Chương 1272: Tiện Tay
Lục Tân nghe xong thì vội vàng giải thích giúp tổ trưởng Long một câu:
"Hắn nói hắn là người của hộp đen, còn nói việc này là việc tư"
"Có quỷ mới tin hắn."
Dao Giải Phẫu nói:
"Nếu như chúng ta làm nhiệm vụ thất bại, thậm chí còn rơi vào tay địch thì chúng ta cũng sẽ nói việc mình làm là việc tư"
"Nếu như hắn là người của Hỏa Chủng, còn nói mình là người của Hộp Đen, vậy thì có thể chứng minh được một chuyện."
"Hắn là người của Hỏa Chủng, cũng là người của Hộp Đen"
Lục Tân không biết nên nói gì, nhưng lại cảm thấy lời này rất có lý.
Vị bằng hữu ở thành phố trung tâm này cũng thông minh thật chứ, Lục Tân cảm thấy người này chính là người thông minh trong những người mà hắn đã gặp.
Không những thế còn nhiệt tình, lại hào phóng.
Ngoại trừ cái tật chấm máu trong hiện trường để bỏ vào miệng mút ra thì thật sự rất hoàn mỹ.
Lục Tân nhìn hắn, đột nhiên có cảm giác như thấy được đồng loại.
"Ừm, đúng là giống hệt với báo cáo."
Sau khi kiếm tra xong hiện trường thì Hạ Trùng mới gật nhẹ đầu, tuy vẻ mặt của cô vẫn lạnh như băng, nhưng lại không phải là loại cách người ngàn dặm mà là loại lạnh lùng vì bất ngờ và không biết làm sao.
Cô từ từ quay đầu, nhìn Lục Tân, hỏi một vấn đề:
"Sao ngươi làm được như thế?"
Nghe cô hỏi thế, thuần thú sư đứng bên cạnh nàng, thậm chí mấy chiến sĩ của quân đội Phụ Không thoạt nhìn cũng không phải là kể tò mò cũng đều quay đầu nhìn Lục Tân, dù mọi người không nói, nhưng sự tò mò trong đôi mắt cũng đủ để nói rõ vấn đề.
Một con quái vật tinh thần không có hình thể, tốc độ cực nhanh, cường độ tinh thần lại lên tới mười vạn.
Một tiểu đội phản ứng cấp 2 của công ty Hỏa Chủng, được trang bị đầy đủ vũ trang, thậm chí còn có cả đạn đặc thù và một số đồ vật quỷ dị...
Kết quả đều bị hắn một thân một mình, không một tiếng động, bắt hết?
"Ta bắt họ bằng cách..."
Dưới ánh mắt của tất cả mọi người, Lục Tân trả lời thản nhiên:
"Bắt tiểu đội vũ trang trước, sau đó con quái vật này tới."
"Thế là tôi bắt luôn"
Nhưng khi nhìn thấy ánh mắt của Hạ Trùng càng lúc càng dọa người, hắn ngượng ngùng bồi thêm một lý do:
"Thật ra chuyện này cũng vô cùng nguy hiểm"
"Vũ khí của họ rất lợi hại, phản ứng của con quái vật cũng rất nhanh, năng lực lại kỳ lại, suýt chút nữa là đã... để chúng chạy rồi.
Những lời này của Lục Tân đều là lời thật lòng.
Có thể bắt được con quái vật tinh thần này, quả thật là nhờ vào vận may, có lẽ là nó đã cảm nhận được khí tức của đám người tổ trưởng Long, hoặc là nói nó đã cảm giác được vật gì đó bên này cho nên mới dùng tốc độ cực nhanh chạy tới. Đợi tới khi Lục Tân và nó phát hiện ra nhau thì khoảng cách giữa cả hai chưa đây một trăm mét, cho nên hắn mới có thể thuận tay bắt nó lại.
Nếu như là tình huống bình thường, dựa vào sự cảnh giác của nó, nhất định là sẽ đứng từ xa thăm dò để có thể tùy thời chạy trốn.
Ừm, nói như vậy, vị tổ trường Long này đúng là đã giúp được một việc lớn.
Nhưng đám người Hạ Trùng nghe Lục Tân giải thích xong thì ánh mắt càng kỳ lạ, không khí càng im lặng.
Hạ Trùng thậm chí còn cau mày nghĩ: Có phải cách lý giải của mình có vấn đề hay không?
Nếu không sao cứ có cảm giác có gì đó lạ lạ vậy?
"Hô..."
Cũng may, Hạ Trùng là một người có phản ứng khá nhanh, cô rất nhanh đã điều chỉnh được tâm trạng của mình, duỗi cái tay nhỏ đây thịt tới.
"Dù thế nào cũng rất cảm ơn sự giúp đỡ của ngươi, Đan Binh tiên sinh!"
Nhìn dáng vẻ nghiêm túc của cô, tảng đá lớn trong lòng Lục Tân cũng lập tức rơi xuống.
Ôm một cõi lòng đầy hy vọng, hắn vươn tay ra, trịnh trọng bắt tay với cô:
"Ngươi cảm thấy hiệu suất của nhiệm vụ lần này thế nào?"
"Vượt qua sự mong đợi."
Hạ Trùng chân thành nói:
"Ngươi không cần sự giúp đỡ của chúng ta mà đã bắt được quái vật tinh thần, không những giúp chúng ta tránh khỏi việc tiêu hao nhân lực khi chiến đấu mà còn giúp tiết kiệm được một số lớn đạn dược và vật tư. Không những thế, ngươi còn bắt được nhân viên của công ty Hỏa Chủng và chứng cứ giao dịch của chúng với quái vật, chỉ cần mấy thứ này thì cũng đã đủ chứng minh Hỏa Chủng có quan hệ tới những việc như giao dịch linh hôn."
"Sau khi thẩm vấn kỹ càng thì nói không chừng còn có khả năng hồi được chân tướng của cuộc giao dịch phía sau."
Nghe cô nói vậy, tâm trạng của Lục Tân vô cùng tốt, lấy lại bình tình, hắn cười nói:
"Như vậy..."
"Lần trước đã nói rõ, dù có bắt giữ thành công hay không, thì sau khi về tới thành phố trung tâm, ta sẽ đều chuyển số tiền đó cho ngươi. ' Hạ Trùng trả lời, bỗng nhiên đầu lông mày nhảy dựng, nghi ngờ hỏi:
"Chẳng lẽ ngươi định tăng giá?"
"Sao... Sao có thể chứ?"
Câu nói này làm Lục Tân có hơi xấu hổ.
Hắn quả thật là đang cần tiên, dù sao thì cũng cần phải nuôi cả một nhà, nhưng hắn cũng là người có đạo đức nghề nghiệp...
Dĩ nhiên, nếu như có thêm thì hắn nhất định cũng sẽ không từ chối.