Chương 1242: Nghĩ Cái Gì
Hạ Trùng nói:
"Trong trấn nhỏ có khoảng bao nhiêu người?"
Thành viên tiểu đội m Không thao tác máy móc một chút, sau đó đưa ra một con số:
"Khoảng ba mươi nghìn người."
Hạ Trùng gật đầu, mắt dán chặt vào điểm đỏ, lâm vào trầm tư.
Lục Tân cũng nhìn chằm chằm vào điểm đỏ kia, bày ra tư thế như đang nghĩ ngợi, thể hiện rằng bản thân thật sự nghiêm túc làm việc.
Chỉ là hắn không biết Hạ Trùng đang suy nghĩ cái gì.
Dao Giải Phẫu đứng bên cạnh yên lặng quan sát sắc mặt và hành động của cô, dường như đã nhận ra gì đó, nhưng không nói toạc ra mà nhỏ giọng thầm thì, giải thích cho Lục Tân:
"Con quái vật tinh thần kia là do một thành viên thuộc tổ chức thần bí nào đó hiến tế mà thành, có hơi khác so với những quái vật tinh thần thông thường khác, tuy nói cường độ tinh thần khoảng một trăm nghìn, nhưng con số đó sẽ giảm dần theo thời gian.
"Vì vậy cách một đoạn thời gian, nó phải ô nhiễm người khác để duy trì sự hằng định cho cường độ tinh thần của mình"
"Đặc điểm này cũng là thứ quyết định hướng đi của nó, nó cần phải đi qua vài điểm tập kết có người ở mới được."
"Mà nếu chúng ta muốn vây bắt nó, tất nhiên là phải tiến hành ở những điểm tập kết như vậy. Trấn nhỏ Đất Đỏ có đủ lượng dân cư cho nó ô nhiễm, gần đó vừa hay không có những điểm tập kết khác. Nên nếu con đường phía trước của con quái vật bị ngăn chặn, nhất định nó sẽ quay lại đây."
"Nhưng nếu chúng ta muốn bày thiên la địa võng, một là phải suy xét đến địa hình, hai là trình độ phối hợp của cư dân ở đó. Trấn nhỏ Đất Đỏ này có chừng ba mươi nghìn người, đã được xem là một nơi có dân cư đông rồi, dân phong cũng khá là mạnh mẽ, có thể sẽ không đồng ý phối hợp với công việc của chúng ta."
"Nếu chúng ta dồn quái vật về đây để vây bắt, một khi nó mất không chế, ba mươi nghìn người này sẽ bị rơi vào nguy hiểm"
"Mà con số ba mươi nghìn này cũng đã vượt ra khỏi khả năng gánh vác của chúng ta."
Bấy giờ Lục Tân mới hiểu ra, nói:
"Vậy phải làm sao bây giờ?"
Dao Giải Phẫu nói:
"Còn làm sao được, chắc chắn vẫn phải thiết lập vòng vây ở đây, chúng ta đâu còn lựa chọn nào khác."
Lục Tân giật mình, cẩn thận liếc nhìn Hạ Trùng, hỏi nhỏ:
"Vậy cô ấy còn đang suy nghĩ cái gì?"
Dao Giải Phẫu cười nói:
"Tiểu đội trưởng Hạ Trùng có một nhược điểm giống người thường đó là dù không phải vấn đề cần lựa chọn, cô ấy cũng sẽ cân nhắc rất lâu. Sau đó ở thời điểm cuối cùng không thể không đưa ra quyết định, cô ấy sẽ dặn dò một vài điều mà chúng ta vốn đã biết rồi, nhưng dù nghe lại cũng không cảm thấy phí thời gian."
Lục Tân lập tức quăng cho Dao Giải Phẫu một ánh mắt khó hiểu.
Dao Giải Phẫu nhún vai, nói:
"Không chỉ mình đội trưởng Hạ Trùng đâu, rất nhiều người trên thế giới cũng giống vậy mà."
Lục Tân vẫn chưa hiểu lắm, nhưng sau khi suy nhĩ một hồi, hắn gật đầu nói:
"Ngươi nói nghe rất có lý:
"Được rồi..."
Quả nhiên, sau hai phút suy tư, Hạ Trùng trịnh trọng gật đầu:
"Chọn chỗ đó đi."
Dao Giải Phẫu lập tức nháy mắt với Lục Tân, hệt như đang nói:
thấy chưa, ta không nói sai đúng không?
Hạ Trùng lại nói thêm:
"Nhưng nếu đã chọn dựng vòng vây ở đây, vậy nhất định phải chú ý tới sự chặt chẽ cũng như hiệu suất làm việc. Một khi con quái vật tinh thần kia tìm được cơ hội rải rác ô nhiễm, tất cả người dân của trấn nhỏ Đất Đỏ đều sẽ bị ảnh hưởng..."
"Mặt khác, trấn nhỏ Đất Đỏ ở rất gần Hỗn Loạn chi địa, chỉ sợ sẽ không dễ dàng đồng ý phối hợp với chúng ta."
"Đầu tiên phải giải quyết vấn đề này trước đã."
Lục Tân lập tức quay sang nhìn Dao Giải Phẫu, thật sự có hơi khâm phục hắn rồi đấy.
"Chuyện thuyết phục cư dân ở trấn nhỏ Đất Đỏ phối hợp cứ giao cho ta đi"
Đúng lúc này, sau khi Thuần Thú Sư nghe xong lời Hạ Trùng, cô gật đầu, cười tủm tỉm lên tiếng:
"Thuyết phục là nghề của ta mà."
Lục Tân vô thức liếc mắt nhìn cô, trong lòng luôn cảm thấy hai chữ "thuyết phục" của cô không hề giống với những gì mình hiểu.
"Vậy chuyện bố trí vòng vây cứ giao cho ta."
Dao Giải Phẫu cũng cười cười giơ tay, nói:
"Trong vòng ba tiếng, ta nhất định sẽ hoàn thành xong nhiệm vụ.
"Tốt lắm"
Hạ Trùng gật đầu, vóc dáng không cao nhưng cực kỳ uy nghiêm.
Cô quay đầu nhìn Lục Tân, nói:
"Nếu vậy, ta sẽ phụ trách dẫn ngài Đan Binh tới..."
Ánh mắt quét qua bản đồ điện tử, nhanh chóng xác định một địa điểm, sau đó giơ tay chỉ thẳng vào nơi đó, cô nói:
"Chỗ này:
"Xin ngài Đan Binh chú ý cho, ép con quái vật kia phải quay đầu đi trở về chính là khâu quan trọng nhất trong kế hoạch của chúng ta"
"Điểm mấu chốt để kế hoạch thành công chính là con quái vật kia vừa nhìn thấy ngươi thì lập tức quay đầu về lại đường cũ."
"Bằng không dù nó đổi hướng sang đâu cũng sẽ khiến kế hoạch vây bắt của chúng ta mất đi tác dụng"
Đối diện với cái gật đầu đây trịnh trọng của cô, Lục Tân cũng nghiêm túc gật đầu đáp lại:
"Rõ."
Hạ Trùng tiếp tục im lặng, như đang suy nghĩ chuyện gì.
Lục Tân đưa mắt về phía Dao Giải Phẫu.
Dao Giải Phẫu nói bằng giọng cực nhỏ, chỉ đủ để hai người họ nghe thấy:
"Cô ấy đang nghĩ xem mình còn quên gì nữa hay không..."