Mặt Trăng Đỏ

Chương 1198: Thất Luyện

Chương 1198: Thất Luyện


Một lát sau, Lục Tân mới nhẹ giọng nói:
"Vậy những thứ khác thì sao?"
Mẹ nhìn thoáng qua Lục Tân:
"Những thứ khác đều đã có điểm, đương nhiên chứng minh ngươi đã vượt qua thí luyện rồi"
Lục Tân lại một lần nữa trầm mặc, cố gắng nhớ lại.
Bản thân hắn đã vượt qua thí luyện, vật thì những thí luyện đó liên quan đến cái gì?
Có lẽ là do hắn thông minh?
Lúc này, mẹ không hề có ý quấy rầy hắn, thậm chí còn quay sang lắc đầu với ba và em gái.
Thực ra họ đều đã đoán được nội dung của mấy loại thí luyện trước đó rồi.
Sinh Chi Thí Luyện.
Đứa trẻ ngày trước bị ô nhiễm nghiêm trọng được viện nghiên cứu phát hiện. Sau này vì bất khả kháng mà viện nghiên cứu đã tiến hành một loạt những cuộc thí nghiệm và giải phẫu phức tạp lên người hắn. Những tưởng đã vô phương cứu chữa nhưng cuối cùng hắn đã được chữa khỏi một cách thần kỳ.
Đây chính là đứa trẻ đã trải qua thí luyện sống chết từ khi mới lọt lòng.
Đan Chi Thí Luyện.
Những đứa trẻ lúc trước có ý định trốn khỏi cô nhi viện đã phải đối mặt với cảnh tượng tàn khốc nhất từ trước đến nay.
Bất luận là máu, hay là lửa.
Hay là tiếng kêu thảm thiết cứ quanh quẩn bên tai cả cuộc đời.
Đó đều là những tra tấn đau đớn mà đến người lớn còn không chịu nổi. Nhưng những đau đớn ấy quả thực đã thay đổi mãi mãi một vài sự việc khiến tình thế không còn phát triển theo hướng tuyệt vọng nữa.
Dục Chi Thí Luyện.
Từng bước làm quen với công việc ở Đặc Thanh Bộ, từng bước trở thành nhân viên chính thức của Đặc Thanh Bộ, sau đó trong quá trình xử lý sự kiện ở trấn nhỏ Khai Tâm mà gặp được những người dù đã chết những vẫn muốn chịu trách nhiệm, còn đồng cảm với những linh hồn thống khổ bị nhốt trong bảo tàng Tai Ách, hơn nữa sau khi sự kiện kia kết thúc còn nảy ra ý tưởng phải bảo vệ thành phố...
Thậm chí ngay cả Búp Bê cũng bị hắn thuyết phục.
Sao có thể nói bảo vệ thành phố không phải là một loại dục vọng được?
Còn về Thức Chi Thí Luyện...
Dù là mẹ hay ba hay em gái thì đều biết chuyện gì vừa xảy ra với Lục Tân.
Có là họ đi nữa thì khi thấy tình hình nghiêm trọng như vậy cũng không khỏi lo lắng. Họ không chắc liệu Lục Tân có bị lực lượng thần tính đó ảnh hưởng, khiến hắn thật sự sinh ra một loại ảo giác nhận thức nhầm tưởng mình là thần hay không.
Nhưng cuối cùng tình thế lại phát triển theo hướng kỳ lạ khiến Lục Tân vẫn kịp phản ứng lại, hắn thật sự vẫn chỉ là Lục Tân...
Là người dọn dẹp ô nhiễm đặc biệt của Đặc Thanh Bộ Thanh Cảng (kiêm chức).
Là đứa con trong một gia đình hòa thuận.
Và là đứa trẻ căm thù Số bảy ở cô nhi viện.
Nội dung của mấy loại thí luyện này chỉ cần liên tưởng một chút là có thể dễ dàng suy nghĩ ra.
Nhưng mà mọi người trong nhà đều vô cùng ăn ý, họ không hề nói chuyện này ra ngoài.
Thế nên họ đều tự nhiên mà nghĩ đến một chuyện khác.
"Ông già đó là người xấu..."
Em gái nói:
"Người phụ nữ kia cũng là người xấu, ta không thích cô ấy.....
"Ha ha, cái gì mà luyện với không luyện, hắn xem chúng ta là gì chứ?"
Ba Lục Tân lạnh lùng nói:
"Hắn tưởng bản thân mình nắm giữ hết các thần sao?"
Ngay cả mẹ Lục Tân cũng tỏ ý khinh thường: "Quả thật hắn rất tự tin, còn dám gửi thứ này đến đây nữa chứ...."
Sau khi cả nhà đồng loạt khinh bỉ xong liền nói:
"Mau nhìn xem, mặt sau là gì..."
Lực Chi Thí Luyện.
Tâm Chi Thí Luyện.
Thần Chi Thí Luyện?
Mọi người đều nhìn vào những đề mục rồi lâm vào trầm tư: nếu mỗi loại thí luyện đều là vận mệnh từ lúc nhỏ của Lục Tân, vậy thì ba loại thí luyện cuối cùng sẽ tương ứng với nội dung gì đây?
Ngay cả họ cũng không dám xem nhẹ những đề mục này.
Bởi vì quả thực từ trước đến nay những sự việc này đều gây ảnh hưởng rất lớn đến Lục Tân.
Phiếu thành tích thưởng đại diện cho sự đánh giá và mong đợi.
Vậy nếu phiếu thành tích này được đặc biệt gửi đến cho Lục Tân với sự mong chờ từ lão viện trưởng thì...
Rốt cuộc là hắn đang mong chờ điều gì?
Sau một hồi trầm ngâm suy tư, Lục Tân nhỏ giọng nói:
"Toàn ba chuyện vô nghĩa."
"Nếu như muốn biết vậy thì đợi đến khi nào tìm được hắn rồi trực tiếp hỏi là được rồi."
"Viện nghiên cứu Nguyệt Thực đã đồng ý với ta là sẽ tìm được hắn, có lẽ ta nên thúc giục họ để họ làm việc chăm chỉ hơn"
"Còn những thứ khác chỉ là mơ tưởng của hắn mà thôi."
Câu nói ấy như định ra tiêu chuẩn cho cuộc trò chuyện này vậy, đến cả người nhà cũng không nói thêm gì nữa.
"Giúp ta xem xem họ được không?"
Hắn nhìn về phía mẹ rồi nhỏ giọng nói:
"Có thể Số bảy còn ở trong thành phố, ta lo cô ấy sẽ còn làm gì nữa."
"Đặc biệt là cô ấy đang rất hận Hàn Băng"
"Ta còn nhớ rõ Số bảy là người thù rất dai-"
Dường như sau khi nghe hắn nói xong, mẹ Lục Tân cũng có cảm giác bất ngờ.
Lục Tân lúc này không khiến bà cảm thấy xa lạ mà ngược lại xuất hiện một cảm giác rất đỗi quen thuộc.
Cũng bởi vì cảm giác này mà ngược lại thật không tiện nói gì thêm.
Nhìn thấy đôi mắt Lục Tân đang dần biến thành màu đen, trên mặt bà cũng dần trở nên dịu dàng.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất