Chương 1366: Gắt Gao
"Vào vèo."
Vô số sợi tơ tinh mịn nổi bồng bềnh trong không trung, sau đó xẹt qua không khí bẳn thẳng về phía Lục Tân và Dracula.
Nhưng hai người lại chẳng nhìn thấy thứ gì trong tầm mắt.
Dù vậy, họ vẫn cảm giác được trong nháy mắt đó, làn da toàn thân như bị vô số lưỡi đao cứa vào.
Lưỡi đao kia vô cùng sắc bén, tựa hồ muốn cắt cơ thể của họ thành mấy khối thịt chỉnh tầ.
Cả hai đều cảm thấy kinh hãi, đồng loạt từ vách tường bắn ngược lên trên cao.
Nhân dịp này, họ cũng cố gắng lui nhanh về sau, tránh thoát cái lưới cắt vô hình đang ập tới.
Cùng lúc đó, Dracula tức giận quăng một cái rương hành lý trong tay về đối phương.
Xoẹt xoẹt vài tiếng, cái rương bị cắt thành vài khối bất quy tắc trong im lặng, sau đó rơi ào ào xuống đất.
Trong lúc Lục Tân và Dracula bắn ngược về sau thì cũng cố gắng giãn cơ thể ra hết mức.
Bởi vì sau khi rời khỏi mặt tường, họ đã không còn điểm để mượn lực.
Thân thể của cả hai thoáng dừng lại ở giữa hai tòa kiến trúc, sau đó nhanh chóng rơi xuống đất dưới tác dụng của trọng lực.
Chỉ là trước khi họ bắn ngược ra thì đã tính toán tốt góc độ.
Sau khi ngã xuống, cơ thể tạo thành hình vòng cung, khi rơi xuống khoảng bốn năm mươi mét thì sẽ rơi vào mặt kiến trúc đối diện.
"Hệ nhện..."
Khi đòn tấn công sợi tơ tinh thần của hệ con rối thất bại, thì hai người mặc áo choàng đen ở kiến trúc đằng sau cũng đã vọt tới gần đó. Sau khi nhìn thấy Lục Tân và Dracula đang rơi tự do, đồng thời đang kéo dài khoảng cách giữa hai bên thì hai người đầu không hẹn mà vọt lên trước, sau đó tách nhau ra, nhảy qua một cái khe hở ba bốn mét để tới được mái nhà Hắn chạy theo Dracula ba bước, sau ba bước, nhịp điệu của cả hai đã hoàn toàn thống nhất.
Cái chúi đầu này của hắn làm cho Dracula đang ở giữa không trung chợt run lên một cái, sau đó trực tiếp cuộn cơ thể của mình lại thành một đoàn.
Tiếp đó, cái tên đang đuổi theo cô cũng thuận thế đáp xuống nóc của tòa nhà có vị trí thấp hơn.
Nhưng Dracula lại không may mắn như thế, vốn dĩ cô đang rơi tự do ở không trung, bây giờ lại đột nhiên chịu ảnh hưởng, cho dù cô có là hệ nhện đi nữa thì cũng ngay lập tức mất đi sự khống chế cơ thể. Cô trực tiếp rơi thằng xuống nền đất xì măng ở bên dưới, mắt thấy sắp rơi thành một đoàn thịt nát.
Còn cái tên chạy theo Lục Tân thì nhanh chóng kéo ngắn khoảng cách giữa hai bên, sau đó nâng hai tay lên.
Hai tay của hẳn làm thành một hình chữ "Bát" (J\), rồi chĩa về phía của Lục Tân.
Trong miệng thậm chí còn phối thêm âm 'pằng pằng pằng'.
Lục Tân đang rơi giữa không trung đột nhiên trong lòng run lên, quay đầu nhìn lại.
Rõ ràng đối phương chỉ làm một động tác tay giống như trò chơi của lũ trẻ con, nhưng trong cảm ứng, hẳn lại có thể rõ ràng cảm nhận được một viên đạn có uy lực vô cùng mạnh mẽ bắn vào cơ thể mình. Thậm chí có cảm giác tư duy để xuất hiện khoảng trống.
Là Đạn tinh thần.
Không ngờ động tác giống như trẻ con làm xiếc này của đối phương lại có uy lực thật.
Mỗi lần hắn chỉ tay về phía mình một cái thì đầu óc của mình liền ngưng trệ một chút.
Nếu như là đang ở tình huống bình thường thì cũng không có gì, nhưng bây giờ mình lại đang ở giữa không trung...
Mắt thấy bản thân sắp mất đi quyền kiểm soát cơ thể, trong lòng Lục Tân run lên, cưỡng chế chính mình xoay người lại.
Tuy hai viên đạn đầu tiên của người kia đã tạo thành một ảnh hưởng vô cùng lớn đối với Lục Tân, nhưng những viên sau đều đã nhanh chóng bị cường độ tinh thần khổng lồ của hắn pha loãng lực. Lục Tân cũng thừa cơ này móc cây súng lục ổ quay của mình ra, từ xa nhắm thẳng về phía người cứ 'pằng pằng pằng' kia.
Lúc này đối phương vẫn đang duy trì tư thế tay, hình như là đang chuẩn bị nổ súng, khi nhìn thấy Lục Tân đột nhiên quay lại đối mặt với mình thì lập tức sững sờ.
Hẳn vừa tò mò, vì sao đối phương trúng 'đạn' của mình mà lại chẳng thấy ảnh hưởng gì?
Lại vừa suy nghĩ, hình như khi 'súng' của mình và súng của đối phương đối đầu với nhau, rất rõ ràng khí thế của bên mình bị đối phương đè một đầu!
"Đoàng đoàng..."
Ngay sau đó, Lục Tân trực tiếp nổ súng.
Tính chất ưu khuyết giữa đạn thật và đạn tinh thần nhanh chóng hiện rõ ra, đối phương sau khi bị bắn thì 'ngao' lên một tiếng, sau đó nằm bẹp xuống đất không dám thò đầu ra nữa.
Bản thân Lục Tân thì mượn lực phản chấn tinh thần để bắn ngược về phía vách tường của tòa nhà đối diện, sau đó nhanh chóng thuận theo vách tường bò lên trên nóc nhà. Vừa mới bò được vài cái thì nhìn thấy Dracula cũng bay tới dán lên tường, sau đó hự hự bò lên.
Thì ra trong nháy mắt đó, Dracula cũng đã trốn thoát khỏi sự không chế của gã dị biến giả đang đuổi theo mình. Dưới sự ảnh hưởng của trường lực tinh thần, cái áo choàng bị thổi