Chương 1233: Giao Dịch Linh Hồn
"Ngay trước khi hỏi nhiệm vụ của chúng ta là gì đó..."
Hàn Băng lập tức không biết phải nói gì, đành quay sang nhìn Lục Tân bằng ánh mắt u oán thêm lần nữa.
"Trước khi ta nói cho các ngươi biết nhiệm vụ lần này là gì..."
Hạ Trùng trầm ngâm hồi lâu, như đang suy nghĩ xem nên nói thế nào mới có thể kể rõ đầu đuôi mọi chuyện rồi nói với Lục Tân:
"Trước đó, ta muốn hỏi một câu là ngươi giải quyết sự kiện ô nhiễm ở thành phố Hắc Chiểu thế nào vậy? Bởi vì khả năng cao là chuyện này có liên quan tới nhiệm vụ của ta."
"Chuyện này..."
Lục Tân không biết có được nói ra hay không, thế là vô thức liếc mắt về phía Hàn Băng.
Hàn Băng cảm thấy áp lực trên vai tương đối lớn, cô ngẫm nghĩ một hồi, mới lặng lẽ gật đầu, ý là có thể nói.
Dù sao điều Hạ Trùng muốn hỏi là "sự kiện ô nhiễm đặc biệt"
ở thành phố Hắc Chiểu chứ không phải sự kiện "Đại ma vương khủng bố" đang phát sinh bây giờ.
Lục Tân tin chắc bản thân sẽ không lỡ lầy, lúc này mới cười nói:
"Kỳ thật cách giải quyết của chúng ta rất đơn giản. Đầu tiên, chuyên viên của chúng ta sẽ tiến hành phân tích thông tin về sự kiện thành phố Hắc Chiểu, sau đó đưa ra một bản kế hoạch điều tra tỉ mỉ, kế đó là sưu tập tài liệu, cuối cùng suy đoán ra được sự kiện mất ngủ ở thành phố này có liên quan tới hắc thảo, sau đó chúng ta lập tức... cố tình để lộ sơ hở, dẫn dắt đối phương tìm tới chúng ta..."
"Sau khi họ tìm được chúng ta, chúng ta cũng phát hiện được chút manh mối từ đối phương, kế tiếp, dựa vào việc cả thành phố cuồng hoan tập thể trong vô thức, căn cứ vào đặc điểm người bị ô nhiễm sẽ tự đồng tiếp cận nguồn ô nhiễm, chúng ta đã tìm ra nguồn gốc gây ra sự ô nhiễm của thành phố này... Sau đó giải quyết sạch sẽ."
Nói xong, hắn nghiêm túc nhìn về phía Hạ Trùng, còn gật đầu một cái, ý là nói xong rồi đó.
Trên mặt Hạ Trùng hiện rõ về ngơ ngác:
"Có vậy thôi?"
"Đúng vậy."
Lục Tân thản nhiên nhìn cô:
"Rất đơn giản, đúng không?"
Qua một hồi lâu, Hạ Trùng mới yên lặng gật đầu:
"Quả thật rất đơn giản..."
Sau khi Thằn Lần và Hàn Băng nghe xong lời kể của Lục Tân, cả hai cũng sửng sốt vài giây.
Hàn Băng nghĩ thầm trong lòng, so với ngài Đan Binh thì phần báo cáo nhiệm vụ mà mình chuẩn bị có phải hơi phức tạp quá rồi không?
Thần Lằn nghĩ trong đầu:
"Đúng là đơn giản thật..."
"Nếu cô gái nhỏ mặc dù không cao nhưng tỉ lệ cơ thể lại hoàn mỹ đến đáng sợ này cũng có thể xâm nhập vào sào huyệt quái vật để thu thập tin tức, sau đó toàn thân trở ra, thậm chí bắt cóc một con trở về, rồi trong lúc đánh nhau với quái vật tinh thần có thể xuất động cả nhà cùng xông lên, đè ép đối phương ở mọi mặt, thậm chí vào lúc gần kết, khi tìm thấy nguồn ô nhiễm tinh thần, chỉ cần động động tay đã có thể che giấu toàn bộ người trong thành phố..."
"Ấy? Lúc đó đội trưởng đã giấy toàn bộ người trong thành phố thế nào nhỉ?"
"Bỏ đi, chuyện này cũng không quan trọng mấy đâu..."
Trong lúc hai người đắm chìm trong suy nghĩ của bản thân, Hạ Trùng cũng đang trầm ngâm suy nghĩ.
Trước lúc mở miệng, cô quay đầu nhìn hai chị em Diệp Tuyết cùng Diệp Tiểu Vũ. Hai chị em lập tức bị chị gái nhỏ có khuôn mặt vô cảm này dọa sợ, lặng lẽ bưng chén đĩa dời sang bàn ăn bên cạnh. Mấy gã đàn em muốn tiến lên nịnh nọt không hiểu sao cũng thấy lạnh người, thế là lặng lẽ rời đi.
Chỉ một cái cau mày mà đã khiến trong phạm vi bốn mét xung quanh không còn lấy một bóng người.
"Nếu vậy, có lẽ cách xử lý nguồn ô nhiễm đặc biệt ở thành phố Hắc Chiểu của ngươi quả thật có chút liên quan tới nhiệm vụ của chúng ta"
Hạ Trùng nghĩ ngợi vài giây, sau đó khẳng định:
"Do đó, ta có nói cho các ngươi biết về nhiệm vụ của chúng ta cũng chẳng sao."
"Chúng ta đang điều tra một vài chuyện liên quan tới việc giao dịch linh hồn"
"Có người đang dùng cách này để xây dựng nên một địa ngục chân chính"
"Giao dịch linh hồn?"
"Địa ngục?"
Lục Tân, Thần Lằn, và cả Hàn Băng đều đang nghiêm túc lắng nghe những lời Hạ Trùng nói, chỉ là dù thế nào thì họ cũng không ngờ rằng bản thân lại chẳng hiểu những lời Hạ Trùng vừa thốt ra khỏi miệng có nghĩa gì cả. Linh hồn thì giao dịch thế nào được? Tạo ra một địa ngục chân thực là ý gì?
Im lặng vài giây, Thằn Lằn ngạc nhiên hỏi lại:
"Cụm từ ngươi vừa nói chẳng lẽ là tên gọi của thứ gì đó?"
Hạ Trùng lắc đầu:
"Không phải, ý trên mặt chữ luôn đó, một việc có liên quan tới chuyện buôn bán linh hồn"
"Mà địa ngục cũng giống như những gì các ngươi biết, không khác chút nào. Ô đó không có mặt trời, âm u tăm tối, gió lạnh càn quét khắp nơi, tiếng than khóc, la hét quần quanh bên tai hoài không dứt, những thứ quỷ dị, bí ẩn xuất hiện tầng tầng lớp lớp mãi không hết như là có thể nhìn thấy một người đã chết, cũng có thể gặp được thẩm phán cuối cùng. Xét về phương diện nào đó, họ đang xây dựng một nơi mà trong suy nghĩ của người thường, đó là nơi mà không một người sống nào có thể chạy thoát, kiểu gì rồi cũng phải tới...