Chương 1373: Cơ Chế Phòng Ngự Cấp S
Nói đến đây, hắn bỗng nhiên ném máy tính bảng sang một bên:
"Chúng ta không có thời gian chơi đùa với họ!"
"Trực tiếp khởi động hàng rào phòng ngự khẩn cấp, để họ nhìn thấy một mặt chân thật của Hỏa Chủng..."
"Đặc biệt là người này, chúng ta nhất định phải tìm ra hắn trước khi cửa địa ngục mở ra, sau đó xử lý sạch sẽ..."
"Đây rốt cuộc là sao?"
Lục Tân kéo va li, lang thang trên đường phố phồn hoa của thành phố Hỏa Chủng, tâm trạng rơi vào hoang mang cực độ.
Người nào tham gia một buổi gặp mặt rác rưởi này thật đúng là lên voi xuống chó. Rõ ràng một giờ trước mình còn nằm trong bồn tắm khách sạn, ung dung thoải mái chờ ba triệu về tay, đùng một cái đã biến thành tội phạm bị truy nã của thành phố Hỏa Chủng.
Quan trọng nhất là xe của mình vẫn còn đậu ở khách sạn. Càng quan trọng hơn là, đến tận vừa nãy hắn mới biết chủ nợ của mình là một phần tử bất lương thích dùng tiền giả...
Rơi vào đường cùng, hắn chỉ có thể tách ra khỏi họ, muốn né tránh sự lùng bắt của dị biến giả Hỏa Chủng thật ra rất đơn giản, trong số vật phẩm ký sinh của mình có rất nhiều thứ có thể dùng để chạy trốn, nhưng bây giờ Lục Tân vẫn đang lo lắng liệu những người tham gia buổi gặp mặt có gặp phải chuyện gì không may không.
Đặc biệt là Dracula.
Nãy giờ hắn vẫn luôn rối rắm một chuyện, lỡ chẳng may cô bị Hỏa Chủng bắt được, tống vào ngục giam, vậy có cần thu khoản thanh toán lần cuối nữa không?
Trong đầu nghĩ về chuyện này, chân bước qua ngã tư đường ẩm ướt do con mưa vừa trút xuống hồi nãy. Hắn vừa tỉ mỉ cảm ứng, vừa liếc mắt nhìn em gái bò theo mình trên bức tường bên cạnh với gương mặt ủ rũ. Sau khi xác định chắc chắn xung quanh đã không còn ai bám theo, hắn mới thở phào một hơi.
Một tay xách túi, tay kia kéo vali, hắn bước tới gầm cầu gần một con sông, nhìn hoa hoa cỏ cỏ sặc sỡ phản chiếu dưới mặt sông mà ngẩn người.
Khách sạn bảy sao giá sáu, bảy nghìn một ngày không ở được nữa, cách buổi gặp mặt còn tận hơn ba mươi tiếng.
Thôi thì ngồi ngốc dưới gầm cầu cho qua đêm nay đi rồi tính tiếp.
Ngẩng đầu liếc nhìn một vòng, thành phố này ngoài mặt đúng là rất yên bình. Chỉ là thỉnh thoảng vẫn nghe thấy vài tiếng súng, cùng với tiếng la hét thảng thốt từ xa vọng lại.
Hắn còn nhìn thấy trên con đường gần đó có rất nhiều người tụ tập lại với nhau, chỉ trỏ bàn tán chuyện gì đó.
Chắc là đang thảo luận xem nguyên nhân vừa nãy thành phố Hỏa Chủng lại đột ngột loạn hết cả lên là gì.
Điều này đã khiến trong lòng Lục Tân nảy sinh hi vọng.
Có khi Dracula thật sự chạy trốn thành công cũng nên...
Thành phố Hỏa Chủng quá lớn, cộng thêm ở đây không phân chia ra chủ thành và thành phố vệ tinh, còn có nhiều nhà cao tầng nên góc chết vô cùng nhiều.
Mấu chốt là trong thành phố Hỏa Chủng hẳn không có sự tồn tại của lĩnh chủ tinh thần.
Một thành phố lớn như vậy, lại đột ngột có một đống dị biến giả cực mạnh đầu óc không bình thường kéo đến; thêm vào đó, theo những gì Dracula miêu tả, Hỏa Chủng lúc này hẳn là đã điều động rất nhiều nhân thủ ra bên ngoài, chỉ vì kế hoạch "Địa ngục"
gì đó. Nếu vậy, họ muốn tìm được mấy tên tâm thần có năng lực phi phàm trong một thành phố lớn thế này, nghĩ thôi đã biết khó khăn cỡ nào rồi...
Nghĩ tới đây, tâm trạng của hắn tốt hơn rất nhiều, bởi vì khả năng đòi lại được khoản thanh toán lần cuối của mình khá là cao.
Nhưng ngay tại thời điểm Lục Tân vừa yên tâm được một chút, tiếng còi cảnh báo vừa to vừa rõ bỗng vang lên phía xa xa.
Tóc gáy của hắn nổi hết cả lên, vội vàng ngẩng đầu.
Đây là cảnh báo cấp một, chỉ khi thành phố gặp phải mối nguy hiểm cực lớn thì mới có thể phát ra tiếng chuông cảnh báo như vậy.
Dù là mình đã sống tại Thanh Cảng lâu vậy rồi thì cũng chỉ nghe thấy tiếng chuông này hai lần mà thôi.
Hắn vô thức đứng lên, muốn lao ra tìm đồng đội của mình...
Nhưng ngay sau đó hắn đã kịp hoàn hồn, chỗ này không phải Thanh Cảng, đây là thành phố Hỏa Chủng.
Với lại chắc gì cảnh báo cấp một này của người ta là để truy lùng mình đâu...
Hắn lại ngồi xổm xuống lần nữa, chậm rãi châm một điếu thuốc, cảnh giác quét mắt nhìn khắp bốn phía.
Mỗi khi Thanh Cảng vang lên tiếng chuông cảnh báo như vậy, ngay lập tức sẽ dốc hết toàn lực tiến hành bao vây và ngăn chặn kẻ xâm lược hoặc là nguồn ô nhiễm đặc biệt. Có khi chỉ một thoáng lơ đãng, lúc ngẩng đầu lên đã thấy đội chấp pháp Hỏa Chủng đã bao vậy mình ba tầng trong ba tầng ngoài rồi cũng nên.
Nhưng ngoài dự đoán của hắn là, tiếng cảnh báo của thành phố Hỏa Chủng vang lên từ xa đến gần, tầng tầng lớp lớp, gần như lấn áp toàn bộ âm thanh huyên náo trên đường, nhưng hắn không hề nghe thấy tiếng nhân viên vũ trang tập trung, trái lại lại là tiếng động phát ra từ loa trên phố, từ radio công cộng... chúng không ngừng lặp lại một đoạn thông báo:
"Chính thức kích hoạt cơ chế phòng ngự cấp §, toàn thành phố Hỏa Chủng xin chú ý, chính thức kích hoạt cơ chế phòng ngự cấp S-"
"Tất cả cư dân Hỏa Chủng hay lập tức về nhà hoặc là di chuyển tới nhà an toàn gần đó trong hai tiếng tới, sau đó uống thuốc ngủ tiến vào giấc ngủ."
"Xin lặp lại, tất cả cư dân phải chìm vào giấc ngủ trong vòng hai tiếng tới."
"Người nào làm trái với thông báo, xin tự gánh lấy hậu quả.
"Xin lặp lại, ai chưa tiến vào giấc ngủ trong vòng hai tiếng tới, xin tự gánh lấy hậu quả."