Chương 1331: Không Chọc Nổi
Giáo sư Trần Lập Thanh có chút lo lắng:
"Cưỡng chế ngăn cản sẽ khiến Búp Bê đau lòng và sinh ra tâm lý nổi loạn?"
"Đây mới là một phương diện"
Giáo sư Bạch nói:
"Õ một phương diện khác thì cả hai người này, chúng ta đều không đủ khả năng chọc giận..."
Những người xung quanh đột nhiên không nói nên lời, họ thất thần nhìn nhau, cho rằng lời này có phần hơi quá.
Nhưng cẩn thận ngẫm lại, lại bất lực thừa nhận, hình như cũng rất có lý...
"Vậy nên, cứ để thuận theo tự nhiên đi..."
Giáo sư Bạch cười nói:
"Từ lần đầu tiên Búp Bê võ kính và xuất hiện ở trước mặt Đan Binh thì chúng ta đã cần phải cân nhắc chuyện này rồi."
"Có lẽ đây thực sự là một vấn đề phức tạp và nó cũng khiến chúng ta không có được cảm giác kiểm soát như vậy. Nhưng chúng ta cũng phải thừa nhận rằng cho tới nay, những thay đổi xuất hiện trên người Búp Bê đều là những thay đổi tốt và là những thay đổi mà chúng ta muốn thấy nhất trước đây..."
"Nếu như họ có tình cảm với nhau, thì chúng ta hãy tôn trọng mong muốn của họ"
"Còn về phần họ sẽ đi đến bước nào, thì cũng là một chủ đề đáng để mong đợi và nghiên cứu...
"Đương nhiên, các ngươi lo lắng cũng là đúng thôi..."
"Vì thế, bình thường nên cho Búp Bê xem thêm những bộ phim giàu triết lý cuộc sống, không nên xem phim thần tượng nữa..."
Những người khác vừa nghe vừa nhìn nhau, vẻ mặt rất kỳ quái, nhưng cuối cùng cũng chỉ có thể gật đầu.
Đây quả thực là một vấn đề rất phức tạp nên chỉ có thể giải quyết một cách đơn giản.
Chỉ có đội trưởng đội bảo mẫu là vẫn còn phẫn nộ và không cam tâm tình nguyện, như là có con heo nhà người ta đột nhập vào nhà của mình và mang theo cây bắp cải thảo trong nhà đi mất, trong khi bản thân mình chỉ có thể bên cạnh quan sát. Một lúc sau, bà ta mới đột nhiên đập bàn đây giận dữ:
"Chuyện khác ta không cần biết, nếu muốn vay tiền, chúng ta có thể cho vay, hoặc là cho thẳng luôn cũng được! Dù sao Búp Bê cũng không phải là không nuôi nổi...
"Nhưng nếu hắn lừa dối tình cảm của Búp Bê, thì xem ta có cầm dao tìm tới tận cửa hay không..."
"Khụt"
Giáo sư Bạch ho khan một tiếng rồi lau nước trên ban và nói:
"Chuyện này chúng ta để sau này hãy nói, sau này hãy nói."
"Điều quan trọng nhất bây giờ là vấn đề sửa chữa mà Đan Binh đề xuất"
"Có thể thấy được, hắn thực sự quan tâm đến vấn đề này và không thể trì hoãn thêm nữa. Mặc dù điều mà trước đó Tô tiên sinh lo lắng rằng hắn sẽ vì áp lực tiền bạc mà dấn thân vào con đường phạm tội đã không xảy ra. Thế nhưng nổi máu lừa đảo để gạt tiền cũng không phải là chuyện tốt...
"Lô vật liệu đầu tiên cũng đã đến nơi rồi, công tác tu sửa đã có thể bắt đầu rồi.
Mọi người đều trở nên nghiêm túc khi nghe những lời đó, đồng thời gật đầu đồng ý.
Giáo sư Bạch nhìn một người đàn ông điềm tĩnh trong bộ đồng phục của bộ phận nghiên cứu phát minh vũ khí mới đang ngồi ở rìa ngoài cùng và nói: "Nếu Đan Binh là muốn để sản xuất các vật phẩm ký sinh cỡ lớn, thì nhiệm vụ tu sửa này sẽ cần ngươi chọn người phù hợp để hoàn thành"
"Đây là một nhiệm vụ cấp A"
"Nếu nội dung công việc tùy thuộc vào hắn thì chỉ cần làm theo danh sách và hoàn thành từng bước."
"Ta chỉ cần nhắc nhở một điều là trong quá trình làm nhiệm vụ lần này, nhất định phải cẩn thận, ta và những người khác trong phòng Hành chính Tổng hợp của Đặc Thanh Bộ đều hi vọng trong quá trình làm nhiệm vụ lần này, ngươi sẽ có thể nhìn thấy rốt cuộc trong tòa nhà cũ đó có cái gì, mục đích tu sửa của Đan Binh là gì. Nhưng ngươi nhất định phải nhớ rõ, nếu trong quá trình tu sửa có gặp phải sự đề phòng hay là sự cảnh cáo rõ rệt..."
",,Vậy thì hãy lập tức từ bỏ mọi ý tưởng nhìn trộm!"
Nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của giáo sư Bạch vẻ mặt, thì người kỹ sư bộ phận nghiên cứu kia lập tức đứng dậy cúi chào như đối mặt với kẻ thù lớn.
"Vâng!"
Việc trang hoàng nhà cửa mà mẹ luôn dặn đi dặn lại cuối cùng cũng bắt đầu rồi.
Sau khi nhận được lời đồng ý của Hàn Băng, Lục Tân rất nhanh được chứng kiến năng lực chấp hành của Đặc Thanh Bộ.
Thời gian vừa mới bước qua ngày thứ hai, mà đã có một đội thi công đứng ở dưới tòa nhà của Lục Tân.
Người của đội thi công ngẩng đầu nhìn tòa nhà cũ trước mặt, cũng không biết là do ảnh hưởng của tâm lý hay là trực giác sinh lý, mà họ cứ cảm thấy dù bây giờ là ban ngày, nhưng tòa nhà cũ này luôn tỏa ra một cảm giác âm trầm lạnh lẽo.
Họ yên lặng kéo cái mặt nạ phòng độc xuống, sau đó buộc chặt ống tay áo của đồ phòng hộ.
Làm xong, họ mới gọi điện thoại mời Lục Tân đi xuống.
Điều lệ thứ nhất khi thi công kế hoạch 'trang hoàng nhà cũ Đan Bình' chính là: Nếu chưa được phép, tuyệt đối không đi loạn.
Lúc nhận được điện thoại thì Lục Tân cũng không có ở nhà, hắn đang ngoan ngoãn đi làm trong công ty.
Vừa nghe đội thi công đã tới dưới lầu, hắn vội vàng cười nói câu xin lỗi, sau đó tìm quản lý Lưu để xin nghỉ.