Mặt Trăng Đỏ

Chương 1230: Thiếu Sót

Chương 1230: Thiếu Sót


Quay đầu lại nhìn, Thằn Lần đang nói chuyện vui vẻ với một tên đàn em đã uống say của Quần gia, dường như đang nói tới một chủ đề chung nào đó, càng trò chuyện càng áp sát nhau, sắp hôn vào nhau luôn rồi, xem ra đã hẹn địa điểm chút nữa tới.
Sau khi Hàn Băng giải thích cho bản thân thì đi sang một bên uống nước, tô tô vẽ vẽ trên sổ tay.
Để giữ tỉnh táo, cho dù là vào thời khắc thả lỏng này, cô cũng chỉ uống một cốc bia, sau đó không uống nữa.
Lục Tân cảm thấy hơi nhàm chán, ngồi ở bên cạnh, ngó đầu sang xem nội dung viết trên sổ tay của cô, bên trên dường như viết rõ chi tiết về lần dọn dẹp ô nhiễm đặc thù ở thành phố Hắc Chiểu, cô làm vậy là để chuẩn bị tư liệu báo cáo nhiệm vụ.
Không chỉ có kết quả điều tra chi tiết, còn viết rõ sự cố gắng của mọi người trong nhiệm vụ lần này.
Ừm, mình đứng đầu tiên.
Rắn Đỏ đứng thứ hai.
Thằn Lằn đường đường là đội phó nhưng lại chỉ đứng thứ ba, còn cô thì lại không được xếp vào trong.
Nhưng khi thấy đội phó Thằn Lần chỉ được xếp thứ ba thì Lục Tân đột nhiên cảm thấy có điều gì bất thường ở đây.
Dường như hắn không nghĩ đến chuyện gì đó thì phải.
Hắn nhíu mày lại, nghiêm túc suy nghĩ, sau đó khôi phục lại trạng thái bình thường.
Không có gì bất thường cả.
Xem ra công việc tại thành phố Hắc Chiểu của mình đã xong rồi sao?
Lục Tân yên lặng suy nghĩ.
Hình như là có điểm không hoàn mỹ, nhưng mình đã cố hết sức rồi.
Nghĩ như vậy, hắn bê cốc bia lên, đưa tới bên miệng, đang lúc định uống thì hắn khẽ giật mình một cái.
Bên cạnh khu vực đông vui náo nhiệt này, ở ven đường cách đó không xa, một cặp chị em dắt tay nhau đi tới, dè dặt, sợ hãi nhìn bọn hắn, không dám tới gần, đó chính là hai chị em Diệp Tuyết.
Em trai nhận ra mấy người Lục Tân, muốn kéo chị đi tới, nhưng chị gái lại cảm thấy lo lắng, không dám đến gần.
Lục Tân nhìn đôi chị em kia, nhất là Diệp Tuyết, đột nhiên biết mình thấy tiếc nuối ở đâu.
Hắn nhắc Hàn Băng một tiếng, để cô đi đón cặp chị em này tới, bản thân mình thì đứng dậy, dảo bước về phía xa.
Hắn đi xuyên thẳng qua con đường, rất nhanh đã tìm được thứ mình muốn, sau đó chạy nhanh trở về.
Lúc trở về, chỉ thấy Hàn Băng đã đưa đôi chị em kia tới ngồi bên cạnh mình, cũng gọi một ít đồ ăn cho hai người.
Lục Tân mỉm cười nhìn Diệp Tuyết, mỉm cười đưa thứ mình mới mua cho cô:
"Cho ngươi thứ này."
Đó là một chiếc ghita mới tinh.
Cho dù là ở thành phố Hắc Chiểu hàng hóa phong phú, giá cả đắt đỏ thì giá của chiếc ghita này cũng có thể coi là khá cao.
Cô gái này, hay có thể nói là Diệp Tuyết nhìn chiếc ghita, rõ ràng là cảm thấy mừng rỡ nhưng lại sợ hãi không dám nhận lấy, nói nhỏ:
"Ca ca, ngươi biết chuyện cây ghita của ta bị hỏng sao?"
"Đúng vậy."
Lục Tân áy náy trả lời:
"Hơn nữa chuyện này có liên quan tới ta, cho nên cây ghita này xem như là đền cho ngươi."
Diệp Tuyết nhìn cây ghita này, khá thích, nhưng lại không dám nhận lấy.
Cuối cùng dưới sự an ủi dịu dàng của Hàn Băng, cô mới cẩn thận nhận lấy chiếc ghita, ngẫm nghĩ một hồi, dùng hết dũng khí nhìn Lục Tân:
"Ca ca, ta hát cho ngươi nghe nhé?"
Lục Tân cầm một cốc bia lên, tươi cười gật đầu, đáp:
"Được chứ, ta thích nghe ngươi hát."
Diệp Tuyết sợ hãi ôm ghita, chậm rãi chơi đàn.
Giọng ca non nớt, tiếng ghita mềm mại, bia mặn đặc biệt của thành phố Hắc Chiểu.
Trên đường phố vội àng này dần dần trở nên yên tĩnh, cảm giác u ám được xua tan ít nhiều.
Lục Tân lặng yên hưởng thụ sự yên tĩnh trong nháy mắt này, tâm trạng dần buông lỏng.
Quả nhiên mình vẫn yêu cuộc sống.
Đồng thời hắn cũng biết mình cảm thấy bất mãn với viện trưởng, Số Bảy ở điểm nào: Các ngươi muốn đấu thì đấu, nhưng các ngươi bắt một cô gái đập vỡ đàn làm gì chứ?
Số tiền kia có thể tính lên trên người Số Bảy!
"Các ngươi cứ ở trong khách sạn mà chúng ta đã chuẩn bị cho các ngươi, thẳng tới khi trật tự thành phố Hắc Chiểu hoàn toàn ổn định lại"
Sau khi nghe xong một bài hát, Hàn Băng nhẹ giọng nói với Lục Tân:
"Chờ khi tòa thị chính xử lý xong cục diện trước mắt, ta sẽ bảo bọn hắn tìm kiếm cha mẹ của hai đứa, bất kể có tìm được hay không thì cũng phải sắp xếp cho hai đứa một cuộc sống tốt."
Lục Tân gật đầu, hắn rất yên tâm khi Hàn Băng đứng ra xử lý những việc như này.
"Từ vấn đề cả một thành phố sa đọa cho tới việc sắp xếp cho một cặp chị em, Thanh Càng các ngươi cân nhắc mọi việc luôn chu đáo, chặt chẽ như vậy sao?"
Đúng vào lúc này, một giọng nói giòn tan vang lên.
Cùng lúc đó, cửa sổ bằng gỗ đen của quán ăn bị đẩy ra, một người từ trong nhảy ra.
Vù.
Ngay khi bóng người đó xuất hiện, gió âm lạnh thấu xương thổi qua, khiến tất cả những người xung quanh đều cảm thấy lạnh giá.
Vù vù.
Hàn Băng đang nói chuyện với hai chị em cùng Thằn Lằn đang chén chú chén anh với tên đàn em của Quần gia cùng lúc phản ứng lại.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất