Mặt Trăng Đỏ

Chương 1207: Quyết Tâm Của Quần Gia

Chương 1207: Quyết Tâm Của Quần Gia


Cô Tôn khẽ gật đầu rồi mỉm cười hỏi:
"Ổ? Là vị nào?"
Người đàn ông mặc vest đen mỉm cười quay đầu nhìn về một hướng.
Hắn còn chưa kịp nói gì thì đột nhiên, một người đàn ông chợt cất giọng, người đó chính là Quần Gia:
"Là ta!
"Nói chuyện không cần phải tỏ ra giương cung bạt kiếm như vậy, ta không quan tâm đến dăm ba cái điều lệ đó của các ngươi."
"Ta chỉ muốn hỏi các ngươi một câu, các ngươi đã trốn ở đâu khi các đoàn kỵ sĩ tấn công thành phố chúng ta?"
"Đó chính là những thứ mà ông đây đã giúp các ngươi điều tra!"
"Sau đó, cuộc tấn công đã kết thúc, và các ngươi đã đi đâu khi cả thành phố này đang hỗn loạn?"
"Đó cũng là ông đây đã mang người đánh... khuyên nhủ từng người một trở về nhà."
Phía bên kia bàn họp, Quần Gia trực tiếp đứng dậy, vung gậy rồi nói:
"Ngay cả các ngươi, lúc đầu cũng chỉ như những con rùa rụt đầu không chịu ra ngoài. Rất nhiều người trong số các ngươi đã bị ta đập cửa gọi dậy. Bây giờ, các ngươi định đá ta ra ngoài sao?"
Trong lúc Quần Gia đang nổi cáu, không một ai dám lên tiếng.
Đợi sau khi Quần Gia nói xong, đột nhiên có người cười khẩy và nói:
"Người làm kinh doanh còn muốn gia nhập Văn phòng Hành chính..."
"Ngươi từng kinh doanh cái gì, tưởng mọi người không biết hay sao?"
Những câu nói này lập tức khiến rất nhiều người bật cười.
Nhưng sau đó họ chỉ nghe một tiếng "rầm", Quần Gia dùng gậy đập mạnh xuống bàn khiến một đám người kinh hãi đến nỗi hơi ngả người ra phía sau.
Sau đó, họ nghe thấy Quần Gia quát lớn:
"Trước đây, ông đây đã kinh doanh thứ gì, không cần các ngươi phải nhắc nhở. Trước đây, các ngươi đã làm những việc gì, cũng không cần ta nói ra trước mặt tất cả mọi ngươi nhỉ? Ta cũng nói thẳng cho các ngươi được biết, đợi đến khi ta thực sự trở thành chủ nhân của thành phố Hắc Chiểu..."
"Việc đầu tiên, ta sẽ hủy toàn bộ tiền bẩn mà ta đã kiếm được trước đó."
"Việc thứ hai, ta sẽ dẹp bỏ triệt để việc kinh doanh hắc thảo ở thành phố Hắc Chiểu!
"Soạt..."
Toàn bộ phòng họp ban đầu vốn yên lặng, lúc này chợt trở nên giống như nước sôi.
Có đủ loại bong bóng khác nhau như "phì cười", "cười khẩy" "hừ lạnh", "nghi hoặc".. đồng thời được khuấy lên.
Ngay cả Lục Tân cũng không khỏi giật mình.
Quần Gia từng kiếm được rất nhiều tiền từ việc kinh doanh hắc thảo, vốn dĩ hắn cũng là một trong những nhà buôn hắc thảo lớn nhất ở thành phố Hắc Chiểu.
Quần Gia thật sự đã đóng góp một phần công sức trong việc dọn dẹp ô nhiễm đặc biệt và lập lại trật tự sau đó ở thành phố Hắc Chiểu.
Nhưng suy cho cùng, điều này cũng bởi vì hắn đã bị ảnh hưởng bởi năng lực của Rắn Đỏ.
Bây giờ, hắn muốn nhân cơ hội này để lên làm chủ nhân của thành phố Hắc Chiểu, Lục Tân cũng không vì vậy mà cảm thấy hiếu kỳ, những những lời này của hắn...
Ngay cả Lục Tân cũng cảm thấy hơi khó hiểu.
Vì tò mò, Lục Tân khẽ nhón chân lên, liếc nhìn Quần Gia, và trông thấy lúc này hắn đang ngồi đối diện với bàn họp, với đôi mắt đỏ hoe và cơ mặt vặn vẹo một cách khác thường, trông hắn giống như một con sư tử đang tức giận, cảm xúc của hắn đang trong trạng thái kích động dị thường.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Hay là Rắn Đỏ đã tăng cường sức ảnh hưởng lên Quần Gia, nên mới khiến hắn đưa ra quyết định như vậy?
Lục Tân nhất thời có chút không chắc chắn.
"Hắc thảo?"
Giữa những tiếng cười nhạo báng, cô Tôn nhẹ nhàng lên tiếng, bên cạnh có người vừa mang đến cho cô ta một bộ trà cụ.
Trong lúc xung quanh đang hỗn loạn và ồn ào, cô ta chỉ chậm rãi pha trà.
Cô ta nhẹ nhàng nói mà không thèm ngẩng mặt lên:
"Ố thành phố Hắc Chiểu chúng ta, thứ này vốn dĩ chính là hàng cấm, việc đàn áp và dọn sạch hắc thảo cũng là công việc mà chúng ta đã và đang làm, một trong số đó chính là điều tra và bắt giữ những nhà buôn hắc thảo..."
Tiếng ồn xung quanh chợt trở nên yên ắng khi cô Tôn bắt đầu lên tiếng.
Rất nhiều người quay sang nhìn Quần Gia với ánh mắt dè bỉu.
Ngươi muốn dẹp bỏ việc kinh doanh hắc thảo, trong khi bản thân ngươi chính là một nhà buôn lớn của hắc thảo, vậy ngươi định đẹp bỏ như thế nào đây?
"Nói chuyện vòng vo ở trước mặt người ngay thẳng là điều khiến người ta ghét nhất"
Giữa những tràng cười chế nhạo, Quần Gia nhìn cô Tôn đang pha trà Kung Fu, trầm giọng nói một câu, rồi đột ngột cúi người, xách ra một chiếc vali từ bên dưới rồi ném lên bàn. Điều này ngay lập tức thu hút sự chú ý của những người đang có mặt.
"Nếu ngươi đã nói như vậy, ta quả thực là một nhà buôn"
Quần Gia khẽ vỗ vào chiếc vali rồi nói tiếp:
"Những thứ đựng bên trong chiếc vali này chính là bằng chứng"
Xung quanh lập tức trở nên hỗn loạn, một đám người bắt đầu xì xào bàn tán với biểu cảm khó hiểu, không biết Quần Gia định làm gì.
"Bên trong chiếc vali này đều là sổ sách thu chi, nó không chỉ có thể chứng minh ta là một nhà buôn"
Quần Gia đột nhiên nhấn giọng, đôi mắt hắn đã hơi đỏ lên:
"Nó còn có thể chứng minh những người khác là nhà buôn!"
Nếu không có cái gật đầu của một số vị trong Văn phòng Hành chính của thành phố vệ tinh số ba, việc kinh doanh của ta sao có thể lớn đến như vậy, thậm chí còn xây cả nhà máy? Nếu không có sự giúp đỡ của một số vị trong Văn phòng An ninh, sao ta có thể mở cửa hàng một cách công khai như vậy?"
"Thậm chí..."
Quần Gia đột nhiên liếc nhìn cô Tôn đang pha trà Kung Fu, rồi lạnh lùng nói tiếp:
"Nếu không có cái gật đầu của ngươi nhà họ Tôn các ngươi, mỗi ngày, hàng hóa của ta sao có thể ra ra vào vào thành phố Hắc Chiểu một cách thuận lợi như vậy?"
"Nếu nói ta là nhà buôn, vậy thì so với ta, những lợi ích mà nhà họ Tôn các ngươi có được nhiều hơn đến bao nhiêu?"


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất