Mặt Trăng Đỏ

Chương 1329: Có Trả Lãi Không

Chương 1329: Có Trả Lãi Không


"Lại còn có cái quỹ này sao?"
Lục Tân lại hơi ngạc nhiên, bất giác nói:
"Vậy trong đó phải có bao nhiêu tiền?"
Nghe xong thấy câu nói theo bản năng của Lục Tân, Hàn Băng hơi sững sờ một chút, sau đó nói:
"Cái này không quan trọng đâu, Đan Binh tiên sinh."
"Quan trọng chính là, Búp Bê lại đột nhiên yêu cầu thanh toán thù lao"
"Tiền tài là đại diện cho dục vọng phàm tục, mà trước đó Búp Bê chưa từng có biểu hiện về phương diện này, cũng chưa từng biểu hiện khao khát những thứ này. Vì thế, cô ấy đột nhiên có hành động như vậy, không khỏi khiến cho tất cả những người có liên quan lo lắng về sự thay đổi của cô ấy...
Lục Tân đã lờ mờ hiểu được dụng ý của Hàn Băng.
Hắn đã nhanh chóng khôi phục phản ứng, trong lòng đột nhiên có chút phức tạp, một chút cảm khái, một chút buồn cười và còn một chút... chột dạ.
"Há, chỉ thế thôi sao, ta thấy ngươi không cần phải căng thẳng như vậy đâu..."
Lục Tân dừng lại một chút rồi mới cười giải thích:
"Có thể không có chuyện gì lớn đâu. Có lẽ Búp Bê vừa hay có việc gì chăng?"
"Ví như là nhắm trúng một món đồ nào đó, hoặc là đột nhiên muốn đi đạo phố, mua một chút đồ ăn vặt..."
"Hoặc là, cô ấy muốn cho người bạn bè nào đó vay tiền chẳng hạn...
Ở đầu dây bên kia, Hàn Băng bất chợt im bặt, không biết đang suy tư điều gì.
Một lúc sau, cô ta mới thì thầm hỏi:
"Đan Binh tiên sinh, có phải là ngươi... vay tiền của Búp Bê không?"
"Hả? ?"
Lục Tân có chút luống cuống, hạ thấp giọng nói:
"Bên cạnh ngươi có người khác sao?"
Đầu bên kia điện thoại, Hàn Băng liếc nhìn đám người xung quanh, ai nấy đầu mang vẻ mặt lo lắng, nói nhỏ:
"Không có"
"Ổ"
Lục Tân cũng thấy yên tâm, và thì thầm giải thích:
"Thực ra, ta chỉ tùy tiện hỏi cô ấy một câu thôi, vì nghĩ là cô ấy làm nhiệm vụ nhiều năm như vậy, cũng không thích mua sắm hay làm việc khác, cho nên có lẽ đã tích góp được rất nhiều tiền.
Cứ để không ở đấy cũng không làm gì..."
"Chúng ta cũng không phải có ý đồ gì, chỉ là hiện giờ chúng ta thực sự kẹt tiền, thế nên đã hỏi thử cô ấy có thể cho vay một chút được không."
"Ta sẽ trả lại..."
Hàn Băng trầm mặc một lúc lâu, rồi nói:
"Ngươi hỏi mượn cô ấy bao nhiêu?"
Lục Tân thở dài:
"Ta cũng chỉ hỏi vay ba triệu thôi. Nói cho cùng, vay nhiều cũng ngại lắm..."
"Ba triệu?"
Hàn Băng có hơi kinh ngạc, thốt lên một tiếng rồi lại hạ thấp giọng, có hơi bất đắc dĩ:
Có chút bất đắc dĩ nói:
"Chỉ có một chút tiền như vậy thì ngươi có thể đề xuất với Đặc Thanh Bộ được mà..."
"Thế thì có phải trả lại không?"
"À à, ý của ta là, như vậy sẽ phải trả cả lãi đúng không?"
Lục Tân vội vàng cười giải thích với Hàn Băng:
"Nhiều như vậy tiền, tiền lãi hẳn là rất cao."
Hàn Băng dường như có phần hơi bất đắc dĩ, một lúc sau, mới cười nói:
"Đan Binh tiên sinh, có lẽ là ngươi có chút hiểu lầm rồi. Ngươi là một nhân tài đặc thù cấp sáu của Thanh Cảng, lại là nhân viên dọn dẹp cao cấp của Đặc Thanh Bộ. Dù là dưới thân phận nào thì cũng là người hết sức quan trọng. Khi ngươi thiếu tiền, có thể đăng ký một khoản vay trừ tiếp từ Đặc Thanh Bộ, hoặc Phòng Hành chính Tổng hợp của Thanh Cảng. Còn lãi suất thì...
"Có thể nói là thấp đến mức gần như không có."
"Vậy tức là vẫn có rồi?"
Lục Tân nghe ra sự không chắc chắn trong lời nói của Hàn Băng, lắc lắc đầu, cẩn thận nói:
"Búp Bê vì chuyện này mà gây náo động lớn sao?"
"Cũng không hẳn là vậy."
Hàn Băng cười giải thích:
"Bản thân chuyện này cũng không lớn, chỉ là có phần hơi đáng sợ.
"Nếu xuất hiện sự bất thường lớn trong tính cách hoặc hành vi của Búp Bê thì đấy sẽ là một vấn đề lớn đối với chính bản thân cô ấy và với kế hoạch thiên quốc đang diễn ra. Vì thế, mới đầu, chúng ta chỉ đang lo lắng về việc tại sao Búp Bê lại có sự thay đổi như vậy, và chúng ta thậm chí còn đang cân nhắc xem có nên sử dụng mối quan hệ đặc biệt của ngươi với Búp Bê để tìm hiểu lý đo tại sao cô ấy làm như vậy hay không, nhưng bây giờ điều đó không thành vấn đề."
"Chỉ cần có lời giải thích hợp logic, chuyện này tự khắc trở thành một chuyện nhỏ thôi."
"Vậy thì tốt, vậy thì tốt"
Lục Tân cũng thở phào nhẹ nhõm:
"Vừa nãy nghe ngươi nói chuyện, ta đã rất lo lắng"
"Không cần lo lắng, Đan Binh tiên sinh, nếu như ngươi cần dùng tiền, thực ra cũng có thể nói với ta một tiếng"
Hàn Băng cười nói:
"Ngoài ra, nếu hiện giờ ngài đang vội dùng tiền vì chuyện tu sửa thì thực ra là không cần thiết. Trước đó, Tô tiên sinh cũng đã nói rồi, tuy việc tu sửa sẽ cần rất nhiều tiền, nhưng không phải bắt buộc phải trả hết tiền thì mới bắt đầu. Hiện giờ, công tác chuẩn bị và thu mua các loại vật liệu khác nhau đã bắt đầu rồi. Các vật liệu ban đầu cho công tác tu sửa đã sẵn sàng rồi.
"Ta vốn cũng muốn hỏi ngươi một chút là ngươi dự kiến khi nào sẽ khởi công?"
Nghe vậy, Lục Tân vừa ngạc nhiên vừa vui mừng, cười nói:
"Ta không thành vấn đề, có thể bắt đầu bất cứ lúc nào."


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất