"
"Đến lúc này không cần phải trốn tránh nữa chứ?"
"Khi nãy ngươi mạnh miệng lắm mà, vì sao bây giờ lại lẩn trốn vậy?"
Khắp nơi xung quanh là máu thịt, Lục Tân chậm rãi đi trên quảng trường làm bằng đá, bước qua cưa sắt, kiếm gỉ, phi đao, những đoạn ruột bị cắt thành mấy đoạn, trên mặt nở một nụ cười mỉm, nói nhỏ.
Trong giọng nói mang theo vẻ vui thú khác thường, giống như một người lớn đang chơi trốn tìm với trẻ con vậy.
"Trốn cũng không có tác dụng gì đâu..."
"Ngoan nào..."
Với giọng nói nhẹ nhàng, và biểu cảm phấn khích.
Lục Tân băng qua quảng trường từng bước một, ánh mắt hắn quét qua những sinh vật còn sống sót.
Trên quảng trường chỉ còn sót lại một số ít người sống.
Một số người mặc những bộ vest nhàu nhĩ, một số người mặc lễ phục kiểu nữ xộc xệch, và một số người mặc đồng phục vũ trang.
Nếu bỏ qua vẻ hoang mang, bối rối và biểu cảm đờ đẫn vì kinh hãi trên khuôn mặt của họ vào lúc này, Lục Tân thậm chí có thể nhận ra khí chất cao quý chỉ có thể có ở những người luôn ở một vị trí cao trong một thời gian dài, đó không phải là thứ mà những người bình thường có thể sánh được.
Lục Tân cẩn thận quan sát khuôn mặt họ với ánh mắt dịu dàng.
Lục Tân có thể cảm nhận được con quái vật đó chắc chắn đang ở trong quảng trường này.
Hơn nữa, con quái vật đó nhất định đang ẩn náu trong trái tim của một ai đó, nếu không, Lục Tân chắc chắn có thể cảm nhận được một cách rõ ràng hơn.
Ổ cấp độ tinh thần, những con quái vật trực tiếp xuất hiện trong hiện thực luôn rõ ràng giống như mặt trời.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất