Chương 1354: Mạng Nhện
Khi hắn nhìn thấy những cảnh quay điên cuồng trong đoạn video giám sát, và con quái vật thép vẫn dám lao về phía trước trong vòng vây của vô số hỏa lực, hắn đã lập tức đưa ra phân tích, rồi đưa ra quyết định dựa trên kết quả phân tích được.
Quyền hạn của hắn vốn chỉ có thể yêu cầu bộ đội phản ứng cấp hai của Hỏa chủng hỗ trợ.
Tuy nhiên, kinh nghiệm sống trong hệ thống hỗn loạn này nhiều năm khiến hắn cảnh giác, lúc này không thể dự tính một cách chính xác Hắn đã thông báo sự việc nghiêm trọng hơn nhiều lần và yêu cầu sự hỗ trợ của lực lượng phản ứng cấp một.
"Ùùù.."
Trong khi nội bộ của Hỏa Chủng vẫn còn ngổn ngang với các báo cáo, Lục Tân cũng không hề lãng phí thời gian.
Hắn Vẫn đang đi nhanh trên con đường dẫn thẳng đến Hỏa Chủng, tranh thủ sự im lặng để tăng tốc hành trình.
Trên đường đi, hắn cũng gặp phải một số chướng ngại vật lẻ tẻ, nhưng khi những vật phẩm ký sinh càng ngày càng hiểu chuyện, đã bắt đầu chủ động ra tay giúp đỡ thì những vật cản này gần như không ảnh hưởng đến hắn. Ngoại trừ Hỏa Chủng trực tiếp cho nổ tung con đường này thì không gì có thể ngăn được hắn lại.
Với tốc độ nhanh như bay như thế, hắn cũng cảm nhận được người đuổi theo phía sau ít dần.
Hắn lại đã chạy được một giờ đồng hồ thế nhưng lại không hề có người nào đến chặn lại.
Ngay cả những phương tiện giao thông lác đác bắt gặp ban nãy trên những con đường xung quanh lúc này cũng gần như biến mất hoàn toàn.
Chỉ thấy ở phía sau có thể lờ mờ nhìn thấy hai chiếc trực thăng vẫn tiếp tục duy trì khoảng cách nhất định, tiếp tục bám theo.
Đối phương không tiếp tục chắn hắn nữa, điều này có nghĩa là gì?
Đồng ý thả cho hắn đi qua?
Lục Tân cũng không tin vào điều này, trái lại, hắn càng bình tĩnh và lái xe lao nhanh về phía trước hơn.
Chẳng mấy chốc, hắn đã đến một nơi chỉ cách thành phố Hỏa Chủng trên bản đồ vài chục cây số.
Nhìn về con đường phía trước, phía dưới vầng trăng đỏ có một vầng sáng lớn, con đường trước mặt đã trở nên thẳng hơn rất nhiều. Nó được gộp lại từ mấy con đường khác, hướng thẳng về nơi có ánh sáng lấp lánh kia, nơi đó chắc hẳn là thành phố Hỏa Chủng.
Đồng thời, cũng vào lúc này, Lục Tân mơ hồ cảm nhận được điều gì đó.
Cô em gái ngẩng đầu lên, ló đầu ra khỏi cửa xe, tò mò nhìn về phía trước.
Ba hắn ngồi ở phía sau cũng ngẩng đầu lên, khuôn mặt tối đen, tia máu nhàn nhạt trong mắt cũng đậm dần.
"Giờ thì vui rồi..."
Cảm ứng của Lục Tân không nhạy bén như họ, nhưng hắn cũng có thể cảm giác được ở trong bóng tối đỏ sẫm phía trước, có một luồng áp lực tinh thần khó tả, giống như một con quái vật ẩn nấp trong bóng tối, yên lặng chờ đợi hắn.
Hỏa Chủng quả nhiên đã bố trí sẵn người để đợi hắn đến...
"Đây chính là lực lượng cao cấp nhất của Hỏa Chủng sao?"
Lục Tân thầm phán đoán trong lòng:
"Khoảng cách còn xa như vậy mà đã có thể mơ hồ cảm nhận được áp lực rồi..."
Hắn thầm nghĩ trồi tăng tốc đi tiếp.
Con quái vật thép đang lặng lẽ một mình đi trên con đường dưới ánh trăng đỏ, hai ngọn đèn sáng xé toạc bóng tối phía trước Cuối cùng, sau khoảng nửa giờ lái xe, Lục Tân nhìn thấy phía trước có một trạm kiểm soát rất lớn, giống như một tòa tháp thép cắt đôi con đường, phía trên rừng thép xuất hiện một trạm kiểm soát khổng lồ, một tấm lưới khổng lồ treo ở đó một cách yên lặng "Mạng nhện sao?"
Lục Tân hơi ngạc nhiên, giảm tốc độ, đồng thời bật đèn rọi sáng xa hơn.
Khi đèn pha quét qua đánh vào tấm lưới lớn, Lục Tân nhất thời hơi kinh ngạc.
Ngay cả em gái ngồi xong xe cũng khẽ "ô" lên một tiếng, biểu hiện rõ ràng là có chút hưng phấn.
Lục Tân đã nhìn thấy hình dáng thực sự của tấm lưới.
Hắn nhìn thấy được tấm lưới cao bảy mươi tám mét treo trên trạm kiểm soát bằng thép giống như tháp đó, chẳng khác gì mạng nhện.
Nhưng tấm mạng nhện này lại được tạo nên từ con người.
Từng người từng người một một dang rộng tay chân trái với lẽ thường, nắm cổ tay hoặc cổ chân của nhau. Những người này trải đều trên không trung, tạo thành những khoảng không có hoa văn giống nhau và có quy luật giống với "mạng nhện"...
Những người kia còn đều là những người sống sờ sờ, họ đang chớp chớp mắt bởi ánh đèn chiếu rọi.
ở giữa mạng nhện là một người phụ nữ tóc đỏ đang nhìn hắn với dáng vẻ uể oải.
"Cọt kẹt"
Lục Tân đột ngột dừng xe lại, đầu ra ngoài và chiêm ngưỡng cảnh tượng hiếm có này.
Làm sao có thể làm một chiếc lưới từ người sống thế này?
Điều này có thể đạt được thông qua khả năng hệ nhện hay sao?
Cấp hai? Hay là cấp ba đây?
"Thật là lợi hại..."
Cô em gái áp sát khuôn mặt nhỏ nhắn vào cửa kính xe, nhìn đến ngây người:
"Ta thích thứ này..."
Trong giọng điệu của cô mang theo một chút phấn khích và một chút đùa nghịch "Chuyện này trông có vẻ không được nghiêm túc cho lắm..."
Lục Tân không nhịn được quay đầu lại nói với em gái của mình:
"Đừng có học theo."
Cô em gái lại không để ý đến hắn.
Lục Tân trầm ngâm một hồi, cũng thu người lại, chậm rãi cầm vô lăng, không biết nên lao tới hay là làm sao