Chương 1212: Nguyên Nhân
Lục Tân không nhìn hắn, mà quay sang nói với Hàn Băng:
"Vừa rồi có người muốn giết Quần Gia, bây giờ, tình hình đã được kiểm soát"
Sau đó, Lục Tân hơi nghiêng đầu và hỏi:
"Sao Quần Gia có thể thay đổi nhiều như vậy, là do các ngươi sắp xếp sao?"
"Dĩ nhiên là không"
Hàn Băng nghe vậy liền hiểu Lục Tân đang ám chỉ điều gì. Cô nhẹ nhàng lắc đầu và nói:
"Chúng ta nhận lệnh đến đây để hỗ trợ thành phố Hắc Chiểu, giúp họ giải quyết các sự cố ô nhiễm đặc biệt."
"Nếu thấy trật tự của họ trở nên hỗn loạn, chúng ta sẽ giúp họ duy trì trật tự ở một mức độ nhất định, nhưng chúng ta sẽ không tham gia vào công việc hành chính của họ. Dù sao thì theo quy định của Thanh Cảng chúng ta, tuyệt đối không được phép thông qua năng lực gây ảnh hưởng đến công việc hành chính"
Nói đến đây, Hàn Băng dừng lại giây lát rồi mới bổ sung:
"Hơn nữa, cho dù chúng ta đứng ra sắp xếp cũng vô dụng"
"Quần Gia vốn dĩ lập nghiệp bằng việc kinh doanh hắc thảo.
Thoạt nhìn, Quần Gia là một người có tiền có thế, nhưng nếu so với đám người ngay từ đầu đã nắm giữ quyền lực rất lớn ở thành phố Hắc Chiểu, nền móng của Quần Gia vốn đã rất kém. Nếu chúng ta miễn cưỡng giúp hắn trở thành chủ nhân của thành phố Hắc Chiểu, hắn chưa chắc có thể ngồi vững ở vị trí đó."
"Hơn nữa, một người lập nghiệp từ việc kinh doanh hắc thảo như hắn lại muốn đứng ra dẹp bỏ việc kinh doanh hắc thảo ở thành phố Hắc Chiểu, điều này chẳng phải là một trò cười hay sao?"
"Hắn không thể khiến mọi người tin phục"
Sau khi nghe Hàn Băng kể lại một cách chi tiết, Lục Tân cũng cảm thấy những lời cô nói rất có lý, bèn khẽ cau mày hỏi:
"Vậy tại sao bây giờ hắn lại làm như vậy?"
Nghe Lục Tân hỏi vậy, Hàn Băng và Rắn Đỏ lập tức khẽ thở dài.
Họ dường như cũng có chút thương cảm, thấp giọng đáp:
"Đó là vì người nhà của hắn"
"Hả?"
Lục Tân vô thức liếc nhìn Rắn Đỏ.
"Không phải ta."
Rắn Đỏ vội xua tay và giải thích:
"Là người nhà thực sự của hắn"
Hàn Băng cũng gật đầu và nhẹ nhàng tiếp lời:
"Trong sự cố ô nhiễm trước đó, kết cục của những người nhà của hắn... đều rất tệ."
"Cái gì?"
Lục Tân nghe xong, trên mặt lộ vẻ kinh ngạc, lập tức quăng cho Hàn Băng một ánh mắt hỏi thăm.
Hàn Băng đã sớm muốn nói chuyện này với Lục Tân, thế là cô hít một hơi thật chậm, sau đó mở miệng nói:
"Gia đình hắn đã xảy ra chuyện"
"Sau khi dọn dẹp xong nguồn ô nhiễm đặc biệt ở thành phố này, chúng ta nhờ vào nhân lực dưới tay cũng như tầm ảnh hưởng của hắn để giúp thành phố Hắc Chiểu duy trì trật tự, cộng thêm rửa sạch chiến trường bên phía chủ thành, tránh để sót vài thứ dẫn tới hậu quả không tốt về sau. Không thể phủ nhận một điều rằng Quần Gia quả thật đã giúp đỡ chúng ta rất nhiều, do đó chúng ta dễ dàng tạm thời khống chế được cục diện, nên tất cả mọi người ai cũng thở phào nhẹ nhõm..."
"Nhưng đúng lúc này, Quần Gia ngỏ ý muốn mời chúng ta đến chỗ của hắn nghỉ ngơi một lát, sau đó thì lại phát hiện đã xảy ra chuyện."
Nói tới đây, cô hít một hơi thật sâu:
"Lúc ấy chúng ta mới phát hiện, toàn bộ người nhà của hắn, toàn bộ đã...
"Hây...
Nói tới đây, biểu cảm trên mạt Hàn Băng dường như ảm đạm đi đôi phần, cô khẽ thở dài:
"Ô nhiễm ở thành phố Hắc Chiểu là mượn lực ảnh hưởng của hắc thảo để lây lan, càng bị hắc thảo ảnh hưởng nghiêm trọng, càng bị ô nhiễm nặng. Ta cũng không biết Quần Gia có từng dặn người nhà không nên đụng vào mấy thứ này không, nhưng người nhà của hắn, kể cả con cái, ai cũng gánh chịu ảnh hưởng nặng nề."
"Cộng thêm việc nhà họ vốn ở chủ thành nên sự ảnh hưởng càng thêm lớn"
"Tóm lại, khi chúng ta chạy tới nhà hắn, toàn bộ gia đình hắn chỉ còn lại đúng một người vợ cả, hơn nữa cũng đã phát điên."
"Vừa thấy mặt hắn đã lập tức chỉ trích là hắn hại chết cả nhà, còn cầm dao nhỏ dí theo muốn giết hắn...
Tuy dường như Hàn Băng không đành lòng nói thẳng ra, nhưng Lục Tân cũng đã có thể hiểu đại khái sự tình, hắn không kiểm được mà cau mày:
"Nguyên nhân là gì?"
Vì sự kiện ô nhiễm này mà trong thành phố Hắc Chiểu đã chết rất nhiều người, nhưng hình như có rất ít trường hợp chết tập trung như thế này...
Sao lại cố tình xảy ra ở trên người Quần Gia chứ?
"Ta đã điều tra sơ bộ."
Cô hạ thấp giọng xuống:
"Phòng thí nghiệm của Quần Gia đích đã nghiên cứu ra sản phẩm có độ tỉnh khiết cao."
"Hắn không tin người khác nên đã trộm giấu thành phẩm ở trong nhà mình. Sau khi hỏi thăm thuộc hạ của hắn thì biết được trước giờ hắn thường xuyên làm vậy, vì hắn vốn cực kỳ tin tưởng người nhà, cũng luôn miệng dặn dò người nhà không được đụng vào mấy thứ này, chìa khóa cũng chỉ có một mình vợ cả của hắn có thôi. Nhưng hắn không ngờ rằng, vào thời điểm ô nhiễm cực kỳ nghiêm trọng, dù là vợ cả của hắn cũng không thể giữ vững tự chủ.
"Cuối cùng khi hắn đi kiểm tra két sắt, bên trong đã trống rỗng, không còn lại gì."
"Thử tưởng tượng xem, một đám người bị ô nhiễm nặng nề cùng trốn ở một chỗ, hậu quả..."
Nghe cô nói đến đây, Lục Tân lập tức đoán được gần hết diễn biến phía sau.
Cho dù là hắn thì cũng cảm thấy chuyện này đúng là bất khả tư nghị.
Nhưng sau khi nghe xong lời giải thích của Hàn Băng, hắn cũng biết được lý do tại sao mới nãy trông mặt mũi Quần Gia khó coi, còn cặp mắt thì đồ ngầu hết cả lên. Trong lòng hắn chất chứa rất nhiều lời muốn nói, nhưng nhất thời lại không thể đưa ra được lời bình nào về chuyện này.