Chương 1387: Viện Binh? ??
Dừng một chút, cô mới tiếp tục mặt không biểu tình nói:
"Nhập hành lâu như vậy, chắc hẳn ngươi cũng đã biết tới sự tồn tại của cấp D "Quân đội Phụ Linh, chính là đội quân mạnh nhất cấp D"
"Ùm?"
Lục Tân nghe lời giải thích không mang theo chút cảm xúc nào của Hạ Trùng, trong lòng có hơi kinh ngạc.
Quân đoàn Địa Ngục, quân đội Phụ Linh...
Trước khi gặp được Hỏa Chủng, hắn luôn nghĩ rằng dị biến giả là những kẻ cường đại không bao giờ nói lý.
Ví dụ như, họ chỉ dựa vào một cái đồng hồ cát nho nhỏ là đã có thể cướp đoạt những thứ đồ trân quý nhất của người khác dễ như trổ bàn tay.
Nhưng đến lúc này hắn mới nhận ra, thì ra trên đời cũng có sự tồn tại đáng sợ như là quân đoàn Địa Ngục và quân đội Phụ Linh.
Thì ra trong vô thức, thế giới này đã xuất hiện rất nhiều đồ vật mình không thể tưởng tượng nói.
Lục Tân trầm mặc hồi lâu.
Hạ Trùng thế mà lại lý giải suy nghĩ của hắn, cô ngồi bên cạnh hắn, không thúc giục cũng không nói chuyện.
Mỗi khi dị biến giả biết được sự tồn tại của quân đội Phụ Linh thì đều sẽ trầm mặc một lúc, đây cũng là một chuyện rất bình thường.
Lục Tân mới đầu là kinh ngạc, sau đó là suy ngẫm, cuối cùng là lộ ra một nụ cười. Hắn quay đầu nhìn Hạ Trùng:
"Nếu các ngươi đã có năng lực đối kháng với quân đoàn Địa Ngục, thì sao vẫn cứ phải trốn ở chỗ này?"
"Halz. ' Hạ Trùng thở dài một hơi, bỏ chai cồn gay mũi trong tay xuống, sau đó nhìn Lục Tân nói:
"Quân đội Phụ Linh chỉ là thứ khắc chế quân đoàn Địa Ngục mà thôi"
"Nếu chiến đấu đơn lẻ thì quân đoàn Địa Ngục tất nhiên sẽ không thể so với quân đội Phụ Linh. Nhưng nếu quân đoàn Địa Ngục cứ liên tục gia tăng số lượng thì ngay cả quân đội Phụ Linh cũng không tìm được phần thắng"
"Huống chỉ, vì một số vấn đề cá nhân nên quân đội Phụ Linh không thể nào tiến vào Thâm Uyên. Có rất nhiều kế hoạch tác chiến của chúng ta không thể hoàn thành, cho nên chỉ có thể đợi ở đây chờ viện binh tới."
"Viện binh?"
Lục Tân có hơi tò mò.
"Đúng thế"
Hạ Trùng nghiêm túc gật đầu:
"Trước đó, chúng ta điều tra suốt một đường, xác định Địa Ngục đang nằm tại thành phố Hỏa Chủng này, thậm chí còn tìm được chứng cứ xác thực. Theo lý mà nói thì nhiệm vụ của chúng ta đã hoàn thành, nhưng khi biết được cửa Địa Ngục sắp mở, cũng suy đoán đây là một chuyện lớn có thể ảnh hưởng tới thế cục hiện tại của thế giới, cho nên đã chủ động đưa ra thỉnh cầu ở lại để điều tra."
"Chỉ tiếc là trong lúc điều tra, chúng ta gặp phải quân đoàn Địa Ngục, rước lấy sự thiệt hại nặng nề, cũng sâu sắc cảm giác được lực lượng yếu kém của bản thân. Vì vậy, chúng ta đã gửi tin tức cầu chi viện cho Viện Nghiên Cứu, đồng thời nhận được sự đồng ý"
Nói đến đây, trên gương mặt nhỏ của cô hiện lên vẻ kích động:
"Viện binh cũng đã được phái đến"
"Nghe nói, người được phái đến chính là lính đánh thuê cường đại nhất trong mắt của Viện Nghiên Cứu"
"Chờ một chút..."
Nhìn vẻ mặt chờ mong của Hạ Trùng, Lục Tân bỗng nhiên phát giác được điều không thích hợp:
"Người mà ngươi nói tên là gì?"
"Ta chưa từng nhìn thấy bộ dáng của hắn, cũng không biết thực lực của hắn ra sao, thậm chí cũng không biết hắn có bao nhiêu thuộc hạ.
Hạ Trùng nhìn Lục Tân bằng một ánh mắt kỳ lạ, sau đó có chút cảm khái nói:
"Nhưng ta biết danh hiệu của hắn"
"Nhân vật truyền kỳ trong thị trường lính đánh thuê của Liên minh, Dracula!"
"Từ từ, từ từ, có chút loạn..."
Lục Tân như bị việc này đả kích, hắn liên tục xua xua tay. Một lúc sau, hắn mới dùng giọng điệu sâu kín hỏi:
"Nếu, nếu ta đoán không sai, khi Viện Nghiên Cứu, Viện Nghiên Cứu mời người này, chắc hẳn là đã ra không ít tiền đúng không?"
"Tất nhiên"
Hạ Trùng gật đầu:
"Theo như ta được biết, nhiệm vụ lần này mà Viện Nghiên Cứu đưa ra chính là nhiệm vụ có đẳng cấp cao nhất."
"Chỉ riêng tiền thuê thôi mà đã lên tới..."
Dừng lại một chút, cô trịnh trọng nói:
"Một trăm triệu!"
Phá án rồi...
Giờ phút này, Lục Tân chỉ cảm thấy bất đắc dĩ và hơi gượng gạo.
Những vấn đề ngày trước không thể lý giải được giờ đã tìm ra được đáp án.
Chẳng trách Dracula lại bất ngờ tổ chức một buổi họp mặt chưa từng có như này trong câu lạc bộ...
Chẳng trách cô lại hào phòng như vậy, mở miệng là đồng ý đưa cho hắn năm trăm vạn để mình đi tham gia họp mặt...
Không ngờ sau lưng cô ấy lại âm thầm thu về nhiều như vậy...
Điều khiến Lục Tân không nói nên lời nhất chính là cô ấy đã có nhiều tiền như vậy rồi mà còn dùng tiền giả ở thành phố Hỏa Chủng?
Bị bệnh thần kinh à?
"Làm sao vậy?"
Hạ Trùng cũng tinh tường nhận ra tâm trạng của Lục Tân hơi lạ nên tò mò hỏi.
"Không có gì..."
Phản ứng đầu tiên của Lục Tân chính là muốn tố giác Dracula.
Hắn muốn nói thực ra Dracula không đáng tin như Hạ Trùng nghĩ đâu, cô ấy căn bản là kiểu người ăn cả triệu tiền hoa hồng, sau đó thoải mái bỏ ra năm trăm vạn, thậm chí còn là một người phụ nữ ngực lép hư hỏng chuyên đi lừa người khác giúp đỡ mình mà chẳng tốn một xu...
Nhưng lời vừa đến miệng là hắn lại nhịn xuống.
Nếu nói ra bản thân hắn đã bị năm trăm vạn lừa đến đây thì sao hắn ngóc đầu lên nổi...
Ngoài ra, năm trăm vạn của hắn cũng tính là giá cao rồi...
Chỉ có Con Cú là đáng thương. Nếu Lục Tân đoán không sai thì hẳn là hắn chỉ được năm vạn thôi...