Mặt Trăng Đỏ

Chương 1363: Hiểu Được Cuộc Sống Gian Khổ

Chương 1363: Hiểu Được Cuộc Sống Gian Khổ


Cô vừa dùng tay quạt gió vừa lẩm bẩm:
"Hiệu quả của thuốc cũng lớn đấy chứ, xem ra nên trút lửa ra ngoài rồi..."
Cũng ngay lúc này, cửa phòng bị người đá văng, một đảm bảo tiêu cầm súng xông vào.
Khi nhìn thấy cả căn phòng chỉ có mỗi một mình nữ nhân và cái cửa sổ mở rộng, đám bảo tiêu lập tức ý thức được chuyện xảy ra.
Sắc mặt của họ trở nên vô cùng hoảng sợ, ngay sau đó là tức giận, không biết có bao nhiêu người ngay lập tức móc súng ra nhằm thẳng vào nữ nhân.
Đồng thời còn nghe được có người đang kêu to, bảo là nhanh đi gọi cho chủ tịch.
Nhưng trong lúc mọi người đang hỗn loạn thì nữ nhân lại nhẹ nhàng quay người, từ dưới váy móc ra hai cây súng ngắn.
Cô nhắm súng vào đám bảo tiêu, trên mặt lộ ra một nụ cười mê người:
"Chúng ta cùng nhau khiêu vũ nha?"
Đoàng đoàng đoàng đoàng...
Hai khẩu súng trong tay nữ nhân đồng loạt được bóp cò, cô vừa bắn vừa rút ra cửa phòng, sau đó tới hành lang, thang máy.
Hai cây súng trong tay liên tục khai hỏa, khi nào đạn hết thì cầm lấy súng của đám bảo tiêu để bắn tiếp.
Thân ảnh linh hoạt xuyên qua đám người, giết một đường từ tầng chín mươi chín xuống tới bên dưới.
Tà váy tung bay, giống như là đang khiêu vũ.
Ở một nơi khác trong thành phố, một nam nhân âu phục phẳng phiu đã thừa dịp hỗn loạn xuyên qua vài cánh cửa bị cấm.
Sau khi tới được một căn phòng thí nghiệm có hơi chùn chân, vì nam nhân phát hiện thì ra phòng thí nghiệm đã làm ra cảnh báo, cho nên ở cánh cửa cuối cùng, có một lượng lớn nhân viên bảo an đang tụ tập tại đó, súng ống và đèn pin nhắm ngay vào người đang tới.
"An ninh tốt đến thế à?"
Nam nhân nhìn đám họng súng đen ngòm đang chỉ về phía mình, bỗng nhiên nở một nụ cười:
"Điều này chứng tỏ mình tìm đúng nơi rồi?"
Trong lúc đang nói chuyện, đầu của nam nhân bỗng nhiên tách ra, chia thành chín phần.
Các phần sau khi chia ra thì đầu biến thành một cái đầu rắn có cổ dài, cả đầu và cổ đều phủ kín một lớp vảy màu đỏ.
Sau đó, mười tám đôi mắt màu vàng nâu trên chín cái đầu đều đồng loạt hiện lên vẻ hưng phấn.
"Chuẩn bị túi xong chưa?"
"Làm bài tập về nhà chưa?"
"Nếu lão sư của ngươi mà gọi ta tới để phê bình nữa thì xem ta có đánh ngươi không..."
Trong một chiếc xe tải lớn màu đen, một người đàn ông ăn mặc lịch sự vừa lái xe vừa hỏi chuyện đứa bé trai nhìn qua chỉ mới có sáu bảy tuổi ngồi bên cạnh, thanh âm dù hung ác, nhưng nét mặt rõ ràng lại là sự quan tâm của một người cha dành cho con.
"Chưa làm xong, nhưng cũng sắp."
Đứa bé trai vừa ôm súng tiểu liên vừa tò mò nhìn xung quanh, nghe cha mình hỏi thế thì nhịn không được nói.
"Biết ngay là thằng nhóc nhà ngươi không đáng tin cậy mà..."
Nam nhân giận dữ nói, sau đó đột nhiên đổi đầu xe, đạp chân ga, hung hăng tông thẳng về phía trước. Chỉ thấy đằng trước đột nhiên tối sầm lại, đầu của chiếc xe đã được cải tiến tông mạnh vào trong cửa cuốn của ngân hàng, không những tông sập cửa mà còn làm sập hơn phân nửa cái quầy thủy tinh đặt ở đằng trước. Làm cho mấy quản lý và nhân viên vì một lý do đặc biệt nào đó phải tăng ca suốt đêm của ngân hàng bị dọa cho choáng váng.
"Làm việc nhanh lên!"
Nam nhân đeo một cái mặt nạ có gắn một sợi lông nhung lên mặt mình, sau đó lại đưa cho đứa bé trai một cái.
Cuối cùng còn tỏ ra giận dữ dặn dò:
"Thừa dịp bệnh tâm thần trong thành phố nhiều, chúng ta cướp đỡ cái ngân hàng này cái đã."
"Làm sớm về sớm, trở về còn phải làm bài tập!"
"Ta dẫn ngươi theo là vì để ngươi hiểu được cuộc sống gian khổ."
"Ngươi phải nhớ cho kỹ, nhất định phải học tập cho giỏi, nếu không tương lai chỉ có thể giống như ta, dựa vào việc ăn cướp để sống..."
Trong lúc cả thành phố đang loạn thành một nồi cám thì Lục Tân và Dracula lại bị cảnh sát đuổi theo.
Tốc độ của hai người đầu vô cùng nhanh, dưới ánh sáng của trăng đỏ, khi thì chạy vọt, khi thì bay lên một cách kỳ lạ trên nóc các tòa nhà.
Lúc đầu người trên trực thăng vốn đã chuẩn bị sẵn sàng để nổ súng, nhưng không ngờ tốc độ của hai người lại cực nhanh, làm tay bắn tỉa không tìm được điều kiện để nổ súng.
Mấy cây súng xoay nòng cũng đình chỉ việc xạ kích, bởi vì nếu cứ tiếp tục bắn thì rất có khả năng ngộ thương tới những người vô tội trong kiến trúc. Vì thế họ chỉ đành thu súng, tăng tốc đuổi theo hai người, đồng thời dùng bộ đàm lớn tiếng thỉnh cầu đồng bạn tới chi viện.
Chỉ có điều, dưới phản ứng siêu nhanh của hai vị hệ nhện, xe cảnh sát trên mặt đất đương nhiên đuổi theo không kịp họ.
Ngay cả trực thăng trên trời cũng đang phải đuổi theo một cách khó khăn.
Dưới ánh sáng trắng như tuyết đan xen nhau từ mấy cái đèn trên trực thăng, có thể nhìn thấy bóng dáng của Lục Tân và Dracula lúc thì xuất hiện trên nóc nhà, khi thì xuất hiện bên vách tường, có lúc lại biến mất trong phạm vi của đèn chiếu.
Họ đang dùng một tốc độ cực nhanh lại quỷ dị di chuyển giữa các tòa nhà cao lớn.
Ở bên dưới, người của bộ đội phản ứng đặc thù và xe cảnh sát cũng bám riết không tha.
Cả cái thành phố yên tĩnh, tựa hồ cũng vì sự xuất hiện của hai người mà trở nên náo nhiệt.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất