Chương 1319: Hiến Dâng
Bỗng nhiên ý thức được sẽ xảy ra chuyện gì đó, cơ thể hắn đột ngột kéo căng ra, hắn hét lớn:
"Ta còn chưa có được cô ấy....
Khi hắn hét lớn, ánh mắt hắn tuyệt vọng nhìn về một phía.
Ổ phía đó, Trần Vi cũng đang bị khống chế bởi chiếc mũ thuỷ tinh trên đầu.
Ánh mắt họ chạm nhau qua hai lớp thủy tinh trên mũ.
Vốn dĩ Trần Vi rất lo cho Tào Diệp, vì thầm muốn bảo vệ hắn mà thậm chí cô còn vùng vẫy hơn cả hắn.
Nhưng lúc này cô lại bị ánh mắt kia của Tào Diệp dọa sợ.
Khoảnh khắc nhìn thấy ánh mắt của Tào Diệp, đó vừa là loại ánh mắt rực lửa vô cùng mãnh liệt, gần như muốn nuốt chửng cả cô, vừa là ánh mắt của sự tuyệt vọng mà lại vô cùng tham lam...
Ánh mắt này cô rất quen thuộc.
Vì trước kia, đêm nào sau khi tự học về muộn, cô cũng nhìn thấy ánh mắt này ở trong màn đêm.
Dù trong trí nhớ của cô, ánh mắt này vốn thuộc về Trương Vệ Vũ.
Nhưng hiện giờ khi nhìn thấy ánh mắt này của Tào Diệp, cô vẫn vô thức sợ hãi, đồng thời còn cảm thấy chán ghét.
Cuối cùng Tào Diệp nhìn thấy, chính là ánh mắt hoảng sợ và chán ghét của Trần Vi....
Không biết khi nhìn thấy ánh mắt ấy, Tào Diệp cảm thấy thế nào, vì ngay sau đó hắn đã đánh mất chính mình.
Tào Diệp lớn lên ở thành phố Vệ Tinh, đến khi đi học lại mong muốn có được cô gái nhà bên cạnh. Tào Diệp - người chán ghét những người bên cạnh, cũng bị những người bên cạnh xa lánh đã sắp biến mất, tất cả những ký ức của hắn đã bắt đầu bị vặn vẹo, che lấp, rồi biến thành một người khác.
Hắn là một giáo đồ nhận đước sự giáo huấn thần bí từ nhỏ rằng phải nguyện trung thành với thần.
"Mọi thứ đều vì thần..."
Hắn nhắm mắt rồi lại mở mắt, trong ánh mắt lộ ra sự cuồng nhiệt lạ thường:
"Ta sẽ sống lại từ địa ngục."
Đồng thời, hắn liếm nhẹ chiếc răng nanh bên trái rồi cắn chặt.
Chiếc răng thứ ba ở hàng dưới cùng bên trái đúng thật là đã biến thành thứ gì khác.
Hắn đã thay nó từ lúc đi vào tiệm tạp hóa.
Chỉ là sau đó hắn hoàn toàn không nhớ rõ chuyện này, cũng chưa từng nghĩ đến việc kiểm tra răng hàm mình có vấn đề gì không.
Một vị đắng chát xuất hiện trong miệng hắn.
Trong nháy mắt, yết hầu và thực quản của hắn đều như bị thiêu đốt vậy.
"Rắc rắc..."
Chiếc mũ giáp thủy tinh trên đầu Tào Diệp lập tức xuất hiện vết nứt.
Đó là vì bên trong có sức mạnh tinh thần đang nhanh chóng lan rộng, đánh sâu vào trong lớp mũ giáp này.
Vốn dĩ, cường độ tinh thần của người thường chỉ có mười đơn vị, chỉ khi sinh ra biến dị tinh thần mới có thể xảy ra tăng trưởng hàng loạt.
Đó là vì một khắc biến dị có thể trực tiếp hấp thụ lượng lớn sức mạnh tinh thần bên trong Thâm Uyên....
Tào Diệp đã trải qua quá trình này trong thời gian ngắn.
Ánh mắt điên cuồng của hắn trở nên kiên định, bỗng chốc máu tươi từ khóe mắt hắn chảy ra không ngừng.
Ngay sau đó, chiếc mũ giáp thủy tinh đột nhiên nứt toạc, đạn nổ ra tứ phía.
Cùng lúc đó, một thể tinh thần nhợt nhạt chui ra khỏi đầu hắn.
Nó bay lơ lửng giữa không trung, sau đó lại bị một lực lượng mạnh mẽ nào đó hấp dẫn liền bay về hướng đó. Nó cùng với những thể tinh thần khác bay ra từ những nơi khác nhau trong thành phố tụ lại trước người thanh niên đang cầm đồng hồ cát.
Khoảnh khắc này, chiếc đồng hồ lập tức chiếu ra một thứ ánh sáng chói lóa như ánh mắt trời.
Tào Diệp và thể tinh thần của hắn cùng hướng mắt về phía trước, thành kính cầu nguyện.
Tiếp đến, cái bóng đen bên cạnh Lục Tân bắt đầu run sợ cũng xông đến, trong nháy mắt bao phủ toàn bộ.....
Cái bóng của Lục Tân cùng với những thể tinh thần màu trắng tụ bên cạnh chiếc đồng hồ cát va chạm vào nhau, trong khoảnh khắc, từng thể tinh thần lập tức vỡ vụn, hóa thành nhiều vệt sáng trắng tán loạn, nhưng rồi lại tụ về một chỗ, vô cùng hỗn loạn và kịch liệt.
Đến cả Lục Tân cũng hơi bất ngờ.
Sức mạnh của ba Lục Tân giống như một trận lũ, nặng nề và lạnh lẽo.
Nơi nào có nó đi qua đều khiến tất cả sinh mệnh ở đó trở nên tàn lụi, vặn vẹo rồi sụp đổ một cách không thể lý giải được.
Sau khi thể tinh thần do đồng hồ cát triệu hồi bị bóng đen đánh võ thành những vệt sáng cũng không lập tức tiêu tán mà vẫn hội tụ xung quanh nó, tạo nên những dải màu trắng bị lực lượng của bóng đen đẻ ép như những bông hoa đang nở rộ, dường như chúng đã bị giãn căng đến cực hạn nhưng tuyệt nhiên không hề bị vỡ vụn.
Thoạt nhìn thì bóng đen kia đang chiếm thế thượng phong không cần bàn cãi.
Nhưng điều này cũng đủ khiến Lục Tân giật mình...
Vì đây là lần đầu tiên hắn gặp một lực lượng đủ mạnh để giằng co với ba hắn.
Trước kia ba hắn rất nóng nảy, không chỉ gặp ai cũng đánh mà còn đánh ai là người đó khóc ngay?
Vậy rốt cuộc bản chất của lực lượng mà chiếc đồng hồ cát triệu hồi này là gì mà có thể gắng gượng hỗ trợ dưới tay của ba?
Ba Lục Tân cũng rất kinh ngạc.
Bất chợt, dường như ông ấy đang lo lắng sợ bị Lục Tân phát hiện bản thân đang nghi hoặc nên cho lực lượng cuồn cuộn xông về phía trước.
Một hồi âm thanh giống như có vô số lưỡi dao đang ma sát vào nhau vang lên khiến người ta khó chịu ghê gớm.