Chương 1356: Chỉ Thế Thôi
Chiếc xe từ từ chạy về phía cây cầu treo bằng thép, hắn cũng có thể cảm nhận được, bên dưới cây cầu, đội quân đang im lặng kia càng lúc càng căng thẳng. Một đôi mắt vừa kinh ngạc vừa sợ hãi đang nhìn chằm chằm vào chiếc xe của Lục Tân dưới tấm kính che, nhưng lại không có ai nổ súng.
Mãi cho đến khi xe của Lục Tân chạy tới trước mặt họ khoảng hai mươi mét, mới có người bật đèn pin đi ra.
Một người có quân hàm khắc hình ngọn lửa trên vai và người lính cầm khẩu súng có hình thù kỳ lạ trên tay đi về phía trước xe của hắn.
Người kia giơ cao tay ra hiệu cho Lục Tân dừng xe lại rồi đi đến phía trước, cảnh giác liếc nhìn Lục Tân đang ngồi ở sau ghế lá.
Sau đó vừa ngạc nhiên vừa nghi ngờ liếc nhìn Dracula, rồi cất tiếng hỏi, trong giọng nói bình tĩnh của hắn có thể nghe thấy sự hoài nghi:
"Thế này là xong rồi sao?"
Dracula ngồi ở băng ghế sau vẻ mặt không kiên nhẫn nói:
"Chỉ là một tên điên mà thôi, còn muốn như thế nào nữa?"
Đối phương bị chặn họng nhưng vẫn còn có chút hoài nghi nói:
"Nhưng vừa nãy ta không thấy ngươi động thủ..."
Dracula lạnh lùng liếc mắt nhìn hắn:
"Nếu như ta bảo ngươi sau khi về nhà cầm súng giết chết vợ con của mình và giết cả người tình và mẹ người tình của ngươi, thậm chí là giết cả đàn chó mới sinh nhà ngươi, rồi sau đó tự sát..."
Cô ta dừng một chút rồi đột nhiên nở một nụ cười kỳ quái:
"Ngươi cũng sẽ không nhìn thấy ta ra tay.
"Hựt"
Sắc mặt người kia lập tức thay đổi, lùi lại mấy bước, ánh mắt nhìn Dracula đây vẻ cảnh giác.
Nhưng hắn không dám chất vấn thêm, rồi liếc nhìn Lục Tân một cái:
"Có phải nên để chúng tôi áp giải người về thẩm vấn hay không?"
"Hả?"
Lục Tân hơi có chút chột dạ, nhưng vẫn cầm chắc vô lăng tỏ vẻ như đang bị khống chế.
Dracula vẫn bình tĩnh, nhìn người kia một lượt từ trên xuống dưới, và đột nhiên nói:
"Ngươi là thuộc bộ ngành nào?"
Đối phương trầm mặc một lúc mới lên tiếng đáp lời:
"Vương Xương Vệ, phó chỉ huy lữ đoàn bốn, lực lượng phản ứng cấp một thuộc bộ phận an ninh của Công ty Hỏa Chủng"
"Phó thôi à?"
Dracula lạnh nhạt nở nụ cười một tiếng:
"Với cấp bậc này của ngươi không có quyền yêu cầu giáo hội Chân Thực giao người. Lúc trước đã thỏa thuận hết rồi, nếu như các ngươi thật sự nghĩ muốn có người này, bảo bộ trưởng của các người đích thân đến tìm ta đi..."
Cô ta nói xong rồi liếc mắt nhìn hắn, nở một nụ cười kỳ lạ:
"Nếu như đến lúc đó hắn vẫn còn toàn thây thì..."
Vẻ mặt của vị phó chỉ huy thay đổi một cách rõ ràng, hắn khẽ nghiêng người một cái về phía sau một cách khó nhận thấy.
Dracula lại nhìn hắn chằm chằm, trong con mắt không bị che đi toáng hiện một tia sáng kỳ lạ.
Giọng nói của cô ta cũng đột nhiên nhẹ nhàng hơn:
"Hoặc là bây giờ, ngươi chọn ta ba người từ trong đám thuộc hạ của ngươi để thay thế. Nhớ là phải còn sống, khỏe mạnh, không có bệnh truyền nhiễm gì, không hút thuốc lá cũng không uống rượu..."
Vừa nói, cô ta vừa nhe răng cười và lè lưỡi liếm nhẹ chiếc răng nanh sắc nhọn của mình.
"Ngươi..."
Vị phó chỉ huy kia bất giác run rẩy, theo bản năng lùi về sau một bước.
Nhìn Dracula giống như đang nhìn một kẻ điên.
"Đi thôi!"
Dracula đột nhiên đanh mặt lại, sắc mặt vô cảm không hề cảm xúc, nâng cửa kính của ghế sau lên, lạnh lùng ra lệnh cho Lục Tân.
Lục Tân làm theo lệnh với dáng vẻ đờ đẫn, từ từ mở máy, lái xe về phía trước.
Nhìn qua gương chiếu hậu có thể thấy được người chỉ huy đang rất rối rắm trong lòng Nhưng khi xe của Lục Tân chuẩn bị va chạm với một người lính canh, hắn vẫn vẫy tay một cái và làm một động tác ra hiệu đã an toàn.
Vì vậy, mọi người bắt đầu chậm rãi tản sang một bên.
Vậy mà có thể để cho Lục Tân đi thẳng qua cầu treo, thậm chí họng súng sũng hạ xuống.
Sau khi đi qua cây cầu treo bằng thép, họ nhìn thấy một con đường dẫn thẳng đến khu đô thị sầm uất.
Trên đường đi, hoàn toàn không có một chướng ngại vật nào.
"Thật sự cứ thế mà đi qua thôi sao?"
Lục Tân vẫn cố kiềm chế, đến khi chắc chắn đối phương không nghe thấy lời của mình, mới thầm kinh ngạc thốt lên, đồng thời liếc nhìn Dracula qua gương chiếu hấu, sự ngạc nhiên và ngưỡng mộ hiện rõ trên gương mặt:
"Sao ngươi có thể làm được như vậy?"
"Rất đơn giản thôi, chỉ cần nắm được một chút điểm yếu tâm lý của người khác là được rồi!"
Dracula nhếch miệng cười đây vẻ đắc ý nhưng lại xua tay giả bộ không để tâm:
"Ta đến sớm hơn các người, từ đầu ta đã nghĩ rằng sẽ có thành viên trong câu lạc bộ không thể vào thành phố Hỏa Chủng một cách trực tiếp. Cho nên, với tư cách là người khởi xướng buổi tiệc, ta phải làm tốt công tác chuẩn bị tiếp đón các thành viên, tự kiếm bừa một thân phận ngoại viện của Hỏa Chủng..."
Lục Tân nghe vậy cũng thấy khá mơ hồ:
"Chuyện này mà cũng có thể kiếm bừa được sao?"
Trong gương chiếu hậu, nụ cười trên khuôn mặt Dracula không thể che giấu được nữa, chiếc răng nanh nhỏ lúc ẩn lúc hiện, nhưng cô ta vẫn cố giữ giọng nói thật bình tĩnh:
"Tìm hiểu rõ lực lượng phản ứng khẩn cấp của Hỏa Chủng vận hành thế nào không phải là xong rồi sao?"