Chương 1240: Sứ Giả Địa Ngục
"Ngươi còn nhớ không?"
Hạ Trùng mặt không đổi sắc, bình tĩnh giới thiệu:
"Họ đều là người đã từng hợp tác với nhau lúc ở thành phố Thủy Ngưu. Bởi vì biểu hiện của cả ba chúng ta khi xử lý sự kiện Hắc Đài Bàn kia không tệ nên chúng ta cùng được viện nghiên cứu lựa chọn. Chỉ là tuy rằng ba người chúng ta cùng gia nhập viện nghiên cứu, nhưng với cương vị là người dẫn dắt nhiệm vụ lần này, chức vị của ta vẫn cao hơn hai người đó một chút..."
"Khu, chính thức giới thiệu một chút, đây là Dao Giải Phẫu, còn đây là Thuần Thú Sư"
Lục Tân thở phào nhẹ nhõm, vừa nãy hắn thật sự không nhớ ra nổi biệt danh của họ.
Dưới tình huống quên tên người ta mà còn phải lên tiếng chào hỏi thì đúng là thật lúng túng...
"Xin chào, xin chào..."
Sau khi nhiệt tình chào hỏi cũng như gọi chính xác tên hai người, quan hệ giữa ba người như thân thiết hơn hẳn.
Dao Giải Phẫu rất nhiệt tình, chủ động nắm tay Lục Tân, ra vẻ thân thiết nói:
"Lần gặp mặt trước ta đã cảm thấy ngài Đan Binh rất gần gũi, hiện tại biết được những việc ngươi đã làm ở thành phố Hắc Chiểu thì càng khẳng định bản thân không nhìn lầm người...
Ngươi nhất định là giống như chúng ta vậy."
Thuần Thú Sư cũng cười hì hì quan sát Lục Tân một lượt rồi nói:
"Em trai, vừa nhìn đã biết ngươi không phải người thường rồi."
Phản ứng đầu tiên của Lục Tân là rốt cuộc họ đang khen hay là chửi xéo mình vậy?
Thấy nụ cười khâm phục trên mặt họ, cuối cùng hắn mới từ từ hồi thần, chắc là đang khen hắn, nhỉ?
"Được rồi, giờ không phải lúc liên hệ tình cảm đâu."
Mặt Hạ Trùng lạnh xuống, nhắc nhở một tiếng, rồi nói tiếp:
"Chuẩn bị thế nào rồi?"
"Chắc là gần xong rồi, nhỉ?"
Dao Giải Phẫu trả lời, giọng hơi ngập ngừng, không chắc, đồng thời tay kéo một cánh cửa, mở ra một căn phòng khác.
Cách một cách cửa, nhưng bên này là phong cách châu âu cổ điển hoang dại, bên kia cánh cửa lại là một loạt dụng cụ tinh vi, phức tạp với đủ loại màn hình LCD...
Trong phòng có mấy người lính đội mũ giáp, mặc đồ vũ trang màu đen, nghiêm túc quan sát màn hình. Trên đó hiển thị từng đường nét đứt và những chấm đỏ nhấp nháy liên tục.
"Đã tra được tung tích của con quái vật tinh thần kia chưa?"
Hạ Trùng bước vào phòng, sau đó lập tức hỏi hai thành viên thuộc „tiểu đội m Không" đang ngồi trước máy tính.
Hai thành viên kia không trả lời, một người trong đó lẳng lặng ngẩng đầu, liếc mắt nhìn Lục Tân.
"Vị này là ngài Đan Binh, là chi viện mà ta mời tới."
Hạ Trùng nói nhanh:
"Hắn vốn là dị biến giả mà viện nghiên cứu từng gửi lời mời gia nhập câu lạc bộ nhân tài cao cấp, có quan hệ hợp tác với viện nghiên cứu, không tính là người ngoài. Hơn nữa chúng ta đã bàn xong điều kiện, cho nên không cần giấu hắn những tin tức liên quan."
Hai thành viên của tiểu đội m Không không nói thêm câu nào nữa, giọng điệu không chút phập phồng lên xuống, nhanh chóng trả lời:
"Đã tìm thấy tung tích của quái vật tinh thần có danh hiệu Sứ Giả Địa Ngục".
"Chỉ là thời gian của chúng ta không còn nhiều nữa"
"Một giờ trước, Sử Giả Địa Ngục vừa mới đi qua trấn nhỏ Đất Đỏ cách đây hai trăm ki-lô- mét, sau khi tính toán quỹ tích chuyển động của nó, chúng ta phát hiện từ lúc nó đổi hướng đi về phía nam, tốc độ di chuyển bỗng nhanh hơn. Dựa theo tốc độ hiện tại, dự tính khoảng mười hai tiếng sau, nó sẽ vượt qua biên giới, tiến vào Hỗn Loạn chi địa, tức là, chúng ta tốt nhất phải bắt được nó...
"Trong vòng mười tiếng tới!"
"Mười tiếng?"
Nghe vậy, Hạ Trùng khẽ cau mày.
Cô hơi cúi người, nghiêm túc quan sát số liệu trên bản đồ điện tử, mày cau lại chặt hơn.
Ngay cả Lục Tân cũng không ngờ nhiệm vụ lùng bắt của các cô lại gấp gáp như vậy. Theo những gì hắn biết về nhiệm vụ lần này của các cô, đầu tiên là cần tính toán hướng đi của con quái vật tinh thần kia, tiến hành ngăn chặn, sau đó còn phải bày thiên la địa võng trên đường lui của nó nữa. Lượng công việc nghe thôi đã biết lớn, hơn nữa còn không chấp nhận có quá nhiều sai sót, nhiều việc như thế mà phải hoàn thành xong chỉ trong vòng mười tiếng thôi sao?
Hắn khẽ cau mày, nhớ tới vừa nãy nghe được một cụm từ lạ nhưng có vẻ là trọng điểm, hắn tò mò hỏi:
"Biên giới là gì?"
Hạ Trùng hơi thẳng lưng lên, giải thích:
"Khu đất miền nam Hỗn Loạn Chi Địa, thuộc quyền quản lý của tập đoàn khai thác Hỏa Chủng."
Lục Tân nghĩ ngợi một lúc, hỏi lại:
"Tập đoàn khai thác Hỏa Chủng?"
Hạ Trùng cau mày:
"Ngay cả tập đoàn khai thác Hỏa Chủng mà ngươi cũng không biết?"
Lục Tân lập tức cảm thấy hơi xấu hổ, nói:
"Kỳ thật, ta là một người... khá thích ru rú trong nhà..."
Hạ Trùng và Dao Giải Phẫu, Thuần Thú Sư, ba người lẳng lặng nhìn Lục Tân. Họ bỗng cảm thấy hình như kiến thức xã hội của vị Đan Binh thần bí tới từ Thanh Cảng này không xứng với thực lực của hắn.
Dù vậy, cô vẫn kiên nhẫn giải đáp cho Lục Tân:
"Sở dĩ nhiệm vụ lần này lại gấp gáp như vậy là vì căn cứ vào hướng di chuyển của con quái vật tinh thần này, phỏng chừng không bao lâu nữa nó sẽ tiến vào Liên Minh miền nam, một nơi vô cùng hỗn loạn, mất trật tự"
"Mà Liên Minh miền nam cũng chính là khu vực trực thuộc Tập đoàn khai thác Hỏa Chủng""
"Tuy tập đoàn khai thác và Liên Minh cũng có quan hệ hợp tác, nhưng nó cũng không phải một thành viên của liên minh"
"Hơn nữa khu đất do tập đoàn khai thác quản lý rồng rắn lẫn lộn, có Quê Hương Chân Thật, hội Bạch Nhật, miếu Hồ Tiên,... tầm khoảng mười mấy tổ chức thần bí đều trộn lẫn trong đó, một khi quát vật tiến vào đấy, rất có thể nhiệm vụ lùng bắt của chúng ta sẽ bị vô vàn nhân tố không xác định ảnh hưởng"