Mặt Trăng Đỏ

Chương 1327: Phòng 103

Chương 1327: Phòng 103


"Tòa nhà cũ này không phải trống không sao?"
Lục Tân yên lặng suy nghĩ:
"Ít nhất, trong trí nhớ của ta cũng không phải là trống không?
Với suy nghĩ này trong đầu, hắn nghiêm túc quan sát tòa nhà.
Trên bầu trời, mặt trăng đỏ giống như đang lơ lửng trên tòa nhà cũ, dát các viền màu đỏ sẫm cho tòa nhà tối đen Tất cả các cửa sổ đều đen, tĩnh mịch và vắng vẻ.
Điều này tạo nên một sự tương phản mạnh mẽ với ký ức của Lục Tân về khoảnh khắc khi tất cả các cửa sổ của tòa nhà cũ đều được mở ra.
Tại sao tòa nhà cũ lại xuất hiện khi người cầm đồng hồ cát đang dệt ký ức cho hắn?
Bởi vì trong vùng ký ức trống không của hắn, tòa nhà cũ đã chiếm một phần rất lớn, cho nên đây là điều khó tránh khỏi?
Chỉ cần chạm đến vùng ký ức trống không đó, tòa nhà cũ sẽ xuất hiện?
Lục Tân hít một hơi thật sâu và bước vào tòa nhà với rất nhiều câu hỏi trong đầu.
Trong hành lang, không gian vẫn tối đen như mực, ngột ngạt nhưng lại yên tĩnh, một cơn gió lạnh trên lối đi nhẹ nhàng lướt qua người hắn.
Lục Tân cẩn thận cảm nhận cảm giác ở trên hành lang, chậm rãi về phía trước.
Sau lưng hắn, bóng dáng cao lớn của cha và bóng dáng mảnh mai của em gái hắn cũng đã xuất hiện, đứng cạnh nhau ở đầu hành lang bên kia.
Hai người họ dường như cũng cảm nhận được điều gì đó, cùng tò mò quan sát Lục Tân đi vào hành lang tầng một.
Hai người họ vừa hồi hộp vừa tò mò, nhưng cả hai không ai ngăn cản Lục Tân, mà chỉ là đứng ở cửa hành lang, yên lặng quan sát hắn đang đi về phía trước.
Lục Tân đi từ từ đi qua hành lang, cảm nhận sự im lặng phía sau những cánh cửa ở hai bên.
Sau đó, hắn từ từ dừng lại trước một cánh cửa.
Đây là một căn phòng ở tầng một, vị trí tương ứng với "103".
Lục Tân còn nhớ rõ rằng trong ký ức, chính ở cửa sổ căn phòng này, một bàn tay đột nhiên duỗi ra cướp đi chiếc đồng hồ cát.
Đồng thời, bắt đầu từ phòng này, và các phòng khác cũng trở nên náo nhiệt hơn.
Lục Tân bước chân đi tới trước cửa, nhẹ nhàng đứng lại, quay đầu nhìn về phía cửa phòng, sau đó từ từ đưa tay ra.
Cạch cạch.
Lục Tân vặn mở cửa phòng. Nó cũng giống như các phòng khác, có vẻ như không bị khóa.
Lục Tân ở cửa đứng một lúc, khi gió lạnh trong phòng lướt qua người hắn, hắn mới chầm chậm bước vào trong.
Bàn tay mò mẫm sở soạng trên tường, đầu ngón tay của hắn chạm phải một vật sân sùi, có cảm giác như còn sống vậy. Ngay khi đầu ngón tay của hắn vừa chạm vào, vật kia đã căng cứng lại, thậm chí là bởi vì sự đụng chạm của hắn, xuất hiện một cảm giác rùng mình khi một loại sinh mệnh nào đó được kích động Sau đó Lục Tân tìm đến công tắc đèn và ấn nhẹ.
"Tách.."
Ánh sáng ngay lập tức chiếu sáng toàn bộ căn phòng, thậm chí còn có phần hơi chói mắt.
Hiện tại khi ánh sáng chiếu rọi cả căn phòng, một cảm giác chật chợt thoáng hiện lên và nó đã chỉ trong chốc lát tan biến như một cơn thủy triều.
Thứ cảm giác này thoáng qua rất nhanh, dường như ánh đèn cũng không thể bắt kịp.
Vì vậy Lục Tân cũng chỉ kịp nhìn cách bài trí của căn phòng khi ánh đèn sáng lên.
Thoạt nhìn, nó trông giống như một căn phòng rất bình thường với một chiếc ghế sô pha cũ, một chiếc TV lỗi thời, một tấm thảm có những họa tiết sãm màu. Ngoài ra còn có chiếc ghế gỗ cũ kỹ tưởng như chỉ còn tồn tại trong ký ức của những người già, tay ghế vuông vắn đã bị chà sát đến mức bóng loáng.
Trên ghế gỗ không có ai ngồi, nhưng lại có một cái đồng hồ cát, đặt lặng lẽ ở trên đó.
Chiếc đồng hồ cát thậm chí còn khẽ rung động, như thể, trước khi đèn được bật lên, có người nào đó đang ngồi đây và chơi với nó.
"Nó thật sự ở đây.."
Lục Tân lộ ra vẻ hơi ngạc nhiên, từ từ đi tới, cầm trong tay chiếc đồng hồ cát.
Thoạt nhìn, trông nó giống như một chiếc đồng hồ cát thuỷ tinh thông thường, nhưng cát trắng bên trong rất ít, gần như có thể nhìn thấy đáy.
Hắn lắc nhẹ một cái, có âm thanh sột soạt khẽ vang lên.
"Thật kỳ lạ.."
Lục Tân thầm nghĩ trong đầu.
Rõ ràng là người thanh niên kia cầm đồng hồ cát trong tay, chỉ mới bị phát hiện ban nãy, rồi đánh mất chiếc đồng hồ cát trong trận chiến với hắn.
Hơn nữa, nơi diễn ra trận đấu với hắn cũng nằm trong ba con đường bị chặn bởi tiểu đội chi viện của Thanh Cảng.
Thế nhưng trong ký ức của hắn, chiếc đồng hồ cát bị cướp khỏi tay của người thanh niên kia đã thực sự nằm trong căn phòng này từ hơn mười năm trước.
Có những lúc, ký ức lại giống như ảo giác và không thể xác định được là thật hay giả.
Nhưng sự tồn tại của chiếc đồng hồ cát này dường như đang nói cho hắn rằng những điều trong ký ức của hắn đều là sự thật.
Đó là một điều rất bình thường, nhưng bên trong sự vặn vẹo của logic, sự sai lệch về thời gian mang lại cho mọi người một cảm giác rất kỳ lạ.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất