Mặt Trăng Đỏ

Chương 1370: Nguyên Nhân

Chương 1370: Nguyên Nhân


Trong bóng tối, cô phát hiện ánh mắt Lục Tân nhìn mình càng lúc càng kỳ lạ.
Cô vội vàng xua tay nói:
"Không sao không sao, trong thời gian ngắn sẽ không ai tìm được chỗ này đâu."
Lời còn chưa dứt, Lục Tân bỗng trở nên cảnh giác.
Quả nhiên, khi Dracula vừa mới nói dứt lời thì ở trên vách tường bên cạnh đột nhiên nổi lên một vật.
Cảnh tượng này vô cùng quái dị, giống như là một cây nấm vừa to vừa béo đang từ từ mọc lên trên tường, sau đó cây nấm béo này lại mọc ra thân thể và tay chân... Hoặc có thể nói, có một người, đang lặng yên không một tiếng động mọc từ trong tường.
Trong phòng vốn đã tối, cái cảnh sinh trưởng quái dị này lại bắt đầu không một tiếng động.
Nên khi Lục Tân và Dracula phát hiện thì 'người' này đã mọc ra hơn phân nửa, gần như là sắp rớt khỏi vách tường.
Vèo!
Lục Tân và Dracula gần như phản ứng lại trong cùng một lúc, một người thì giơ cái bình hoa trong phòng lên, một người thì đưa tay ra.
Ngay sau đó, bình hoa của Lục Tân và móng tay đỏ tươi sắc bén của Dracula gần như là đồng thời ập xuống cái đầu to kia.
Nhưng cũng vào lúc này, 'cây nấm' kia lại đột nhiên mở miệng, nghe giọng thì khá là kinh ngạc:
"Thiên Vương Cái Địa Hổ?"
Lục Tân và Dracula đồng thời thu tay lại, ánh mắt vừa kinh ngạc vừa nghi ngờ nhìn 'cây nấm:
"Ngươi là ai?"
Nhưng 'cây nấm' lại cảnh giác nói:
"Đối ám hiệu trước đi"
Dracula không nhịn được nói:
"Ta là Dracula, có vấn đề gì không?"
Lục Tân cũng vội vàng nói:
"Trong thời điểm căng thẳng thế này thì không cần đổi đâu, ta là Hợp Gia Hoan (ảnh gia đình)."
Đối phương phát ra một tiếng hô nhỏ, sau đó vội vàng đưa tay ra để nắm tay với Dracula:
"Thì ra là tỷ tỷ..."
Sau đó lại nắm tay với Lục Tân:
"Ca, ngươi tới đón ta thật à, ta đã nói là sau khi gặp mặt sẽ xoa bóp cho ngươi..."
"Việc xoa bóp để sau rồi hãy nói..."
"Sao ngươi lại ở chỗ này?"
Lục Tân có chút ngượng ngùng, nhưng hắn cũng đã từ câu nói kia đoán được thân phận của 'cây nấm' này. Trước khi tới, người thiếu ân tình của mình, hơn nữa còn nói khi gặp mặt sẽ xoa bóp cho mình, cả cái câu lạc bộ cũng chỉ có một mình 'Cú Mèo: Lúc này hắn mới cẩn thận quan sát người này, chỉ thấy hắn đang trầy trật rút cái chân mình ra khỏi vách tường, dáng người vô cùng cồng kềnh.
Gương mặt vừa béo vừa tròn, khá giống với một con mèo Anh lông ngắn...
Thì ra 'mèo trong tên của hắn là 'mèo này?
"Thật tốt quá, rốt cuộc cũng tìm được tổ chức."
Cú Mèo chui từ trong tường ra, đặt mông ngồi dưới đất, than vãn một tràng:
"Anh, chị, các ngươi không biết đâu..."
"Ta thật sự quá khổ cực."
"Ta lên vào một đoàn xe buôn, định bụng sẽ trà trộn vào họ để vào thành phố, hơn nữa còn có thể bớt chi phí đi đường, nhưng nào ngờ, chọn đại một cái xe để đi nhờ thôi mà lại chạy thẳng tới một trụ sở quân sự luôn, khắp nơi đều là người, ta lại không biết đường ra. Đúng lúc này ngươi cất tiếng hỏi trong nhóm, thế là ta bèn đốt vài phát pháo, chỉ rõ vị trí cho ngươi. Không ngờ rằng lại bị bại lộ, họ xông tới tính bắt ta, ta chỉ đành nhanh chân chạy lẹ...
"Ta càng chạy, người đuổi theo càng nhiều, doạ ta sợ chết khiếp..."
"Ta còn tưởng rằng các ngươi sẽ không tới đón ta nữa chứ...
Nói tới đây, hắn bỗng thấy hơi hơi cảm động:
"Không ngờ là các ngươi vẫn tới..."
"Vừa nãy ta cảm thấy mình sắp không nhấc chân nổi nữa, cũng may các ngươi đã ra tay giải quyết mấy tên dị biến giả đuổi theo phía sau..."
"Ta vội đuổi theo sau các ngươi, các ngươi chạy nhanh thật..."
Hắn vừa nói, vừa vươn tay lau mồ hôi túa ra trên đầu, cả gương mặt mập mạp tràn ngập ý cười.
"Gì cơ?"
Nhưng Lục Tân và Dracula vừa nghe thế thì vô cùng bối rối:
"Thì ra tên dị biến giả kia là do ngươi dẫn tới ư?"
Khó trách dù bọn hắn đã trốn thoát khỏi sự đuổi bắt của cảnh vệ Hỏa Chủng ngay từ đầu, kết quả lại đối diện với một đám dị biến giả Hộp Đen. Không ngờ đối phương vốn đang đuổi theo cái tên mập mạp này, kết quả hai nhóm đào phạm lại không hẹn mà gặp giữa thành phố phồn hoa, náo nhiệt này?
Đây là loại duyên phận gì vậy chứ...
"Đúng vậy, đúng vậy..."
Cú Mèo để lộ vẻ thành thực:
"May là có các ngươi, nếu không ta có lẽ sẽ bị bắt rồi...
Nói xong, trên mặt hẳn chợt hiện lên biểu cảm chờ mong, nhìn thẳng Dracula:
"Chị, khoản thanh toán lần cuối ba mươi nghìn của ta..."
"Buổi gặp mặt còn chưa bắt đầu mà!"
Dracula lập tức nổi giận đùng đùng, không chỉ trừng mắt với Cú Mèo, thậm chí còn trợn mắt nhìn Lục Tân một hồi.
"Trừng xong rồi thì thôi...
Lục Tân nghĩ ngợi, bỗng trong đầu lại nhớ tới một chuyện:
"Sao khoản thanh toán lần cuối của hắn lại là ba chục nghìn?"
"Hiện tại còn cách buổi gặp mặt khoảng ba mươi sáu tiếng lận, vậy mà tên này đã không kiềm lòng được, khiến người dân trong khắp thành phố đuổi bắt chúng ta."
"Hây, kế hoạch của ta hoàn mỹ như vậy, kín kẽ không người kẽ hở, cuối cùng bởi vì hai ngươi mà lại bại lộ..."
Dracula vừa tức vừa bất mãn, giận dữ nói cho xong.
Thế nhưng, lời của cô vẫn có tác dụng, Lục Tân bỗng cảm thấy hơi hoang mang:
"Hình như cô ta bị bại lộ là do vứt xác lộn địa điểm mà..."
"Anh, ngươi có gì ăn không?"
Trong lúc Dracula trầm tư, Cú Mèo đã quay sang nhìn Lục Tân, còn để lộ biểu cảm đáng yêu.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất