Chương 1371: Nhà Thiết Kế Địa Ngục
"À, có."
Lục Tân lục lọi trong túi một lát, sau đó lấy một thanh chocolate lớn cho hắn:
"Biết đây là gì không?"
"Tuyệt quá anh ơi."
Cú Mèo vui mừng nhận lấy:
"Ta thích ăn xúc xích lắm..."
Lục Tân sửng sốt hồi lâu, có cần nói với hắn rằng không phải thứ gì hình trụ dài cũng đều là xúc xích, nhưng hắn đã cho vào miệng rồi.
"Làm sao bây giờ?"
Lục Tân quay đầu nhìn về phía Dracula.
Hướng phát triển của chuyện này đúng là có hơi lạ, khiến họ không ngờ tới rằng hai bên lại vô tình chạm mặt nhau.
"Vấn đề cũng không lớn..."
Dracula đối diện với ánh mắt của Lục Tân, biểu cảm vốn hơi nghiêm túc lập tức trở nên ung dung, bình tĩnh. Cô cười lạnh nói:
"Chúng ta đều là nhân tài cấp cao được chọn ra từ biển người mênh mông trong viện nghiên cứu, thế giới lớn như vậy, có chỗ nào mà không thể tùy tiện tới đâu chứ. Về phần Hỏa Chủng, ha ha, đã là thời điểm bản thân còn khó bảo toàn, thế mà vẫn muốn dốc hết sức khó xử chúng ta, đã vậy...
Cô hơi dừng lại, nhe răng để lộ hai chiếc răng nanh, trông như chuẩn bị làm gì đó ác độc lắm vậy.
Đúng lúc này, Cú Mèo chợt quay đầu, đưa mắt hướng ra ngoài nhìn hàng nghìn căn nhà lên đèn sáng trưng.
Giây kế tiếp, Lục Tân và Dracula cũng lập tức nhận ra có gì đó không ổn. Căn nhà họ đang ở không có mở đèn, tối đen như mực.
Vậy nên, thông qua cửa sổ sát đất, họ có thể ngắm nhìn toàn cảnh cảnh đêm phồn hoa, rực rỡ của thành phố này.
Nhưng hiện tại, chẳng biết tại sao, khi họ hướng tầm mắt ra phía ngoài, trong lòng bỗng xuất hiện cảm giác khung cảnh như ngừng lại, từ ánh đèn, các tòa nhà, cho đến các ngã tư đường.
Khung cảnh thành phố về đêm sinh động, chân thật giờ lại như một bức tranh tĩnh.
Cùng lúc đó, một cỗ áp lực về mặt tinh thần bỗng thổi quét khắp bốn phương như gió nhẹ. Vào giờ khắc này, thậm chí ngay cả Lục Tân cũng thoáng nhìn thấy ảo giác, hệt như những công trình kiến trúc và các tòa nhà cao tầng xung quanh đang nhanh chóng sáp lại gần hắn, tầm mắt của hắn nhìn xuyên qua vô số kiến trúc, tầm nhìn nháy mắt kéo dài tận mấy cây số, thấy rõ cảnh tượng trong buồng lái của một chiếc trực thăng...
Trong buồng lái, một người đàn ông mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn trắng như tuyết thình lình mở mắt.
"Vụt"
Cũng ngay thời điểm này, Lục Tân kịp thời phản ứng lại, thu suy nghĩ về.
Ảo giác trước mắt lập tức biến mất, nhưng cảm giác kỳ quái còn sót lại nói cho hắn rằng, nếu vừa nãy hắn không thu suy nghĩ về kịp, khả năng cao sẽ mắt đối mắt với người đàn ông mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn trắng như tuyết kia ngay khoảnh khắc hắn thình lình mở mắt.
Nếu vậy thật, ngay cả bản thân Lục Tân cũng không biết chuyện đó sẽ mang tới hậu quả gì nữa.
"Loại xung kích tinh thần kỳ lạ này..."
Rõ ràng Dracula cũng cảm thấy có gì đó không đúng, cô đột ngột giật mình mở miệng:
"Không sai, hẳn là nhà thiết kế Địa Ngục..."
"Nhà thiết kế Địa Ngục?"
Nghe thấy biệt danh cổ quái này, Lục Tân khẽ nhíu mày.
"Đúng vậy, chính là một trong những người đã giúp Hỏa Chủng thiết kế lên địa ngục."
Mặt mày Dracula nghiêm túc hơn hẳn, đồng thời cũng hiện lên vài phần hoang mang:
"Lúc này không phải hắn nên ngồi ngốc trong địa ngục sao?"
"Sao giờ lại xuất hiện ở đây rồi?"
"Thành phố thành ra như vầy, không ra đây nhìn thử mới là lạ đi...
Trong lòng Lục Tân nhất thời thấy hơi bất lực:
"Giờ chúng ta nên làm gì đây?"
"Chúng ta..."
Dracula vô thức mở miệng định trả lời, sau đó lại đột ngột dừng lại.
Lúc này, ở một nơi xa phía trời đêm, có thể cảm nhận rất rõ trong không khí đang nổi lên từng đợt sóng gợn vô cùng hỗn loạn, chắc chắn có một lượng lớn dị biến giả đang tiến quân thần tốc về phía họ, chỉ là phương hướng của họ có chút loạn, hình như chưa xác định được vị trí cụ thể của đám Lục Tần.
Đồng thời, ánh đèn pha sáng rực của trực thăng bay trên không cũng vội chiếu lướt qua tòa nhà, hình như có tận vài chiếc máy bay đang đến gần.
Con đường bên dưới cũng trở nên ồn ào, hỗn loạn, xe cảnh sát và xe tăng vốn đang chạy loạn khắp nơi như những con ruồi không đầu cũng thống nhất tiến về phía trước, hệt như đã nhận được mệnh lệnh nào đó. Chúng lần lượt ngừng lại tại các con đường lớn, giải tán đám đông vây quanh, có thể nhận ra họ vẫn chưa có mục tiêu cụ thể, nhưng mục đích lại rất rõ ràng, họ muốn phong tỏa toàn bộ khu vực này.
"Không còn kịp rồi..."
Dracula thấy vậy, biểu cảm cũng trở nên nghiêm túc, nhỏ giọng nói:
"Các bạn, đừng trách sao ta không nhắc nhở các ngươi..."
"Ở thành phố Hỏa Chủng, người chúng ta phải cảnh giác nhất chính là Tư Tế quyền cao vọng trọng trong Hộp Đen, ngoài ra còn có cả mấy người phụ trách thiết kế địa ngục ở Hỏa Chủng.
Nghe đồn, thực lực của họ vượt xa người thường, thậm chí rất có thể vốn không phải người."
"Khi đối mặt với họ, khả năng cao chúng ta sẽ chết bất đắc kỳ tử, không thôi cũng đột ngột phát điên..."
"Hả? Lợi hại vậy sao?"
Cú Mèo có hơi bất ngờ, đống thịt mỡ trên mặt run rẩy, sợ sệt nói:
"Nếu không chúng ta hợp tác giải quyết hắn trước đã?"
Lục Tân và Dracula đồng thời quay sang nhìn hắn bằng ánh mắt kỳ quái.
"Ngươi đùa đấy à?"