Chương 1232: Đã Đồng Ý
Nếu Hạ Trùng đến đây tìm mình, vậy đương nhiên Lục Tân phải lấy thái độ của chủ nhà ra đón tiếp. Chờ cả hai đã ngồi xuống hết, hắn nhiệt tình nói với chủ quán:
"Cho người bạn này của ta một tô mì, thêm một chai bia nữa."
Hạ Trùng nhìn thoáng qua đĩa mì đầu hũ xào thịt mà họ gần như không chạm vào trên bàn, sau đó lắc đầu nói:
"Không cần"
"Cũng đúng, đĩa mì này đúng là rất bình thường"
Thằn Lằn lập tức nhiệt tình mời mọc:
"Uống bia đi, bia ở đây ngon lắm..."
Vừa nói, hắn vừa cầm chai bia bên cạnh lên, ngón tay khẽ động, nắp bia tức khắc bay lên. Hắn ân cần đưa chai bia cho cô.
Hạ Trùng nhìn hắn bằng ánh mắt kỳ quái, miệng từ chối:
"Trong lúc thi hành nhiệm vụ, ta không thể uống rượu."
"Thôi vậy..."
Trên mặt Thằn Lằn hiện vẻ tiếc nuối.
Trái lại Lục Tân vô cùng tán thành nguyên tắc của Hạ Trùng, hắn mỉm cười bắt chuyện:
"Các ngươi đang làm nhiệm vụ gì thế? Có liên quan tới thành phố Hắc Chiểu sao?"
"Không phải, thật ra là bởi vì một nhiệm vụ khác nên chúng ta mới ghé ngang qua đây."
Hạ Trùng ngẩng đầu nhìn hắn:
"Sau khi vào thành phố thì được biết rằng dị biến giả của Thanh Cảng các ngươi đã giúp giải quyết sự kiện ô nhiễm đặc biệt ở đây.
Bởi vì để giữ tính bí mật của nhiệm vụ nên chúng ta không tính gặp các ngươi; nhưng hiện tại, nhiệm vụ bên phía chúng ta nảy sinh chút vấn đề, nên ta lâm thời quyết định tơi đây gặp mặt các ngươi, đồng thời hy vọng các ngươi có thể giúp đỡ chúng ta..."
"Giúp đỡ?"
Lúc này đúng là lúc ngọn lửa nhiệt tình trong Lục Tân cháy hừng hực, nên hắn không chút do dự gật đầu:
"Được"
Hàn Băng và Hạ Trùng đồng thời nhìn về phía Lục Tân bằng ánh mắt quái lạ.
Sau vài giây sững sờ, Hạ Trùng mới phản ứng lại, hỏi:
"Ngươi không hỏi rốt cuộc ta đã nhận nhiệm vụ gì sao?"
Lục Tân ngẩn ra, không biết mình đã làm sai điều gì.
Thế là hắn ngoan ngoãn hỏi:
"Vậy nhiệm vụ của các ngươi là gì?"
Bên cạnh, ánh mắt Hàn Băng nhìn Lục Tân trở nên hơi u oán.
Mệt tim thật sự...
Khi nghe thấy câu hỏi của Lục Tân, Hạ Trùng cũng cạn lời mất vài giây, dường như đang tự hỏi xem phải trả lời thế nào.
Qua một lúc sau, cô mới mở miệng hỏi:
"Muốn nói rõ ràng chuyện này cần một ít thời gian, để ta sau họ đi chuẩn bị vài việc trước đã."
Nói xong, cô giơ tay lên, vẫy tay về phía nóc nhà cách đó xa xa.
Thần Lằn thoáng nhìn theo, rồi lặng lẽ lắc đầu với Hàn Băng.
Kỳ thật Thằn Lần đã sớm đưa mắt ra hiệu cho Hàn Băng và Lục Tân, chỉ là Hàn Băng thì hiểu ý rồi, nhưng Lục Tân lại không có phản ứng gì.
Với nhanh nhạy của Thần Lằn, hắn đã sớm phát hiện, sau khi Hạ Trùng xuất hiện không lâu, trên nóc các tòa kiến trúc xung quanh, cũng như phía sau cửa sổ của hai căn hộ mà chủ nhà say như chết, có vài người quái lạ lặng lẽ xuất hiện Những người đó có dáng người cao lớn, trên người mặc nguyên bộ đồ vũ trang không rõ được làm từ chất liệu gì; ngay cả mũ giáp cũng được che chắn kín mít, trông như một khối cầu màu đen không có chút khe hở nào, thoạt trông rất có cảm giác khoa học kỹ thuật.
Họ giống như không phải người sống, cứ thế lặng im quan sát nhóm Hạ Trùng, như muốn bao vây họ lại.
Tận đến khi Hạ Trùng vẫy tay, họ mới lặng lẽ rời đi, chút động tĩnh cũng không có, hệt như biến mất tại chỗ vậy.
"Những người đó và cô gái nhỏ thích khoe chân này là cũng một nhóm hả?"
Lục Tân cũng để ý tới mấy người đó, hắn nghĩ thầm trong lòng, nhưng không mở miệng hỏi.
"Đó là tiểu đội m Không"
Sau khi vẫy tay ra hiệu cho họ, Hạ Trùng bình thản giới thiệt, hệt như đã biết Lục Tân họ đã phát hiện từ sớm.
"Tiểu đội m Không?"
Thằn Lần giả vờ tò mò, hỏi:
"Đó là thứ gì?"
"Là một loại vũ khí kiểu mới."
Hạ Trùng trực tiếp giải thích:
"Trước đó hắn là các ngươi cũng từng nghe nói rằng vì để giúp các thành phố Cao Tường lớn xử lý những chuyện liên quan tới vùng cấm, viện nghiên cứu đã đồng ý sẽ cung cấp một vài loại vũ khí kiểu mới để trợ giúp. Trong đó tất nhiên là có các loại vũ khí plasma kiểu mới, nhưng phần lớn vẫn là tiểu đội m Không.
Chỉ là những thông tin cụ thể hơn thì chính các ngươi phải đi hỏi nhân viên liên quan, chứ ta không thể nói thẳng cho các ngươi biết."
"Ô ð"
Người ta đã không nói, Lục Tân cũng không muốn hỏi, chỉ là tò mò nói:
"Nếu đã vậy, sao ngươi không mời họ qua đây ngồi một lát?"
Hạ Trùng nghe xong cũng sửng sốt một hồi, sau đó lắc đầu từ chối:
"Cảm ơn ý tốt của ngươi."
"Nhưng họ không giống với chúng ta, sẽ không qua ngồi một lát"
"Với lại họ rất cứng nhắc, nên cho dù là ta chủ động tới tìm ngươi, họ cũng phải chạy theo tới đây nhìn một cái, sau khi xác định rằng ngươi đã đồng ý lời thỉnh cầu của chúng ta, họ mới yên tâm. Ta bảo họ rời khỏi là để họ đi làm một vài công tác chuẩn bị cho nhiệm vụ trước."
"À thì... vẫn còn chưa đồng ý mà nhỉ?"
Hàn Băng nghe đến đây thì không nhịn được nữa, mở miệng cắt ngang.
Hạ Trùng nhìn Hàn Băng, lại quay sang nhìn Lục Tân, lục lọi trí nhớ một chút, sau đó khẳng định chắc nịch:
"Hắn đã đồng ý rồi.