Chương 1362: Ném
Nhưng Lục Tân còn chưa kịp mở miệng nói chuyện thì lại có một loạt tiếng súng vang lên, viên đạn như mưa rào đổ ập về phía mái nhà nơi hẳn đang đứng, làm cho đất đá chung quanh bắn lên tung tóe, giống như là đang đổ nước vào chảo dầu đang sôi.
"Không thể nói lý được..."
Dưới cảnh tượng mưa đạn ập tới, mạnh mẽ tới mức như xé rách cả không khí xung quanh thế này, dù là Lục Tân thì cũng lập tức sinh ra cảm giác nguy cơ.
Hắn cảm thấy mình không thể nào giữ được an toàn dưới tình cảnh này được, cho nên đành phải kéo vali chạy theo Dracula.
Chỉ là trong lòng vẫn không khỏi lầu bầu:
"Ta chỉ mới xông qua có một cái trạm canh gác thôi mà..."
Cùng một thành phố, lại có vô số các sự kiện kỳ lạ xảy ra ở các mốc thời gian khác nhau.
Nữ nhân mặc bộ váy đỏ vô cùng ưu nhã, dưới ánh đèn lờ mờ trong phòng tối, đôi chân thon dài trẳng noãn lộ ra ngoài vô cùng nổi bật. Trong tay cô là một ly rượu đỏ, cô lười biếng tựa người ra cái ghế sopha sau lưng, vừa nhẹ nhàng đung đưa ly rượu vừa mỉm cười nhìn nam tử trẻ tuổi mặc áo mũ chỉnh tầ trước mặt.
Nam tử trẻ tuổi khoanh tay, si mê nhìn nữ nhân:
"Từ lần đầu tiên gặp mặt thì ta đã thích ngươi rồi, không, phải nói là ngươi đã làm ta say đắm. Ta không biết ngươi tới từ đâu, cũng không biết thân phận của ngươi, nhưng mà khí chất, dáng vẻ của ngươi nói cho ta biết, ngươi tuyệt đối là một vị công chúa chân chính. Ta nghĩ cả đời này, việc duy nhất khiến ta không bao giờ hối hận chính là đưa ngươi tới đây..."
Nữ nhân mặc váy đỏ khẽ cười, che miệng lại:
"Nghe mấy lời ngọt tai này mà xem, nếu ngươi đã nói như vậy, ta hẳn là nên uống sạch ly rượu này rồi?"
Nam tử trẻ tuổi niềm nở nâng ly rượu lên rồi đụng nhẹ vào ly của nữ, cười nói:
"Đương nhiên. Mặc dù ở trước mặt một quý cô nói ra giá trị của bình rượu này là một điều không tốt, nhưng ta vẫn muốn nói, đây là một trong những bình rượu hiếm còn sót lại trên thế giới. Cho dù là ở thế giới trước sự kiện Mặt Trăng Đỏ, thì nó cũng là một trong những vật phẩm quý báu nhất được đấu giá..."
Đôi mắt cả nữ nhân hình như hơi sáng lên, cô dịu dàng nhìn hẳn:
"Sau khi ta uống cạn ly rượu này thì sẽ có chuyện gì xảy ra?"
Nụ cười của nam nhân nhìn rất đẹp, ánh mắt cũng trở nên ấm áp:
"Một chuyện rất thú vị."
Nữ nhân nở nụ cười, bỗng nhiên nhẹ nhàng đứng dậy, tà váy vẽ ra một đường cong xinh đẹp. Cô đi đến bên cửa sổ khách sạn, có cảnh tượng phồn hoa rực rõ của thành phố làm nền phía sau, cô như một nàng tỉnh tỉnh vừa rơi xuống thế giới, nhẹ nhàng quăng cho nam tử một ánh mắt làm say đắm cả lòng ngươi.
Sau đó, cô giơ ly rượu lên uống một hơi cạn sạch, đôi mắt rất nhanh trở nên mê ly.
"Tốt quá rồi..."
Nam tử mỉm cười đứng dậy, nhẹ nhàng vỞ tay.
Nữ nhân đứng bên cửa sổ, răng trắng cắn nhẹ bờ môi hồng, trong đôi mắt là đủ loại cảm xúc đang hòa trộn.
Có dụ hoặc, có điên cuồng, còn có ám chỉ.
Nam tử có hơi kích động, hắn cởi cái áo khoác âu đang mặc trên người ra, còn nới lỏng thắt lưng ra một chút. Sau đó, trên mặt hiện lên một nụ cười đắc ý khi đạt được mưu kế. Hắn uống sạch ly rượu trong tay mình, tới khi cảm nhận được thứ bên trong bắt đầu phát huy tác dụng thì thở hắt ra một hơi, bước nhanh về phía người phụ nữ xinh đẹp nhất mà hẳn từng được thấy trên thế gian này ở bên cạnh cửa sổ. Thậm chí trái tim cũng vì thế mà đập rộn ràng.
Ngay cả hẳn cũng gần như quên mất, đã bao lâu rồi mình mới tìm được một con mồi mê người thế này?
Tư thái tao nhã, ngũ quan hoàn mỹ, điều này quả thật...
Trong lòng bỗng thoáng qua một suy nghĩ, nam tử tiến lên phía trước, nhẹ nhàng ôm lấy vòng eo của nữ nhân, trong lúc hắn đang muốn mở miệng nói chuyện thì...
"Suyt..."
Nữ nhân đặt ngón trỏ lên môi của nam tử, ra hiệu cho hắn im lặng. Ngay sau đó, đôi tay tinh tế trẳng nõn chợt khoác lên bờ vai của hẳn. Trong lúc nam tử đang vừa mừng vừa sợ, cảm giác như mộng đẹp sắp buông xuống thì đột nhiên nữ nhân lại nghiêng người sang một bên, sau đó... ném hắn ra ngoài!
Cánh cửa sổ đang khép hờ nào có thể chịu được sức nặng của nam tử, thế nên cảm giác mất trọng lượng nhanh chóng ập tới.
Tới khi ngã xuống chừng mười mấy mét thì nam tử dường như mới phục hồi lại tinh thần, đột nhiên phát ra một tiếng kêu la thảm thiết.
Nữ nhân ưu nhã tựa bên cửa sổ lắng nghe, đợi chừng bảy tám giây thì mới nghe bên dưới truyền tới một tiếng 'ầm'.
Trên mặt lập tức hiện lên một nụ cười hài lòng.
Cô nhẹ nhàng bước trở về trong, tới cạnh bàn, cầm bình rượu lên rót cho mình thêm một ly.
Đưa ly rượu tới dưới chóp mũi, mùi rượu nồng nhanh chóng chui vào trong, nữ nhân khẽ lắc đầu:
"Đáng tiếc, rượu ngon như vậy mà lại bị pha thuốc..."
"Chu tiên sinh, đã xảy ra chuyện gì thế?"
"Mau mở cửa đi..."
Bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng đập cửa dồn dập, có lễ tiếng kêu thảm thiết của nam tử khi nãy đã làm kinh động đám bảo tiêu bên ngoài.
Nữ nhân uống sạch ly rượu đỏ pha thuốc, ngay lập tức cảm thấy cơ thể chợt trở nên khô nóng.