Chương 1369: Dai Dẳng
Chỉ có điều trong nhất thời, hắn cũng không biết nên giải thích thế nào.
Lúc đó mình thật sự đã nhìn thấy có một cánh tay tái nhợt đột nhiên xuất hiện, sau đó cướp lấy trái tim của Dracula.
Hắn cũng không nhớ khi đó mình đang nghĩ gì, chỉ là theo bản năng mượn sức mạnh của bài Poker, dùng súng lục thay thế trái tim của Dracula, sau đó lại vô thức nhét trái tim của cô về lồng ngực. Một loạt hành động kể trên, hắn dường như chỉ toàn dựa vào bản năng.
Vì vậy, ngay cả chính bản thân Lục Tân cũng không nói rõ được chuyện đã xảy ra.
Nếu như trái tim của Dracula bị người cướp mất, mình lại giúp cô ấy nhét về, thì tại sao phần lưng của cô ấy lại không có vết thương?
Quan trọng nhất là, mấy thứ như trái tim, sau khi bị móc ra rồi nhét lại thì có sử dụng như bình thường sao?
Trước kia Lục Tân cũng đã từng móc tim của người khác, cho nên hắn biết sau khi móc ra, có nhét lại thì cũng vô dụng.
Như vậy tình huống của Dracula rốt cuộc là sao?
Thế là Lục Tân vừa nghe Dracula oán giận vừa vô thức nhìn xuống ngực cô một cái.
Sau đó lại vòng ra sau nhìn lưng của cô.
Thật ra lúc nãy khi chạy sau lưng cô thì hắn cũng đã quan sát rất cẩn thận rồi, cho dù là hành động hay là vẻ ngoài cũng không có gì thay đổi.
Lục Tân thật sự muốn kêu Dracula cởi áo ra cho mình nhìn, nhưng nhìn cô, hắn thật sự nói không nên lời...
Trong lúc Lục Tân đang rầu rĩ thì Dracula đã đi tới cửa sổ nhìn ra ngoài vài lần.
Chỉ thấy lúc này, trên bầu trời đã không còn xuất hiện bóng dáng của trực thăng và đám dị biến giả của Hộp Đen. Nhưng phía dưới, trên mấy con phố vẫn còn thấp thoáng mấy ngọn đèn báo hiệu, có lẽ là xe của cảnh vệ đang đi tuần tra xung quanh.
Cô tức giận nói:
"Sao cứ bám riết không tha thế này?"
"Ta chỉ mới giết có một tên giết trẻ em khốn kiếp, sau đó giả mạo thân phận của hắn dùng một chút tiền giả thôi mà?"
"Hỏa Chủng có cần đuổi theo ta tới mức này không?"
"Ngươi ít ra còn giết người, giả mạo thân phận, thậm chí là dùng tiền giả..."
Nói tới đây, Lục Tân vẫn cảm thấy có chút không cam lòng:
"Còn ta thì sao, ta chỉ mới xông qua một cái trạm canh gác thôi thì đã có nhiều người đuổi theo như thế..."
Từ nhỏ tới lớn hắn đều là người tuân theo quy tắc, bây giờ lại bị Hỏa Chủng truy sát nửa ngày.
Đây cũng có thể xem như là chỗ bẩn trên lý lịch đúng không?
"Ngươi uất ức cái gì?"
Dracula nghe vậy, lập tức quay đầu nhìn Lục Tân, khó chịu nói:
"Ngươi vốn dĩ chính là tội phạm truy nã."
"Đâu có giống nhau..."
Lục Tân nói:
"Mặc dù ta tự ý xông trạm gác, nhưng dự định lúc đầu là sau khi tới được thành phố Hỏa Chủng, ta sẽ đi tìm thượng tầng của bọn hắn nói chuyện, cử báo việc người đại diện của bọn hắn quản lý lỏng lẻo, thu phí hỗn loạn, lại cùng bọn hắn thảo luận một số phương án giải quyết..."
Dracula quay đầu nhìn Lục Tân, im lặng dò xét hắn hồi lâu.
Khi thấy vẻ mặt vô cùng chân thành của Lục Tân, cô lập tức ngạc nhiên, hỏi:
"Vậy nếu họ không chịu cùng ngươi thảo luận thì sao?"
Lục Tân đáp:
"Vậy thì báo cáo lên cao hơn"
Dracula hỏi tiếp:
"Lỡ đâu trên đó cũng không chịu cùng ngươi thảo luận thì sao?"
Lục Tân ngơ ngác một lát:
"Thế giới lớn như vậy, chẳng lẽ không tìm được chỗ để nói rõ lý lẽ hay sao?"
Dracula trầm mặc, nhìn Lục Tân một cái thật sâu, sau đó nói thầm:
"Không hổ là nhân tài trong câu lạc bộ..."
Sau đó, hai người đều im lặng nghỉ ngơi một chút. Nhưng rất nhanh, họ phát hiện trên bầu trời lại có mấy chiếc trực thăng xuất hiện, xe cảnh sát ở bên dưới cũng càng ngày càng nhiều, thậm chí xuất hiện cả xe bọc thép. Họ dường như đang tìm kiếm thứ gì đó, mặc dù không trực tiếp tới chỗ này tìm, nhưng khu vực tìm kiếm rõ ràng là đang thu hẹp tới đây.
"Chuyện gì đang xảy ra vậy..."
Dracula buồn bực gãi gãi đầu, dứt khoác lột bộ tóc vàng trên đầu ra, lộ ra mái tóc màu đen ở bên trong.
Cô vô thức tìm kiếm bộ tóc mới để thay, nhưng tìm một hồi thì mới nhận ra cái rương tóc giả đã bị rơi mất, đành phải bực bội đeo bộ tóc vàng trở lại.
"Cảnh lực của Hỏa Chủng giàu thế à?"
"Trong thành phố có nhiều đứa gây chuyện như thế, nhưng họ cứ đồn người tới để đuổi theo chúng ta"
Lục Tân cũng nhận ra vấn đề này.
Theo như những tình tiết thu thập được từ cuộc trò chuyện với câu lạc bộ và động tĩnh mình nhìn thấy khi đang ngâm bồn thì có thể phân tích, Hỏa Chủng bây giờ dường như đã xảy ra một số việc gì đó rất lớn. Theo lý thuyết thì đội chấp pháp và sở cảnh sát phải bị phân tán hoàn toàn mới đúng.
Nhưng hết lần này tới lần khác, đám người vốn dĩ phải rất bận rộn này lại cứ bám theo mình và Dracula không buông.
Hơn nữa không chỉ có người của đội chấp pháp và sở cảnh sát, mà ngay cả dị biến giả của Hộp Đen cũng chặn đường họ.
Chuyện này quả thật rất không hợp lý.
Hắn suy nghĩ mãi, rồi chợt nhớ ra một chuyện, có chút lo lắng hỏi Dracula:
"Có phải ngươi còn gây ra chuyện gì khác nữa đúng không?"
Dracula sửng sốt một chút, chột dạ nói:
"Chuyện ta làm thì nhiều lắm, cũng không biết ngươi muốn nói tới chuyện gì..."