Chương 1360: Tiền Giả
"Gì đây vậy trời?"
Lục Tân ngơ ngác nhìn những dòng tin nhắn liên tục nhảy trong phòng chat.
Thoạt nhìn thì mọi người chỉ đang nói chuyện phiếm thôi, không vấn đề gì lớn nhưng hắn - người đang ngâm mình trong bồn tắm, lại có thể trực quan nhìn thấy trong cảnh đêm nơi thành thị xa hoa từ cửa sổ bên cạnh, đang dần xuất hiện một vài cảnh tượng khác nhau.
Đầu tiên là những đám lửa bốc lên như chiếu sáng cả thành thị.
Ngay sau đó là mơ hồ vang lên tiếng pháo và tiếng súng.
Không lâu sau bỗng nhiên có tiếng còi cảnh báo vang lên rồi vô số xe cảnh sát hướng về ví trung tâm thành phố.
Giây tiếp theo từ vị trí phía tây thành phố, những tòa kiến trúc lớn đột nhiên tối sầm lại như mất điện.
Tùng tùng tùng...
Ngoài cửa sổ có mấy chiếc trực thăng bay về phía tây thành phố.
Sau đó, lại từ phía nam, một tiếng nổ lớn vang vọng khắp cả thành phố, đến nỗi kính cửa sổ bên cạnh cũng phải chấn động.
Lập tức, vài người trong số họ bỗng quay đầu về hướng khác...
"Muốn làm gì đây?"
Lục Tân ngồi cứng đờ trong bồn tắm lớn.
Hắn trơ mắt nhìn thành phố vốn phồn hoa mà tĩnh lặng giờ đây lại chìm trong sự hỗn loạn.
"Những người này đến đây để làm gì chứ?"
Lục Tân thầm cảm thấy cấp bách, mong đợi ba trăm vạn cũng dân suy yếu.
Cũng không biết là nên mừng hay sợ. Bản thân hắn may mắn gặp Dracula trước, nên mới giờ có thể hạnh phúc ngâm mình trong bồn tắm lớn chứ nếu mà chạm mặt người khác thì nói không chừng sẽ bị họ lôi kéo đi làm ba chuyện trái pháp luật rồi.
Cũng không biết mấy tên này gây ồn ào ở thành phố Hỏa Chủng như vậy, còn có thể sống sót đến tham gia họp mặt hay không...
Trong phòng chat, tin nhắn vẫn còn đang nhảy, Con Cú đang hỏi hắn khi nào thì đến đón.
Hồng Vũ Hài cũng gửi tin báo là vừa mới xong việc, hỏi mọi người có muốn tìm một quán nào đó để gặp mặt, uống vài ly.
Cửu Đầu Xà thì gửi vào phòng chat một nhiệm vụ tạm thời, tìm người gặp hắn ở phía tây thành phố, có chuyện cần bàn bạc.
Lục Tân nhìn qua một loạt tin rồi tắt máy liên lạc.
Hắn hơi ngửa người ra sau, tựa vào bồn tắm, phát ra một tiếng cảm khái.
Trong lúc này tuyệt đối không thể giao du với đám người này được, Lục Tân tự cảm thấy bản thân nhất định sẽ bị cuốn vào vòng xoáy phạm tội.
Người duy nhất mà hắn tin tưởng, chính là Dracula...
"Rầm rầm rầm rầm..."
Đúng lúc này bỗng có tiếng đập cửa vang lên.
Lục Tân giật mình quay đầu nhìn lại, liền kinh hãi nhảy dựng lên.
Hắn nhìn thấy Dracula đang kề sát khuôn mặt nhỏ nhắn vào kính cửa sổ, hai mắt trợn tròn, miệng khẽ nhếch lên, tay vẫn còn giữ động tác đập cửa. Nhưng lúc nãy hắn đã bị một con mắt trợn tròn kia của cô dọa sợ, đến quên mất mình định nói gì.
Lúc này Lục Tân mới phản ứng lại liền vội vàng lấy khăn tắm quấn quanh cơ thể rồi dùng sức kéo cửa sổ:
"Chuyện gì vậy?"
"Xảy ra chuyện rồi..."
Dracula trèo từ cửa sổ chạy vô phòng, vừa chạy vừa hét lớn:
"Thu dọn đồ đạc đi, nơi này không còn an toàn nữa..."
"Ai yaaa....
Lục Tân lắp bắp hỏi:
"Xảy ra chuyện gì?"
"Lúc vứt thi thể đã bị phát hiện rồi..."
Giọng điệu Dracula vô cùng tức giận:
"Ta đâu có biết bên cạnh con sông nhỏ kia chính là phòng bảo vệ...
Lục Tân ngơ ngác.
Hắn vừa mới nói Dracula chính là người đáng tin nhất trong nhóm mà...
Cô liền vứt thi thể ngay bên cạnh phòng bảo vệ?
Trước khi bàn luận việc cô ấy có đáng tin hay không thì Lục Tân đã vội xả bọt xà phòng trên người, lau khô thân thể rồi thay một bộ quần áo sạch sẽ. Sau đó hắn lấy quần áo cũ ban nãy ném vào máy giặt bỏ lại vào túi nylon mà Hàn Băng đã chuẩn bị cho hắn.
Đồng thời bỏ túi nylon vào hành lý, sau đó cẩn thận cài mã khóa lại.
Cuối cùng, hắn mang vớ và giày sau đó xách một cái túi to màu đen cùng với hành lý chạy ra ngoài.
Dracula lại thay một bộ đồ và một miếng bịt mắt mới, dựa người vào cửa chờ hắn:
"Không sao không sao, không cần sợ-"
"Nãy ta chạy nhanh lắm, họ muốn đuổi theo tới đây cũng tốn mớ thời gian..."
Lục Tân chạy chậm lại định cùng Dracula ra khỏi cửa thì bỗng nhiên có một đội bảo vệ từ trong hành lang phía xa đang chạy đến.
Phía trước còn có một người mặc đồ phục vụ vừa chạy vừa hét lớn về phía hắn:
"Chính là ở đó!"
Lục Tân lập tức lùi về sau vài bước rồi đóng cửa lại, quay sang nói với Dracula:
"Sao ngươi nói họ sẽ không đến nhanh vậy mà?"
Dracula cũng ngơ ngác một hồi rồi vỗ trán nói:
"À, đây không phải là phòng bảo vệ kia..."
"Là bảo vệ của khách sạn đấy, chắc là phát hiện chúng ta dùng tiền giả rồi...
Lục Tân thất kinh:
"Ngươi dùng tiền giả?"
"Giờ là lúc để nói chuyện này à?"
Dracula kéo hành lý đến bên cửa sổ, sau đó dùng sức đẩy mạnh, Lục Tân cũng chạy đến để quan sát phía dưới, khoảng cách từ đây xuống mặt đất ít nhất khoảng trăm mét, gió đêm thổi vào mặt, ánh đèn đường cùng người qua lại đều nhỏ như kiến.
"Ầm âm âm..."
Tiếng đập cửa vang lên, có người hét lớn:
"Mở cửa, kiểm phòng."
Lục Tân và Dracula bốn mắt nhìn nhau, trong lòng đều hiểu đây chính là con đường duy nhất để trốn thoát.