Mặt Trăng Đỏ

Chương 1365: Hộp Đen

Chương 1365: Hộp Đen


Nam nhân ngơ ngác:
"Giấc mơ thành hiện thực rồi?"
Suy nghĩ này còn chưa kịp hiện lên thì hắn lại nhìn thấy nữ hài tử nhanh chân chạy qua giường, lúc đi ngang còn tiện thể ngó màn hình một cái.
Xem xong, nữ hài tử lập tức đỏ mặt, thuận tay đánh bay laptop, còn giận dữ mắng một câu:
"Không biết xấu hổ."
Nam nhân hoảng sợ, nhưng không ngờ bên ngoài cửa sổ lại có thể một người nữa nhảy vào, người này cũng tò mò nhìn màn hình một cái.
Sau đó đuổi theo nữ hài tử, chỉ để lại một ánh mắt đồng tình.
Trong phòng chỉ còn nam nhân mặc đồ lót ngồi xổm trên mặt đất, trong tay là cái laptop đã bắt đầu xuất hiện vệt đỏ vệt xanh, một lúc lâu sau, hẳn mới òa khóc lên:
"Đây là ác mộng đúng không?"
Tóm lại, đây quả thật là một hồi gà bay chó sủa.
Cũng không biết có bao nhiêu cư dân thành phố Hỏa Chủng bị quấy rầy cuộc sống một cách nghiêm trọng.
Liên tục xuyên qua mấy tòa nhà, Lục Tân và Dracula đều đầu óc choáng váng, cũng không biết mình đã chạy tới chỞ nào.
Cái tên hệ nhện kia, sau khi bị các vật kiến trúc chắn tầm nhìn thì cũng không bẳn họ như bẳn chuột đất nữa. Hơn nữa hẳn cũng rất thông minh, không đuổi theo phía sau, nếu không hắn nhất định sẽ chết chắc.
"Ha ha, an toàn rồi đúng không?"
Dracula nhảy qua một cửa sổ, phát hiện chung quanh đã im lặng không ít, thế là vừa chạy vừa quay đầu cười nói với Lục Tân:
"Ta đã bảo là không có chuyện gì rồi mà."
"Hiện tại Hỏa Chủng ốc còn không mang nổi mình ốc, làm gì có dư mà phái ra chơi đuổi bắt với chúng ta."
"Ừm."
Lục Tân vừa định trả lời, bỗng nhiên khẽ nhíu mày, thấp giọng nói:
"cẩn thận."
Vừa dứt lời, đầu chợt co rụt lại.
"Vùn"
Một đạo khí tức vô cùng âm lãnh và sắc bén lập tức xẹt qua da đầu, vài sợi tóc bị cắt rơi xuống đất.
HẠ"
Dracula bên cạnh cũng chợt nhảy sang một bên, nguy hiểm tránh thoát.
Chỉ là, dù người an toàn, nhưng cái rương trong tay của cô lại không tốt số như vậy. Chỉ thấy nó lặng yên không một tiếng động tách thành hai nửa, dưới ánh đèn neon, đồ vật bên trong rơi ào ào xuống bên dưới, nào là quần lót, bịt mắt, kính sát tròng, tóc giả... linh tinh.
Dracula đau lòng tới mức phát ra một tiếng kêu rên:
"Bảo bối của ta..."
"Chẳng phải ngươi đã nói hiện tại Hỏa Chủng đã không còn nhiều dị biến giả nữa sao?"
Lục Tân bất đắc dĩ nhìn về phía trước, hoàn toàn không để ý tới cô nàng đang đau khổ vì bảo bối bị rơi mất nào đó.
Vừa mới thoát khỏi một dị biến giả, không ngờ lại xuất hiện thêm nhiều người dị biến giả nữa.
Chỉ thấy ở mái nhà đối diện, có bốn năm người mặc đồ đen cao thấp không đồng đều đang nhanh chóng chạy tới.
Dưới trăng máu, bóng dáng của họ như đan xen vào nhau.
Người đứng trước nhất thế mà lại có thể lơ lửng ở giữa không trung, cơ thể hơi hơi rung động, lúc thì hạ xuống, khi thì bật lên.
Mỗi lần người nọ bật lên thì cơ thể lại đổi sang một vị trí khác.
Hệ con rối.
Chỉ có dị biến giả hệ con rối mới có thể mượn sức mạnh từ sợi tơ vô hình để di chuyển trong thành thị phồn hoa.
Xét ở một mức độ nào đó, trong một cuộc đuổi bắt ở khoảng cách trung bình, thì chỉ có hệ con rối mới có thể đuổi theo, thậm chí là ép hệ nhện một đầu.
Nếu xét ở khoảng cách xa thì chỉ có người thể qua lại giữa Thâm Uyên mới là nhanh nhất.
Nhưng điều làm cho Lục Tân phát điên nhất chính là, không chỉ có các dị biến giả vượt qua màn đêm chạy về phía này, mà ở đẳng xa, trên trời có trực thăng, dưới đất có bộ đội cũng đang nhanh chóng chạy tới. Lục Tân cảm giác tam quan của mình sắp gặp phải một sự đả kích và hủy hoại nghiêm trọng...
Các ngươi thật sự rảnh lắm à?
Rõ ràng trong thành phố Hỏa Chủng có nhiều bệnh tâm thần quậy phá như vậy, sao các ngươi cứ nhất quyết đuổi theo chúng ta vậy?
"Cái này cũng không thể trách ta..."
Trong lúc Lục Tân phát điên tới mức sắp vặn vẹo thì Dracula cũng cảm thấy mình sắp điên rồi...
Cô đau lòng nhìn đám quần lót và bịt mắt gần như là chẳng thể cứu lại được cửa mình, sau đó mới ngẩng đầu nhìn đám dị biến giả đang chạy tới:
"Thật ra ta cũng đâu có nói sai, mấy người này không phải là người của Hỏa Chủng, họ là người của Hộp Đen."
"Nhưng sao bọn chúng tại tới nhanh như vậy? Sao chúng lại đuổi kịp chúng ta?"
Trên mặt cô xuất hiện nét nghi ngờ, nhưng rồi lại lập tức trầm giọng nói:
"Thế nhưng ngươi cũng không cần luống cuống..."
"Dừng lại."
Lục Tân gần như là run rẩy nói:
"Xin ngươi đừng nói nữa, ngươi càng nói, ta lại càng cảm thấy luống cuống..."
Nếu nhìn từ góc độ này thì có thể thấy, khi Lục Tân và Dracula vừa mới chui ra khỏi cửa sổ là đã chạm mặt ngay với đám dị biến giả của Hộp Đen. Lục Tân và Dracula có hơi hoảng, nhưng đối phương lại không chút dông dài.
Nhất là Hệ con rối xông lên trước nhất, khi nhìn thấy Lục Tân và Dracula xuất hiện, ngay lập tức bắn tới một sợi tơ tinh thần, chỉ có điều đã bị họ tránh thoát. Nhưng hắn cũng thừa dịp này rút ngắn khoảng cách giữa hai bên, Hệ con rối trôi nổi giữa không trung, chĩa tay về phía hai người Lục Tân, đồng thời mười ngón tay giang ra hết cỡ...


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất